1 Âu Dương Phong bước vào cửa viện nhà huynh trưởng, chợt thấy điệt nhi của hắn đang cúi đầu quỳ trên nền đá, cả người ướt đẫm, đến cả mái tóc cũng đang nhỏ nước, thân hình gầy yếu run lên cầm cập.
2 Hôm sau, Âu Dương Khắc dậy thật sớm, nhưng Âu Dương Phong cũng không còn trong phòng. Y cứ nghĩ là tướng ngủ của mình xấu quá, cho nên thúc phụ đã tới chỗ khác nghỉ ngơi, nghĩ vậy y liền kinh sợ.
3 Âu Dương Phong phát hiện gần đầy đứa cháu bảo bối của hắn dường như cố tình không thân cận với hắn nữa. Lúc luyện võ, y không còn nhào vào lòng hắn làm nũng đòi khen, lúc rảnh rỗi cũng không đi theo phía sau hắn nói cười vui vẻ.
4 Mặt Âu Dương Khắc nóng tới sắp bốc cháy, “Gạt người!”
Câu nói đầy tính trẻ con ấy khiến Âu Dương Phong bật cười, “Ngươi nghĩ lại mà xem, thúc thúc có bao giờ gạt ngươi chưa?”
“Vậy người hôn ta đi!”
Bị đôi mắt ướt sũng của Âu Dương Khắc nhìn chằm chằm một hồi lâu, Âu Dương Phong đã sớm không kìm lòng được, giờ lại nghe Âu Dương Khắc nói thế, sao hắn có thể chịu được nữa, hắn cúi đầu, ngậm lấy đôi môi Âu Dương Khắc, cắn cắn cánh môi mềm mại.
5 Dứt lời, phân thân vừa trừu sáp trong cơ thể điệt nhi của hắn bắt đầu trở nên hung ác, nhắm thẳng vào trung tâm, ra ra vào vào, cọ xát đến đỏ bừng. Hậu huyệt bị căng đến cực hạn, Âu Dương Khắc đau đớn, cắn chặt môi dưới, cúi đầu, rên rỉ.