Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trọng Sinh Chi Oan Gia Ngõ Hẹp

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 153
Chương mới nhất: Chương 153
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Truyện Trọng Sinh Chi Oan Gia Ngõ Hẹp của tác giả Tịch Mộc thuộc thể loại truyện đam mỹ, tiểu thuyết hay. Lúc còn sống, y là cảnh sát, nằm vùng. Hắn là kẻ dã tâm, phản nằm vùng.

Danh sách chương Trọng Sinh Chi Oan Gia Ngõ Hẹp


Chương 61: Nguyệt Hạ Mỹ Nhân

61 CHƯƠNG 60: NGUYỆT HẠ MỸ NHÂN

Vì vấn đề y phục, Thẩm Lăng Vân thực sự tức giận “hành vi bỉ ổi” của ai đó có ý đồ muốn y ăn bận thành vật thưởng ngoạn… nghiến răng nghiến lợi trừng trị kẻ đầu sỏ ngu năm trăm cái hít đất… dù sao cũng tốt nghiệp trường cảnh sát, hình phạt cũng mang vị cảnh sát.


Loading...

Chương 62: Mượn Dao Muốn Giết Người

62 CHƯƠNG 61: MƯỢN DAO MUỐN GIẾT NGƯỜI

“Lạc Dực?”

__ Thẩm Lăng Vân gần như hít ngược một hơi, nhẹ giọng kêu lên!

Tại sao Lạc Dực lại ở đây? Rõ ràng buổi sáng đã cho hắn biết địa chỉ, bất luận có bàn cái gì với cửu vương gia thì cũng đã xong rồi, mà lúc này căn bản không phải định vào bàn chuyện hoặc vừa mới bước ra… mà giống như ngồi canh… giam lỏng…

Đúng! Giam lỏng!

Lẽ nào Lạc Dực hối hận? Muốn giam lỏng cửu vương gia… đợi tam vương gia Phụng Thiên Vũ tới, rồi đóng gói hài tử xui xẻo đó mang về hoàng cung đại hôn?

“Lạc Dực… trước đó chúng ta không phải đã nói xong rồi sao…”

Thẩm Lăng Vân vừa mở miệng, đã bị ngắt lời__ “Bảo bối, các người nói xong cái gì?”

Ai đó không phải ăn dấm chua bình thường, bảo bối nhà mình ở sau lưng hắn có hẹn định gì với nam nhân khác vậy? Hắn lại một chút cũng không biết, có thể không sôi sục sao?

“Phi Dương…” Thẩm Lăng Vân không chú ý rằng giọng điệu của mình đã hơi mang theo mấy phần quở trách, Lạc Dực nhìn thấy liền cảm thấy chua xót, “Phi Dương cậu đừng làm rộn, chúng tôi đang nói chính sự! Lạc Dực, huynh rốt cuộc muốn làm gì? Lẽ nào thật sự muốn…”

Lẽ nào Lạc Dực thật sự muốn bắt cửu vương gia về… cuộc đời của hài tử đó lẽ nào thật sự không thể sống theo mong ước của mình…

Nhưng, Thẩm Lăng Vân vừa lên tiếng, lại bị cắt ngang, mà lần này người cắt ngang là Lạc Dực__

“Không có! Lăng Vân, xin đệ tin tưởng huynh… huynh không có ý đó! Huynh chỉ muốn bàn chuyện với ngài ấy, xem thử ngài ấy rốt cuộc nghĩ thế nào! Dù sao tiểu vương gia tuổi còn nhỏ, rất nhiều chuyện còn chưa hiểu rõ, nếu ngài ấy nguyện ý hồi tâm chuyển ý, đối với chúng ta thì đều bớt đi rất nhiều phiền toái không phải sao?”

Câu này rất hợp tình hợp lý, Thẩm Lăng Vân cũng hoàn toàn có thể lý giải, hơn nữa không có bất cứ lý do nào để phản đối.


Chương 63: Lừa Dối Qua Ải

63 CHƯƠNG 62: LỪA DỐI QUA ẢI

“Ngươi là Triển Phi Dương?”

