81 Vệ tinh thu lại rất rõ từng biểu hiện trên gương mặt của Lâm Siêu, khi nhìn thấy hắn rơi vào trạng thái hôn mê thì tất cả mọi người đều giật mình tỉnh lại.
82 Tiểu Siêu… Tiểu Siêu! Hắn lẳng lặng đi trong bóng tối dường như vô tận, đột nhiên có một tiếng gọi từ phía sau truyền đến. Hắn dừng chân, quay đầu nhìn lại.
83 Thời gian sẽ không vì bạn vấp ngã mà dừng lại chờ đợi. Lâm Siêu cảm thấy thương thế đã hồi phục được bảy tám phần mười, lấy tốc độ hồi phục vết thương của hắn thì khi bắt đầu tiến vào "Khu vực sâu số 1" cơ thể của hắn sẽ hồi phục hoàn toàn.
84 "Không được!" Quách Thiên Hoa hầu như không suy nghĩ gì, trực tiếp từ chối, nhưng lại cảm giác lời từ chối của mình quá nghiêm túc, sắc mặt ông ta hòa hoãn hơn mấy phần, cười khổ nói: "Tôi biết, thể chất của cậu so với Tiến Hóa Giả phổ thông mạnh hơn rất nhiều lần, nhưng thí nghiệm này quá nguy hiểm, tôi hay dùng những sinh vật khác để làm thí nghiệm, để lúc khác nói chuyện này đi, dù sao mạng người rất quan trọng, hơn nữa thân phận của cậu không phải là Tiến Hóa Giả phổ thông,vạn nhất xảy ra vấn đề, đây chính là tổn thất của nhân loại, tôi cũng không có thể gánh vác nổi tội danh giết chết vĩ nhân của nhân loại.
85 Quách Thiên Hoa là người đầu tiên có phản ứng, vội vàng nói: " Nhanh, đến ghế thì nghiệm chuyên dụng ngồi xuống, để tôi nhìn một chút số liệu thân thể của cậu.
86 Lâm Siêu không lựa chọn hấp thụ viên năng lượng gien Địa Long thú ngay lập tức, hắn dự đoán lần tiến hóa này của mình sẽ tạo thành động tĩnh khá lớn. Để tránh quá nhiều người chú ý, hắn dự định sau khi ly khai căn cứ, ở lúc đường hoang đồng vắng lại tìm cơ hội sử dụng.
87 Lâm Siêu ôm lấy nàng nhẹ nhàng nói: "Chị đi theo e, có thể sẽ bị chết đấy, chị không sợ sao?""Đương nhiên!" Lâm Thi Vũ túm chặt lấy quần áo hắn, âm thanh non nớt tràn đầy sự quyết tâm.
88 Chỉ mấy phút sau, cây tiến hóa đã đem giọt máu của Vưu Tiềm áp xúc thành một điểm Gen và để vào trong kho tiến hóa. Đồng thời tiến hành phân tích xong điểm Gen và thông qua hệ thần kinh truyền đến thông tin về năng lực của Vưu Tiềm đến bộ não của Lâm Siêu.
89 Lúc này, thông qua “Thượng đế Lĩnh vực”, có thể nhìn thấy ba bóng đen đã đi vào hành lang khu dân cư, để Lâm Siêu chú ý là sự chấn động của mặt đất sau khi bàn chân hạ xuống không có biến mất nhưng lại không có âm thanh phát ra, dường như âm thanh đã biến mất.
90 Ba người Liễu Bác cẩn thận từng chút một rút khỏi tòa nhà. Sau khi thấy phía sau không có ai đuổi theo, ba người mới thở phào nhẹ nhõm. Người đàn ông trung niên lau mồ hôi lạnh trong lòng vẫn sợ hãi nói: “Con bà nó, dọa chết ta rồi, không ngờ cái lũ khốn khiếp đó lại có súng, may mà chúng ta không đắc tội với chúng.
91 Vưu Tiềm thấy bầu không khí có chút khác thường, vội vàng nói: "Bỏ qua đi, cô ấy không có cố ý…""Thật không?"Ánh mắt Lâm Siêu nhìn về phía hắn, lạnh nhạt nói: "Một mình anh là Tiến Hóa Giả, lại để một người bình thường có thể đẩy cửa chui vào trong phòng, nếu như hắn có ác ý, nhân cơ hội đâm cho một dao, anh có thể đề phòng được sao?"Vưu Tiềm không khỏi ngẩn người ra, sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh, nếu như ngươi đàn ông trung niên lúc đó cầm trong tay một con dao thì hắn có khả năng đã bị giết chết rồi.
