1 Đầu mùa đông, căn phòng lạnh lẽo cực kỳ, tôi ủ mình trong chăn trắng ấm áp, cả người mỏi mệt, thật sự không muốn rời khỏi giường. Nhưng tôi biết mình phải đứng dậy vì tiếng chuông rời giường vừa mới vang lên.
2 Nhiều thế hệ gia đình tôi đều thuê đất của trang viên Momon.
Tử tước Bruce là chủ trang viên phi thường keo kiệt, thuế đất nơi này rất cao, nông dân lao động làm việc trên đất đai cằn cỗi, hơn một nửa thu hoạch lại phải nộp lên trên.
3 Một đêm này, đối với người nhà Tử tước, vô cùng khó khăn.
Những người phụ nữ thay quần áo tơ lụa đầy màu sắc bằng quần áo lụa mỏng màu đen, bịt một chiếc khăn che mặt màu đen.
4 Thời tiết càng ngày càng lạnh, tuyết đã rơi liên tục vài trận lớn.
Trang viên Momon bị tuyết trắng bao phủ, trở thành thế giới băng tuyết.
Trong lâu đài vô cùng rét buốt, ngoại trừ những phòng có thể đốt lò sưởi âm tường, những nơi khác đều lạnh như hầm băng, đặc biệt là phòng nhỏ của bọn người hầu chúng tôi.
5 Dùng xong bữa tối, các chủ nhân đến nhà kính trồng hoa uống trà.
Nhà kính trồng hoa được trang hoàng vô cùng xa hoa, dát phủ trên những bức tường là lớp vải nhung tô điểm màu tím nhạt và điểm xuyết những đoá hoa nhỏ màu vàng.
6 Bệnh tình của Oscar không có chuyển biến tốt đẹp, khi trời về tối lại càng thêm nghiêm trọng, cả người nóng bỏng, nói chuyện mơ hồ không rõ.
Tôi hơi ôm hắn, để hắn nằm trong ngực tôi, bưng thức ăn có chút lạnh lẽo, đưa đến bên miệng hắn.
7 Tôi cho rằng hắn đã nhàm chán đến mốc meo, vì thế đề nghị. “Để tôi xuống dưới lầu lấy thêm sách cho ngài, ngài có thể tùy ý chọn lựa. ”
“Không cần, hiện tại tôi không muốn đọc sách.
8 Lúc hoàng hôn, tôi cầm hai quyển sách ra từ trong tủ sách, sau đó trở về phòng Nam tước.
Trong phòng có lò sưởi ấm áp, ba cây nến trắng cắm trên giá nến ở tủ đầu giường đang tản ra ánh sáng lạnh lẽo u ám.
9 Nam tước Oscar nằm trong bồn lớn tắm màu trắng, ánh nắng hiền hoà chiếu rọi qua cửa sổ thuỷ tinh, khiến hơi nước nóng hầm hập hoá thành thành màn sương lấp lánh ánh vàng.
10 Sáng sớm hôm sau, ngài Oscar lập tức rời khỏi trang viên Momon. Hắn nói với Tử tước rằng ở thủ đô có một ít việc cần phải xử lý, cho dù thế nào cũng không giữ hắn ở lại được.
11 “Tên trộm dơ bẩn thấp hèn này, đã lấy cắp đồ nhà chúng tôi còn chưa nói, còn dám làm ô nhục danh dự của em gái tôi, quả là đồ ma quỷ! Ôi, Catherine đáng thương của chị, nếu em nghe đươc những lời vô liêm sỉ dơ bẩn này, nhất định sẽ bị doạ ngất! Trời ạ, cả tôi cũng không thể thở được!” Margaret ôm chồng của mình, Tử tước Wilson bên cạnh.
12 Tử tước Wilson hoàn toàn bị Margaret mê hoặc, trong mấy ngày ở lại trang viên Momon, bọn họ cơ hồ như hình với bóng. Cưỡi ngựa, ăn cơm dã ngoại, tụ hội, săn thú, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi như một thiếu niên có mối tình đầu, nhanh chóng cầu hôn với Margaret.
13 Phu nhân Sherry nhét ruy băng vào túi, sau đó bà ta cười khẽ như một thiếu nữ trẻ tuổi, cười cười rời khỏi ban công.
Tôi đứng tại chỗ, chăm chú nhìn bóng dáng rời đi của bà ta.
14 Có bốn năm người hầu bị đuổi đi, nữ quản gia Selena tự nhận bản thân mình không làm tròn trách nhiệm, cũng rời khỏi trang viên.
Việc mà tôi làm tựa hồ chẳng làm hại tới nhà Bruce một chút nào, ngược lại một vài người hầu vô tội bị vạ lây, nhưng tôi tuyệt đối không hối hận.
15 Lúc chẻ củi, quần áo trên người tôi đều trở nên ướt đẫm. Mặc dù thời tiết rất lạnh nhưng người tôi lại toàn là mồ hôi. Đặc biệt lúc mặt trời dâng cao, ánh nắng đầu xuân thật sự chói chang khiến người ta không chịu nổi.
16 Bốn chiếc xe ngựa của Nam tước vô cùng xa hoa, đáng tiếc tôi chỉ có thể đứng ở phía sau bánh xe, dùng đôi tay để bảo vệ hành lý, nghênh đón gió lạnh ùa đến.
17 Sáng sớm, một tiếng chuông vang lên từ phòng ngài Nam tước. Tôi nhanh chóng rời khỏi bàn ăn, pha một bình hồng trà ấm áp rồi mang đến phòng ngủ Nam tước ở lầu hai.
18 Nam tước giơ tay, bối rối đi qua đi lại.
“Từ lúc cậu mạo hiểm chăm sóc tôi, tôi vẫn luôn nhớ đến cậu. ”
“Tôi đã cẩn thận suy xét việc cậu đối xử với phu nhân Sherry… Điều này chỉ có thể đổ lỗi cho cách giáo dục và thân phận của cậu.
19 Hôn lễ của Billy được tổ chức ở một nhà thờ nhỏ.
Nghi thức vô cùng đơn giản, việc không đơn giản chính là hoạt động chúc mừng hôn lễ.
Ở nông thôn, hoạt động giải trí bình dân thường rất đơn điệu vì mọi người đều phải vội vã những công việc nhà nông quanh năm suốt tháng.
20 Giống như tất cả các phòng ăn của mỗi gia đình quý tộc, phòng ăn của trang viên Delman cũng có một chiếc bàn ăn thật dài, đủ chỗ cho mười mấy người. Trên bàn được trải khăn trải bàn màu trắng thêu hình cúc Ba Tư, chính giữa là những bông hồng trắng vừa hái sáng nay rồi được dùng kéo cắt bỏ những chiếc lá thừa, sau đó cắm giữa bình sứ mạ vàng và xanh bích.