Ngạo Thiên Di nhìn chằm chằm nam nhân bên cạnh Thẩm Lăng Vân… nếu không phải hắn nhất thời không thể nghĩ tới việc một đại ma đầu như Triển Phi Dương lại được Thẩm Lăng Vân rõ ràng là quan phủ lại còn là đại hiệp danh môn chính phái mang theo bên người, chỉ sợ sớm đã lao tới liều mạng với Triển Phi Dương!

Nói ra thì, trước đó bọn họ có duyên hội ngộ, cùng vào sinh ra tử, nhưng Thẩm Lăng Vân vẫn chưa từng gọi tên nam nhân.


Chương 64: Quần Bị Rớt

64 CHƯƠNG 63: QUẦN BỊ RỚT

Ngạo Thiên Di nghiêng người, mời bọn họ vào, Thẩm Lăng Vân đi vào trong, chỉ là ‘không để ý’ quét mắt nhìn Lạc Dực đứng bên cạnh, ánh mắt giao nhau, khiến nam nhân đó rất dễ ngửi được vị cảnh cáo trong ánh mắt nhàn nhạt đó__

Nếu hắn lại đánh chủ ý lần nữa, gây phiền phức cho họ… Lăng Vân sẽ trở mặt với hắn!

Nam nhân lặng lẽ cúi đầu… Lăng Vân đã thông minh hơn rồi… không phải nói tình yêu sẽ khiến con người ta ngu ngốc sao? Hay là, hắn có thể vì thế tự lừa mình dối người rằng, thật ra Lăng Vân đối với Triển Phi Dương chưa đủ yêu, cho nên vẫn còn lý trí như thế, thông minh như thế…

Đương nhiên, khi Lạc Dực thầm phản tỉnh, đồng thời Thẩm Lăng Vân cũng giả vờ nhanh chóng ném cho Ngạo Thiên Di một ánh mắt… “hảo tâm nhắc nhở” đối phương, Lạc Dực không biết hắn là Ngạo trang chủ mạo danh, cho nên đừng truy vấn những chuyện không hay, vạn nhất bị vạch trần thì phiền phức!

Ngạo Thiên Di tiếp nhận hảo ý của y, gật đầu liên tục, khiến Thẩm Lăng Vân có chút hổ thẹn… ai, muốn bảo vệ người này, thật cực khổ…

Hai nam nhân sau lưng đương nhiên cũng theo vào, kết quả Triển Phi Dương và Lạc Dực hai người giành đường, xém chút đã bị kẹt ở cửa, sau đó vẫn là Triển Phi Dương cao hơn một bậc, nhân cơ hội đá cho Lạc Dực một cái, vào trước một bước…

Thẩm Lăng Vân đi ở trước, đương nhiên không thấy được Triển Phi Dương giở trò sau lưng… Ngạo Thiên Di nhìn thấy, hơn nữa rất không nể mặt bật cười ra tiếng, tuy hắn không biết nam nhân này là ai, nhưng… có thể nhìn ra, người này cũng thích Thẩm Lăng Vân, tuy hắn đối với náo nhiệt của người ta không hứng thú, nhưng tiếp tục như vậy thật sự là sắp náo nhiệt rồi.


Chương 65: Vừa Dỗ Vừa Gạt

65 CHƯƠNG 64: VỪA DỖ VỪA GẠT

Ngạo Thiên Di ôm tiểu mỹ nhân tha lên giường__

Tuy trên giường vẫn chưa kịp thu dọn, đừng nói là khí vị *** mị đầy phòng, chỉ cần nhìn đống vết tích trên chăn nệm cũng đủ để khiến Phụng Thiên Lam muốn đào cái lỗ chui vào, cái này đều trách bọn họ vào quá đột ngột… Ngạo Thiên Di bất kể mấy thứ này, tìm miếng đệm sạch để dưới eo hắn, để hắn ngoan ngoãn ngồi! Nếu không tiểu tiểu điểu tinh tế đã sắp lộ ra ngoài rồi, là vi phu như hắn cảm thấy vô cùng thiệt thòi…

Ai bảo tiểu ngốc nghếch này không ngoan ngoãn nằm trên giường đắp chăn, nhất định phải chạy loạn… xem ra vẫn là do mình mềm lòng, lưu lại cho hắn quá nhiều thể lực, mới muốn chạy khỏi mình!

