121 Bịch!Bàn tay Lâm Siêu thả ra, cơ thể Hắc Xà nặng nề va chạm với mặt đất, nằm gục thành một đống. Liệp Ưng và mấy người đứng bên cạnh cùng hít một hơi khí lạnh, kinh ngạc nhìn Lâm Siêu.
122 Nghe Lý Kiệt nói, Khổng Tước và Đại Thiết Ngưu vô cùng cả kinh, trong lòng bọn họ nhất thời khẩn trương, một khi Lâm Siêu đồng ý, vì giữ bí mật sẽ giết bọn họ diệt khẩu.
123 "Khặc khặc. . "Tiếng cười khàn khàn bỗng phát ra từ cổ họng của Lý Kiệt, cơ thể khô quắt của hắn từ từ đứng dậy, những nếp nhăn trên gương mặt đã trở nên xám xịt, con ngươi vô thức chuyển động sang hai bên, gương mặt không có bất kỳ cảm xúc nào, mở miệng nói: "Chờ đợi suốt mấy ngàn năm, cuối cùng cũng có cơ hội để hồi sinh, các ngươi là người thuộc về nền văn minh này sao, thân thể thực sự quá yếu ớt…"Âm thanh khàn khàn ngắt quãng, không chứa bất cứ tình cảm nào, như lời thoại trong một vở kịch.
124 Lâm Siêu biết, những hình ảnh mình nhìn thấy tất cả đều là ký ức của cánh tay đứt, chứng tỏ nó đang không ngừng xâm chiếm, khống chế bộ não của mình. Nó muốn dựa vào một lượng thông tin khổng lồ, khiến cho linh hồn của Lâm Siêu hoàn toàn lạc lối trong đó, sau đó tìm cách thôn phệ ý thức của hắn, hoàn thành quá trình ký sinh.
125 Lâm Siêu đang chìm đắm trong một giấc mộng. Trong giấc mộng này, tên hắn là Anubis, từng là một trong những vị thần của nền văn minh Ai cập cổ đại. Bản thân hắn vốn là một người bình thường, trong một lần tình cờ tiến vào một hang động đá đỏ, ăn một loại trái cây lạ không biết tên, sau đó đầu của hắn phát sinh dị biến, đồng thời có được sức mạnh siêu phàm.
126 Ở lối vào căn cứ, lúc này tuyết đã ngừng rơi. Triệu Băng Băng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Lâm Siêu, nói: "Chúng ta, còn có thể tiếp tục làm bằng hữu sao?""Tôi mượn dùng di tích của cô, cô lợi dụng tôi, tôi và cô đã thanh toán, trả hết nợ cho nhau.
127 Lâm Thi Vũ vóc người nhỏ nhắn xinh xắn, chiều cao tầm mắt nàng ngang bằng với bàn tay của Lâm Siêu, tình cờ nhìn thấy một màn quái dị như vậy, không khỏi la thất thanh: "Hút máu? Tại sao lại có thể như vậy!"Vẻ mặt Lâm Siêu ngưng trọng, giơ cánh tay lên, cử động thử năm ngón tay, cũng không có cảm giác gì khác lạ, nhưng mà một màn quỷ dị kia, không phải do bản thân hắn khống chế.
128 "Chớ có nói ghở!" Lâm Siêu khẽ quát một tiếng. Cái miệng quái dị thấy sấm sét không có giáng xuống, mới ý thức được, chuyện xảy ra vừa rồi chỉ là tình cờ mà thôi, nó thở phảo nhẹ nhõm, vội vàng nói: "Ngươi xem đi, những điều ta vừa nói đều là sự thật, tuyệt đối không dám lừa dối ngươi!"Lâm Siêu cười lạnh, nói: "Bất kể ngươi nói thật hay giả, ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng điều ngươi nói?""Vậy ngươi muốn như thế nào thì mới tin tưởng ta?" Cái miệng quái dị không nhịn được nói.
129 Giờ phút này, hơn một nghìn con Hủ thi chậm chạp du đãng trên đường phố, khi đi ngang qua một vài tòa nhà cao tầng, những con Hủ thi này dường như phát hiện ra điều gì đó, chúng nó nhanh chóng lao vào bên trong những tòa nhà, như một lũ châu chấu lũ lượt lao lên trên.
130 Mây đen dường như sà xuống sát mặt đất, tầng mây trở nên dày đặc đen kịt giống như một bàn tay khổng lồ đang bao phủ toàn bộ đất trời. Những cơn cuồng phong giận dữ, lao xuyên qua những khe hở của những toà nhà lớn, giống như những vong hồn đang cất tiếng gào thét trong tuyệt vọng, những âm thanh ghê rợn đó khiến cho con người ta phải sợ hãi.
