1 Sáng sớm, vạn vật cũng còn đắm chìm ở một mảnh thản nhiên sương trắng, trong không khí lộ ra một cỗ mùi hương thơm ngát, thâm hút một hơi, cũng khiến người cảm thấy vô cùng vui vẻ thoải mái! Trên đường văng vẳng thanh âm của các tiểu thương, thanh âm cò kè mặc cả thanh của kẻ mua người bán trên phố đánh đấu một ngày mới lại bắt đầu nhưng, ồn ào lại quen thuộc đến mức khiến người ta thấy thân thiết.
2 Dương quang ấm áp hiến hoi giữa đông chiếu vào da thịt trắng nõn, vẽ phác ra khuôn mặt thanh nhã nhu hòa, Cố Tích Triều miễn cưỡng ỷ ở cửa sổ, quyển sách trên tay đã lâu không có lật qua tờ mới.
3 Kim Phong Tế Vũ lâu, thư phòng Lâu chủ
“Bẩm báo lâu chủ, thần Hầu phủ, thần thông Hầu phủ, Lục Phân bán đường cùng các đại môn phái đều phái người đưa tới hạ lễ, đây là danh sách hạ lễ nhận được, thỉnh lâu chủ xem qua.
4 Sau giờ ngọ, ánh mặt trời lướt qua khung cửa sổ rơi tại phòng ngủ, mang cho cả phòng không khí ấm áp. Trên tràng kỉ dựa vào cửa sổ có trải một tấm da thú dày tinh xảo, người nằm trên đó một thân mộc mạc thanh y, trên người đeo một kiện mềm mỏng tang khoác ngang người, hai tay giấu ở ống tay áo rộng thùng thình đang đè lên một cuốn sách, chủ nhân đôi tay đó lúc này còn đang ngủ say.
5 Thích Thiếu Thương ủ rũ từ phòng ngủ đi ra, biết tình nhân của cùng người khác không giống nhau, nếu chủ động đưa lễ vật cho mình mới là chuyện kỳ quái.
6 Đợi cho tiệc tàn, đã là đêm dài nhân tĩnh, Thích Thiếu Thương bước nhanh hướng phòng ngủ đi đến —- rốt cục biết vì cái gì lúc trước lại cô phụ Tức Hồng Lệ mà tuyển người kia, bởi vì khi nghĩ đến hắn, trong lòng cũng rất ngọt ngào, khẩn cấp nghĩ muốn nhanh đi nhìn thấy hắn, mà đối Tức Hồng Lệ lại không có cảm giác như thế, còn vẫn nghĩ trốn tránh nàng.