Nhưng hắn buồn bực là chuyện của hắn, Phụng Thiên Lam thì ủy khuất đầy mình.


Chương 66: Cố Ý Phá Đám

66 CHƯƠNG 65: CỐ Ý PHÁ ĐÁM

Ngạo Thiên Di hận tên kia nghiến răng nghiến lợi__ chưa từng thấy ai thất đức như thế!

Hắn và tiểu bảo bối của hắn không dễ gì mới chau đầu thỏ thỉ, thỏ thỉ được chút tiến triển… chỉ còn kém một bước, hắn vốn dự định qua đêm nay, sẽ thương lượng với tiểu ngốc nghếch, dù sao Phụng Thiên Lam không chịu hồi cung, Thẩm Lăng Vân công vụ trên người không thể theo cạnh hắn, bên ngoài có nguy hiểm, lần trải nghiệm này cũng khiến Phụng Thiên Lam trước kia không biết trời cao đất dày hiểu được, hắn quả thật không có năng lực tự bảo vệ… vậy không bằng cùng hắn về Ngạo Thiên sơn trang! Cứ coi như là thu lưu vậy, để báo đáp ‘thay hắn giải độc’…

Vốn tất cả đều đã nghĩ xong, ngay cả lời thuyết phục cũng ủ thành… nhưng nửa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim, như vậy không phải là cố ý phá đám sao?

Khiến hắn lo lắng nhất, là phản ứng của Phụng Thiên Lam… nếu tiểu ngốc nghếch thật sự muốn trở về, Thẩm Lăng Vân nhất định sẽ tôn trọng chọn lựa của hắn, đến lúc đó Thẩm Lăng Vân cộng thêm Triển Phi Dương lại thêm Lạc Dực, hắn muốn giành người trên cơ bản là không có phần thắng, hơn nữa người ta là vương gia, nếu chọi cứng, đó là đại tội… hắn cũng không thể vì chuyện tình riêng của mình mà gây họa sát thân cho Ngạo Thiên sơn trang.


Chương 67: Vì Trở Thành Cao Thủ Võ Lâm

67 CHƯƠNG 66: VÌ TRỞ THÀNH CAO THỦ VÕ LÂM

Hoàn toàn có thể tưởng tượng được, nếu không phải Thẩm Lăng Vân lạnh mặt ngồi chính giữa, chốc chốc lại liếc mắt trắng, thì hai tên này nhất định sẽ lại quýnh nhau, không đánh nát khách *** không thôi!

Trọng điểm hiện tại không phải là bọn họ, cho nên Thẩm Lăng Vân muốn hai người bọn họ chịu yên một chút, để Phụng Thiên Lam suy nghĩ… dù sao, hắn là vương gia, quyết định của hắn, trực tiếp quan hệ tới hành động tiếp theo của họ.


Chương 68: Tiễn Tiểu Tổ Tông Đi

68 CHƯƠNG 67: TIỄN TIỂU TỔ TÔNG ĐI

Xét thấy tam vương gia Phụng Thiên Vũ tính ra không tới một hai ngày sẽ đuổi tới đây, cho dù tiểu ngốc nghếch Phụng Thiên Lam cũng biết, tam hoàng huynh vô cùng khó đối phó, đến lúc đó muốn chạy cũng phiền toái… cho nên ngày hôm sau trời còn chưa sáng, tiểu ngốc nghếch liền lắc mông cùng đại hôi lang phúc hắc nào đó lên đường về Ngạo Thiên sơn trang, vừa đi vừa không quen lải nhải “Võ lâm cao thủ” “Võ lâm cao thủ”…

Tuy rằng ự dịu dàng bảo vệ của mình vẫn không dụ hoặc bằng võ lâm cao thủ, chân tướng này khiến nam nhân rất thương tâm… nhưng từ từ, bất kể nói thế nào tiểu đông tây khả ái này nguyện ý theo hắn đi, đây chính là một bước tiến bộ rất lớn! Hơn nữa tiểu đông tây này cũng đã tin tưởng hắn… nam nhân coi như đã biết đủ.