92 "Giết đi. "Sau khi thu thập xong điểm Gen, Lâm Siêu tùy ý nói một câu. Liễu Bác nghe thấy vậy thì giật mình sợ hãi, tuy rằng những hình ảnh vừa mới chứng kiến khiến cho đầu óc hắn trở nên hỗn loạn, nhưng hắn rất nhanh tỉnh táo lại, mở miệng cầu khẩn:"Đừng, xin đừng giết tôi, cầu xin các người, tôi không có ác ý, cầu xin mọi người không nên tin vào một con chó!"Vưu Tiềm thông qua Phạm Hương Ngữ, biết được hành vi độc ác của hắn, trong lòng đã vô cùng phẫn nộ, một cước đá vào cánh tay bị cắn đứt, lạnh giọng nói: " Đồ súc sinh, mày đến một con chó cũng không bằng, cũng là con người với nhau mà mày lại nhẫn tâm lôi kéo lũ Hủ thi đến để ăn thịt chúng tao!"Hắc Nguyệt vẻ mặt âm trầm nói: "Để đấy cho tôi.
93 Vòng vây của đám Hủ thi dần dần khép lại, rất nhiều Hủ thi đang bám chặt lấy hắn làm Vưu Tiềm có cảm giác toàn thân như bị hãm sâu trong vũng bùn, sức lực toàn thân nhanh chóng bị tiêu hao, thân thể không có cách nào nhúc nhích được.
94 Bên trong vực sâu chính là cơn ác mộng của nhân loại. Trên cả thế giới có tất cả mười hai nơi là khu vực sâu, chúng được phân bố trên toàn bộ địa cầu.
95 Dưới chỉ thị của Lâm Siêu, Phạm Hương Ngữ khống chế cơ thể của người bác gái béo lùn từ trong băng tuyết chui ra, tiếp tục ở phía trước dò đường. Thể chất của Phạm Hương Ngữ lúc này đã đạt gấp mười hai lần, mức phát triển cực hạn ở giai đoạn một là hai mươi lần, tuy rằng nàng chưa thể lần thứ hai tiền hành tiến hóa, thế nhưng bán kính khống chế tinh thần đã có thể bao trùm phạm vi chín nghìn mét, vượt qua phạm vi này năng lực sẽ bị suy yếu và bất cứ lúc nào cũng có thể mất đi tác dụng.
96 Dòng điện từ mặt tuyết bắn thẳng vào thân thể của Hoàng Kim Thú, trong nháy mắt khiến cho cả bộ lông vàng óng trên cơ thể nó dựng ngược cả lên, lửa điện tàn phá khiến cả bộ lông của nó phát ra tiếng nổ nhỏ, bốc khói , cháy xém.
97 Biến hóa rõ ràng nhất là sự thay đổi màu tóc, chỉ thấy mái tóc buộc ở sau lưng nàng, màu tóc đen đã chuyển sang màu tím nhạt, như một thác nước rủ xuống tới ngang hông, cả mái tóc lập lòe tia lửa điện, mỗi một sợi tóc trên đầu nàng đều ẩn chứa từng tia lửa điện mãnh liệt.
98 Phạm vi thính giác của Lâm Siêu là ba mươi dặm, ở bên trong phạm vi này kể cả tiếng bước chân nhỏ nhất hắn cũng nghe thấy được, sở dĩ hắn có thể đoán biết được đây là tiếng bước chân của con người, là bởi vì tiết tấu di chuyển cùng với khoảng cách của mỗi bước chân.
99 Phạm Hương Ngữ nghe thấy Tưởng Nguyệt nói, trong mặt lộ vẻ đồng tình, mấy người này dường như chưa hiểu rõ tình hình hiện tại của mình, người đứng trước mặt bọn họ không phải là dạng thiện nam tín nữ gì mà là ác ma giết người không chớp mắt.
100 Căn cứ mà Tưởng Nguyệt nói tới chính là một văn phòng một công ty nhỏ. Công ty này nằm ở một vị trí vô cùng lý tưởng, xung quanh được bao bọc bởi những tòa cao ốc, mà ở trên nóc những toàn cao ốc này đã được bố trí binh lính canh gác, cho dù có bất kỳ dị trạng nào xảy ra thì cũng sẽ sớm được báo động cho mọi người biết.