131 Hình dáng của ba con quái vật này không giống nhau, thay vì nói bọn họ là 'quái vật' , không bằng nói hính dáng của bọn nó giống như những động vật bình thường, tạo cho người ta một cảm giác không có một chút nào nguy hiểm.
132 "Ngươi muốn chết!"Hắc Ưng nhìn thấy cử động của Lâm Siêu tựa hồ bị chọc giận, nó kêu 'Kéc' một tiếng, một luồng sóng âm chói tai phát ra, thân thể màu đen của nó đang đậu trên người Lôi Điện Báo đột nhiên tăng tốc lao tới.
133 "Ngươi cho rằng ta sẽ nói cho người biết sao?"Vẻ mặt Isis lạnh lùng, gương mặt như được điêu khắc từ băng của hẳn không có bất cứ một khí sắc nào thuộc về nhân loại, dường như cả cơ thể của hắn được tạo thành từ băng tuyết.
134 Bốn mắt nhìn nhau. Nước hồ cuồn cuộn nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng, dường như sắp bị hàn khí đóng thành băng. Lâm Siêu chưa bao giờ được nhìn thấy một đôi mắt đẹp đến như vậy, như được bàn tay các vị thần cẩn thận tỉ mỉ tạo lên, một đôi mắt màu xanh thẫm, ánh mắt mông lung như được bao bọc một tầng sương mờ ảo, đôi mắt trong veo, long lanh giống như đôi mắt của đứa bé vừa mới chào đời, không vướng bận một chút bùi trần nào.
135 Luồng gió lốc tạo thành do sự chuyển động hỗn loạn của những dòng khí lưu làm thổi tung mái tóc của Lâm Siêu, ánh mắt hắn vẫn nhìn về phía thiếu nữ đang từng bước tập tễnh bước về phía hắn…Một cái bóng cực lớn từ trên trời giáng xuống, thanh cự mâu bằng băng khổng lồ với sức mạnh như lôi đình vạn quân lao xuống nháy mắt chia cắt hai ngươi!Uỳnh!Mặt đất chấn động kịch liệt, thanh cự mâu khổng lồ bằng băng đang cắm nghiêng trên mặt đất, vụn băng bay tung tóe khắp nơi, làm bốc lên một tầng bụi băng khổng lồ bao trùm hết thảy mọi thứ xung quanh.
136 "Ta đến từ…" Bên trong con ngươi thiếu nữ bỗng hiện lên một vòng xoáy ánh sáng, giọng nàng nhẹ nhàng nói: "Ta đến từ một địa phương, nơi đó tất cả mọi thứ chỉ có một màu trắng xóa, còn có rất nhiều người, các nàng là….
137 Lâm Thi Vũ nhìn thiếu nữ có đôi mắt long lanh tinh khiết như thủy tinh, bất giác sinh ra cảm giác muốn gần gũi, nói: "Tiểu Siêu, cô ấy xưng hô như thế nào?"Lâm Siêu ngẩn người ra một lúc rồi mới nhớ là mình chưa có hỏi tên của thiếu nữ, hắn liển hỏi: "Cô tên là gì?""Tên, tên là cái gì?" Đôi mắt thiếu nữ chớp chớp, vẻ mặt mơ hồ nhìn Lâm Siêu.
138 Dịch: Hanoi1946Mái tóc màu tím của Lâm Thi Vũ không có gió lại tự động bay lên, từng luồng điện màu tím chạy dọc xung quanh thân, điện áp trong cơ thể của nàng không ngừng tăng lên.
139 Dịch: Hanoi1946Máu cùng với nội tạng rữa nát và những cái đầu người nứt vỡ ở cùng một chỗ tạo thành thứ hỗn hợp đặc dính bốc mùi hôi thối, tanh tưởi. Cái đầu lâu nằm trong núi thây này có gương mặt của một thiếu niên mất một bên tai, trên mặt có mấy vết sẹo vô cùng kinh khủng, đôi mắt trống rỗng mở to, ở trong núi thây nhìn chằm chằm vào hắn.
140 Dịch: xi rôĐó là một tượng đất được chạm trổ sát với bề mặt vách đá nham thạch cao khoảng 1. 2 mét, hình dáng khuôn mặt như người Châu Phi, miệng khe khẽ hé như là đang cười nhưng dưới ánh sáng yếu ớt trên lối đi chiếu rọi lên vách đá khiến cho nụ cười này có cảm giác âm trầm khó nói thành lời.