Chương 69: Liễu Gia Gặp Hái Hoa Tặc

69 CHƯƠNG 68: LIỄU GIA GẶP HÁI HOA TẶC

Còn chưa đợi Triển Phi Dương phát tác, tiểu nha dịch hoảng thần đã xém chút quỳ xuống cầu xin Thẩm Lăng Vân… lần trước, án tri huyện đại nhân câu kết nhân sĩ bất minh bắt cóc hãm hại ấu đồng, thật ra những nha dịch chân chính như họ trên cơ bản đều không tham gia, những người hành sự cho tri huyện đều là người ngoài thân phận bất minh mặc y phục của họ đi hành hung, nếu không phải Thẩm đại bổ đầu điều tra rõ mọi việc, bọn họ sẽ bị tống vào ngục hết.


Chương 70: Tâm Ý Tương Thông.

70 CHƯƠNG 69: TÂM Ý TƯƠNG THÔNG.

Trên thật tế, trước khi xuất phát hắn ở sau lưng Thẩm Lăng Vân lén phóng Kim triển tước tới Liễu gia, mục đích không ngoài nói với Liễu đà chủ, nói người sắp tới nhà hắn là Thẩm Lăng Vân, rất có bản lĩnh, thứ có liên quan tới giáo đều phải giấu đi, phòng bại lộ thân phận, ngoài ra Lăng Vân là người quan trọng nhất của hắn, bất luận xảy ra chuyện gì, cũng không cho phép ai động tới một cọng tóc của y!

Thật ra, Triển Phi Dương làm thế cũng là dụng tâm lương khổ, vốn là không liên quan tới án, nhưng phát sinh tại Liễu gia, vạn nhất bị Thẩm Lăng Vân kiểm tra hiện trường phát hiện có dấu vết của Ma Long giáo… vậy án sẽ trở nên không đơn giản nữa, nghe nói là vì chuyện tàn sát mệnh quan triều đình, hiện tại chỉ cần là giáo chúng Ma Long giáo, thì lập tức bắt giữ, chống cự có thể lập tức giết chết! Hắn là sợ bọn Liễu đà chủ vạn nhất bại lộ thân phận, đánh với Lăng Vân…

Cũng như mỗi an bài của Thẩm Lăng Vân đều không tự chủ muốn bảo vệ nam nhân bên mình, Triển Phi Dương làm sao không phải? Thậm chí còn nhiều hơn, tuyệt đối không thể để tâm can bảo bối của hắn chịu một chút thương tổn nào!

Cũng chính vì muốn bảo đảm Kim triển tước tới Liễu gia trước bọn họ… cho nên suốt đường mới không ngừng bảo Lăng Vân nghỉ ngơi, lề mề hai canh giờ.


Chương 71: Ăn Ý Đâu Đâu Cũng Có

71 CHƯƠNG 70: ĂN Ý ĐÂU ĐÂU CŨNG CÓ

Liễu viên ngoại đó và Lâm viên ngoại còn chưa kịp quỳ xuống, đã bị Thẩm Lăng Vân cản lại, nhanh chóng gọn lẹ, hoàn toàn khác với các hôn quan trước kia chỉ biết ăn ăn uốnguống, uống máu bách tính, thật khiến họ cảm thấy ngoài ý muốn.


Chương 72: Giáo Chủ Phu Nhân Là Người Của Mình.

72 CHƯƠNG 71: GIÁO CHỦ PHU NHÂN LÀ NGƯỜI CỦA MÌNH.

“Cái gì?! Nội bộ làm! Ngài hoài nghi nhà chúng tôi…”

Trong thư phòng, vì sau khi họ ra khỏi phòng đã yêu cầu nói chuyện riêng, cho nên được Liễu viên ngoại mời tới đây chỉ có Triển Phi Dương và Thẩm Lăng Vân cùng Lâm viên ngoại.


