1 Thứ 6, ngày 23 tháng 6 năm 2019, trời râm.
Tôi và vợ tôi đã kết hôn được gần một năm rồi, thế nhưng số lần lên giường của chúng tôi chỉ có thể đếm được trên một bàn tay.
2 Thứ 7, ngày 24 tháng 6 năm 2019, trời quang.
Vợ tôi là một vũ công múa ba-lê.
Lần đầu tiên tôi gặp em ấy chính là ở trên sân khấu. Em ấy mặc quần tất, gương mặt được trang điểm nhẹ nhàng, động tác thì như mây bay nước chảy, tiến tiến lùi lùi, tạo nên một bức tranh phong cảnh.
3 Chủ nhật, ngày 25 tháng 6 năm 2019, trời trong.
Hôm nay là chủ nhật.
Chủ nhật là một ngày đẹp trời, bởi vì cứ đến sáng chủ nhật là tôi sẽ được nhìn thấy vợ tôi ngay khi vừa mới tỉnh dậy.
4 Thứ hai, ngày 26 tháng 6 năm 2019, trời quang.
Ngày kia là tới kỷ niệm ngày cưới một năm của tôi và vợ tôi rồi, tôi quyết định sẽ dành ra ngày hôm nay và ngày mai để suy nghĩ xem rốt cuộc ngày kia nên làm như thế nào.
5 Thứ ba, ngày 27 tháng 6 năm 2019, trời quang.
Hôm qua tôi vẫn chưa nghĩ ra được phải làm gì trong kỷ niệm ngày cưới một năm, hôm nay tôi nhất định phải nghĩ ra mới được.
6 Thứ tư, ngày 28 tháng 6 năm 2019, trời nhiều mây.
Tôi rất hài lòng với buổi hẹn hò ngày hôm nay.
Nhà hàng không có quá nhiều người, khúc nhạc mà nghệ sĩ piano chơi nghe cũng rất hay, phong cảnh ngoài cửa sổ trông cũng rất đẹp, tất nhiên điều quan trọng nhất vẫn chính là vợ tôi đang mặc áo đôi cùng với tôi rồi.
7 Thứ sáu, ngày 30 tháng 6 năm 2019, trời nhiều mây.
Thứ sáu hàng tuần là đến ngày ăn chay của vợ tôi, ngày này không thể ăn đồ tanh mặn được, chỉ có thể ăn đồ chay mà thôi.
8 Thứ sáu, ngày 4 tháng 7 năm 2019, trời âm u.
Hôm đó trở về nhà vợ tôi và tôi không nói chuyện với nhau câu nào cả.
Không nói đến chuyện ăn cơm, cũng không nói đến chuyện về cái người có tên là La Bân kia.
9 Thứ bảy, ngày 5 tháng 7 năm 2019, trời quang.
Đêm qua là lần đầu tiên tôi không hôn chúc ngủ ngon với vợ tôi.
Bởi vì tôi thật sự rất đau lòng. Tôi sợ lúc hôn, nước mắt sẽ không cẩn thận mà rơi xuống mặt em ấy.
10 Thứ hai, ngày 7 tháng 7 năm 2019, trời quang.
Hôm nay là ngày thứ hai, vợ của tôi đã đi làm rồi.
Chúng tôi đã hẹn nhau 6 giờ tối nay sẽ ra ngoài ăn cơm.
11 Thứ ba, ngày 7 tháng 8 năm 2019, trời quang.
Sao một người lại có thể thích một người khác rồi sau đó lại không thích nữa?
Tôi thật sự không hiểu nổi.
12 Thứ năm, ngày 10 tháng 7 năm 2019, trời quang.
Hôm nay trước lúc đi làm vợ tôi có bảo với tôi là em ấy phải đi cùng đoàn kịch tới biểu diễn tại thành phố lân cận, phải đến thứ bảy mới về được.
13 Thứ sáu, ngày 11 tháng 7 năm 2019, trời quang.
Hôm nay tôi về nhà.
Cứ mỗi lần tôi về nhà là mẹ tôi liền biết ngay là vợ tôi lại đi công tác, nếu không thì hai chúng tôi đã xách theo quà mang sang đây rồi, về phần quà thì đương nhiên là do vợ tôi mua rồi.
14 Thứ bảy, ngảy 12 tháng 7 năm 2019, trời mưa.
Sáng sớm hôm nay lúc tôi phải đi, mẹ tôi có hỏi mấy giờ nữa vợ tôi mới về. Tôi nói chắc khoảng năm giờ chiều.
15 Thứ bảy, ngày 12 tháng 7 năm 2019, trời mưa.
Sáng hôm nay lúc tôi phải đi mẹ tôi hỏi tôi mấy giờ vợ tôi về. Tôi nói đại khái là năm giờ chiều.
Mưa càng lúc càng to, đánh “lộp bộp” vào cửa sổ, lớp kính thủy tinh tựa như một màn nước, làm mờ cả thế giới ở bên ngoài.
16 Chủ nhật, ngày 13 tháng 7 năm 2019, trời quang.
Hôm nay là chủ nhật, sáng sớm vợ tôi dẫn tôi tới nhà thờ để làm lễ Misa.
Trong nhà thờ không có nhiều người lắm, nhưng vẻ mặt của mọi người đều cực kỳ nghiêm túc, không ai dám nói với nhau câu nào.
17 Chủ nhật, ngày 13 tháng 7 năm 2019, trời quang.
Nghe xong câu “không phải thế anh chỉ muốn nói với em là tiền của bố anh đều là tiền của mẹ anh hết anh có tiền riêng của mình anh muốn hỏi em là phải cần bao nhiêu tiền thì cả đời này em mới không còn muốn ly hôn với anh nữa” của Phương tiên sinh, tôi lập tức liền kéo anh ấy đi vào trong rừng cây nhỏ.
18 Trước kia lúc biểu diễn tôi cũng đã từng đụng phải mấy tên biến thái, theo dõi, rình rập, quấy rối tình dục, đòi chụp ảnh chung, đòi ôm ấp, vân vân và mây mây, chuyện kỳ quái nào cũng có, cho nên đối với những người như thế tôi thường có tính cảnh giác rất mạnh, chẳng những phải mang theo máy báo động bên người mà còn phải mang theo cả một con dao găm Thụy Sĩ nữa.
19 Cứ thế từ năm này qua năm khác.
Số hoa giả mà tôi nhận được đã có thể lấp kín đầy cả một phòng rồi, thế nhưng anh ta vẫn chưa hề mở miệng nói với tôi một câu, thậm chí ngay đến cả mặt cũng chưa từng lộ diện qua.
20 Năm ấy tôi học lớp chín, đã có một chút hiểu biết đối với tính hướng của bản thân. Khi ý thức được mình thích nam sinh hơn nữ sinh, tôi đã rất sợ hãi, đồng thời còn cảm hấy cực kỳ hổ thẹn.