Chương 73: Chính Và Tà, Ngắm Hoa Trong Sương!

73 CHƯƠNG 72: CHÍNH VÀ TÀ, NGẮM HOA TRONG SƯƠNG!

Một câu ‘giáo chủ phu nhân’ nịnh bợ đúng chỗ, Triển Phi Dương lập tức vui như nở hoa… nhưng cúi đầu thấy sắc mặt bất thiện của bảo bối nhà mình, nam nhân thông minh đương nhiên cũng biết vấn đề từ đâu ra, vội an ủi__ “Vân nhi không thích làm phu nhân của ta sao? Chúng ta không phải đã nói muốn nắm tay…”

“Ta là nam!”

__ Thẩm Lăng Vân không tiện phát tác với họ Liễu, chỉ đành không hảo khí liếc mắt nhìn hắn.


Chương 74: Bất Đồng, Đánh Cược!

74 CHƯƠNG 73: BẤT ĐỒNG, ĐÁNH CƯỢC!

Đương nhiên, cuộc nói chuyện này cũng không hoàn toàn phí công__

Nếu độc đã là lấy từ trong nhà, thì càng chứng minh bước đầu định luận là nội bộ làm việc này, hiện tại nếu Lâm, Liễu hai người không nghĩ ra người nào có thể biết được nơi bọn họ giấu độc hơn nữa có thể lợi dụng, thì vấn đề này sẽ do bọn Thẩm Lăng Vân tới giải quyết!

Trước khi Thẩm Lăng Vân đi, muốn sơ đồ nhà Liễu gia từ Liễu viên ngoại, sơ đồ nhà của thời cổ đại không thể dùng CAD tạo ra chính quy như hiện đại, nhưng mỗi đại hộ gia đều có, hơn nữa vẽ rất tỉ mỉ.


Chương 75: Theo Dõi

75 CHƯƠNG 74: THEO DÕI

Trước có áp lực, sau có đặt cược, lần này không chỉ Thẩm Lăng Vân tràn đầy hăng hái, ngay cả Triển Phi Dương cũng không còn chỉ hành động vì sủng ái bảo bối nữa… đương nhiên, sủng là tất nhiên, cho nên bất kể Thẩm Lăng Vân có nguyện ý hay không, nam nhân vẫn bức y ngủ hai canh giờ…

Cho dù trời có sụp xuống, hắn cũng không nhẫn tâm nhìn người mình thương yêu nhất mang hai con mắt quầng thâm chạy tới chạy lui.


Chương 76: Thu Thập Trẻ Hư

76 CHƯƠNG 75: THU THẬP TRẺ HƯ

“Đúng vậy, mỹ nhân, ngươi đừng rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, theo Lý thiếu gia đi, ăn no uống kỹ, hưởng không hết vinh quang phú quý!”

“Nếu ngươi không biết tốt xấu… hậu quả ngươi phải nghĩ cho rõ!”

“Mở mắt ngươi mà nhìn cho kỹ, Lý thiếu gia của chúng ta, không phải là thiếu gia nho nhỏ bình thường của Đào Nguyên trấn đâu! Hắn là công tử của Lý đô úy, nơi trú quân gần đây là của Lý đô úy… còn lớn hơn cả tri huyện, nếu ngươi không biết tốt xấu… hừ, dám không hầu hạ Lý thiếu gia của chúng ta, thì đợi gặp lại trong quân kỹ doanh đi!”

“Thế nào, nghĩ kỹ thì ngoan ngoãn theo đi…”

Một đám tay sai cáo mượn oai hùm, ở bên cạnh trợ uy, uy hiếp dụ dỗ không gì không làm, sắc mặt Thẩm Lăng Vân dần biến xanh__ Một đám khốn, hại y để mất dấu Liễu Mạch!

Nhưng, lúc này Liễu Mạch đã biến mất khỏi tầm mắt, thì có nghĩa là bất luận y làm gì cũng sẽ không bị Liễu Mạch phát hiện, cho nên…

“Mỹ nhân, yên tâm đi… ngươi xinh đẹp như thế, thân hình tiêu hồn như thế, ta sẽ không nỡ đối với ngươi như thế, ta có một viện tử ở trấn, không bằng hiện tại theo ta đi…”

__ Đô úy công tử không biết sống chết, chỉ sờ mặt đương nhiên chê không đủ, thấy Thẩm Lăng Vân vẫn đứng đó không phản kháng, còn cho rằng y đã bị dọa, lập tức nhanh chóng ôm lấy vòng eo thanh mảnh của mỹ nhân, ăn đậu hũ giữa đường.


Chương 77: Cái Gọi Là Chân Tướng.

77 CHƯƠNG 76: CÁI GỌI LÀ CHÂN TƯỚNG.

Khi không xác định được mình có nên xen vào không, Thẩm Lăng Vân có chút tin tưởng… trực giác của Triển Phi Dương là đúng!

Chẳng qua… không phải vì tài sản, mà là tình sát!

Tuy không nên nhìn trộm chuyện này của người khác… y vốn muốn ra tay cứu Châu Nhã, nhưng y lại thấy Châu Nhã kìm không được hồi đáp… quan hệ của hai người này, có lẽ cũng không giống như không tình nguyện…

Hơn nữa, y nghe được Liễu Cầm một bên hung ác xâm phạm người dưới thân, một bên nghiến răng nghiến lợi, tiếp tục lời nói điên cuồng__

“Liễu Cầm đáng chết! Ngươi từng đáp ứng sẽ ở bên ta… ta sẽ không để ngươi lấy nó! Ai cũng không thể cướp mất ngươi…”

“Độc dược đó là ta trộm của cha, hừ! Ngươi không phải thương ta sao, vậy thì đừng lại đi chọc tới người khác… đừng bức tay ta lại phải nhuộm máu tanh! Châu Nhã… Nhã… ngươi là của ta! Của ta!”

Châu Nhã đã bị giày vò nói không nên lời, căn bản ngay cả khí lực chất vấn cũng không có, lại vì nghe thấy lời này, đột nhiên ngay cả khí lực phản kháng cũng không có, ôm chặt cổ đối phương, ngắt ngứ nói__

“Xin lỗi… tiểu Mạch… xin lỗi…”

Cũng chính câu “xin lỗi” này khiến Thẩm Lăng Vân chuẩn bị cứu người tựa hồ hiểu ra__ Xin lỗi, ta không nên khiến ngươi vì ta mà nhiễm sát nghiệt!

… Hai người này, thật ra là lưỡng tình tương duyệt!

Thẩm Lăng Vân có chút quái dị, tại sao mình lại nghe hiểu được tâm tư mâu thuẫn mà phức tạp này, nhưng bộ dáng cố chấp đến điên cuồng của Liễu Mạch lúc này khiến y đột nhiên nhớ tới kiếp trước, hôm trước khi chết, Triển Phi Dương cuồng loạn ức hiếp mình…

Yêu đến phát điên, chính là cảm giác này!

Vậy thì… Liễu đà chủ nói, Châu Nhã thường xuyên tới Liễu gia, mỗi lần chỉ ở vài ngày… chắc là vì tới thăm Liễu Mạch, mà người lớn hai nhà cho rằng hắn muốn gặp Liễu tiểu thư Liễu Cầm, cho nên mới nảy sinh ý định liên hôn hai nhà, mà nếu Liễu Mạch biết điểm này, vậy nguyên nhân chân chính mà gần đây liên tục tranh cãi với Liễu Cầm cũng đã rõ, thậm chí muốn trừ khử tình địch sắp gả cho Châu Nhã cũng không có gì kỳ quái, cho dù người đó là muội muội của hắn!

Huống hồ, vừa rồi hắn chính miệng thừa nhận, hắn đã trộm độc dược… như vậy người phù hợp với phán đoán của Phi Dương, có điều kiện phát hiện độc dược, nhìn thấy họ thử độc, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể vào thư phòng… chính là Liễu Mạch! Hoàn toàn phù hợp!

Rốt cuộc là Phi Dương đã đúng, nhớ tới vụ cược đó… Thẩm Lăng Vân cảm thấy mông mình lại đau… khó lắm mới có cơ hội trở mình, lần này tốt lắm, cả đời lẽ nào thật sự phải bị tên đó áp ở dưới…

Nhưng hiện tại công sự quan trọng, nếu đã xác định, thì hiện tại y có thể bắt phạm nhân rồi… cổ đại tốt ở chỗ, không cần phải có chứng cớ chắc chắn mới có thể thẩm án, lại nói chỉ cần xác định được hung thủ, bắt Liễu Mạch thẩm vấn, phá được phòng tuyến tâm lý của tên này, khiến hắn cung khai, thì không khó…

Thẩm Lăng Vân chuẩn bị đi xuống bắt người, nhưng đứng ở đó nhìn hai người cùng lên đỉnh, sau đó ôm đầu khóc, lại đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó không thông__

Nếu Liễu Mạch yêu Châu Nhã như thế, thậm chí yêu tới mức muốn đi giết người, giết hại thân nhân của mình, hắn còn cưỡng gian Liễu Cầm sao? Chạm vào nữ nhân khác? Tiền sát hậu gian quả thật có khả năng là biểu hiện của hận tới cực điểm, nhưng với cố chấp của hắn đối với Châu Nhã… nghĩ thế nào cũng thấy không thông…

Bỏ qua chuyện hắn và Liễu cầm huynh muội ruột cùng cha khác mẹ… phản bội về thân thể… giữa người yêu là không nên phát sinh!

Ít nhất y cảm thấy, Phi Dương sẽ không như vậy!

Chuyện này không ngờ lại nghĩ tới Phi Dương… Thẩm Lăng Vân hoàn hồn lại đỏ mặt thầm khinh bỉ mình một ngàn lần, nhưng cuối cùng y không nhảy xuống, dù sao hai người này cũng không giống muốn chạy trốn, y phải chỉnh lại suy nghĩ thống nhất, nếu lý luận của mình không thông, hiện tại trong tay lại không có chứng cớ trực tiếp… bắt người như thế, nếu đối phương không thừa nhận, thì ngay cả muốn công phá phòng tuyến tâm lý của đối phương cũng không làm được!

Cho nên đến cuối cùng, Thẩm Lăng Vân vẫn ngồi trên cây, yên tĩnh nhìn hai người đó quan tâm lẫn nhau, căn bản không phát hiện người khác, nhìn Liễu Mạch mặc lại y phục cho Châu Nhã, hai người thân thiết quan tâm, Liễu Mạch xoa vết ứ trên trán Châu Nhã, hổ thẹn đầy mặt… nếu hắn không làm thế, trong nhà không thông khí đó, ngay cả cơ hội nói chuyện với đối phương cũng không có, Châu Nhã sau khi xảy ra chuyện hiển nhiên đã nghi ngờ hắn, tránh né hắn… hắn chỉ có thể tự tạo cơ hội nói rõ mọi chuyện.


Chương 78: Triển Phi Dương Cũng Có Bệnh Sạch Sẽ

78 CHƯƠNG 77: TRIỂN PHI DƯƠNG CŨNG CÓ BỆNH SẠCH SẼ

“Tôi… tôi… rửa tay! Tôi rửa tay sạch sẽ, Lăng Vân ngồi xuống uống nước trước đi, lập tức xong ngay…”

Chân mày anh tuấn của Triển Phi Dương hơi nhăn lại, hiếm khi có lúc ấp úng, nói thế nào nhỉ, vẻ mặt cứ như vừa nuốt phải con ruồi, khiến Thẩm Lăng Vân trở nên hiếu kỳ đánh giá__

Phi Dương quả thật đang rửa tay!

Cổ đại không có xà bông, không có nước rửa tay, càng không có dịch tiêu độc!

Trong phòng đặt rất nhiều chậu gỗ, hai mươi mấy cái, xung quanh còn đặt các loại hương liệu, phấn tắm, hương phấn… trong mỗi cái đều chứa đầy nước, có cái đã được rửa qua, có vài cái còn xếp đằng sau, nhìn tư thế Triển Phi Dương, là dự định muốn rửa qua hết tất cả chậu một lượt… xem ra tiểu hỏa kế của khách *** hôm nay bị nam nhân giày vò không nhẹ, từng chậu bưng lên rồi một lát lại được thu lại từng cái…

Cho nên, Thẩm Lăng Vân cuối cùng nhịn không được, vẻ mặt đen thui kéo y phục nam nhân__

“Nè nè, cậu rốt cuộc làm gì vậy?”

Y không hỏi còn tốt, hỏi rồi, mặt nam nhân càng vặn vẹo… sau khi rửa xong chậu cuối cùng, nam nhân vẫn luôn ghét hương phấn thủ công thế nhưng còn không quên phủ lên chút hương phấn mà nữ nhân dùng lên tay, đây cũng là chuyện hết cách, ai bảo cổ đại không có nước hoa Cologne!

Làm xong tất cả, mới vẻ mặt khó chịu quay qua, ánh mắt nhìn Thẩm Lăng Vân có chút thấp thỏm bất an__

“Lăng Vân, tôi cũng là vì phá án… nếu nói với cậu rồi, sau này cậu không được vì thế mà không để tôi chạm cậu… được không…”

“Được rồi được rồi, rốt cuộc cậu làm trò gì vậy! Trước kia chúng ta đều là cảnh sát, thi thể gì đó, còn gặp ít sao? Lớp giải phẫu cũng đã học… còn có gì không thể tiếp thu! Cậu đó… tôi đáp ứng cậu còn không được sao!”

Lời vừa nói ra, Thẩm Lăng Vân có chút hối hận đồng thời cũng đỏ mặt… thật ra do thấy tên này thái độ thất thường, mang vẻ thần kinh, đáng thương nhìn y, y không chút miễn dịch nào đối với ánh mắt đó, nhưng nói xong lại nghĩ, không đúng a! Chạm hay không… lần đó giữa bọn họ là vì Phi Dương trúng độc thúc tình, trách nhiệm còn do y, cho nên y mới… sau đó tên này thuận cột mà trèo, đòi hoài thì thôi… sao mình còn phải đáp ứng chuyện này chứ?!

Nhưng Triển Phi Dương như được đại xá, lập tức hưng trí__

“Lăng Vân, tôi cho cậu biết, hôm nay có một phát hiện trọng đại __ cậu còn nhớ trên thi thể, trạng thái của nơi bị xâm phạm thế nào không?”

Thẩm Lăng Vân nghĩ một chút__

“Có dịch thể nam nhân lưu lại, bên trong xen tạp không ít vết máu, Liễu tiểu thư này vẫn là hoàng hoa đại cô nương… chắc là máu xử nữ.


Chương 79: Liễu Gia Tràn Đầy Jq

79 CHƯƠNG 78: LIỄU GIA TRÀN ĐẦY JQ

“Bảo bối, mấy thứ này đều là trước khi gặp cậu, tránh không được… tôi bảo đảm, có cậu rồi, tôi tuyệt đối sẽ không hó hé gì nữa, một lòng một dạ thủ thân như ngọc vì cậu! Đừng tức giận được không?”

__ Nam nhân nhẹ kéo tay Thẩm Lăng Vân, lắc nhẹ, nghẹn khuất thiếu điều mọc thêm cái đuôi vẫy vẫy phía sau nữa thôi.


Chương 80

80 CHƯƠNG 79

Bây giờ trong một ngày một đêm phải kết thúc án, Thẩm Lăng Vân không còn quá nhiều thời gian suy nghĩ__ Theo nam nhân này hồ nháo rốt cuộc có đúng hay không!

Cho nên tuy nghe xong kế hoạch của Triển Phi Dương, la lên ‘bậy bạ’, nhưng cuối cùng vẫn đi theo.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tê Tức Chi Lục

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 26



Luyến Luyến Nguyệt Nha Loan

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Quân Có Bệnh Không

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 89


Cha Nuôi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 150





Úc Nhiễm Trần

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 66


Lang Tịch

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 40