41 - Những cái này đều là. . . trứng của con cá sấu khổng lồ kia?Lâm Siêu vừa bay đến trước chín quả trứng cá sấu này thì có một mùi hơi tanh tanh bỗng sộc thẳng vào mũi.
42 Nguyên bàn tay từ đầu ngón tay tới cổ tay hắn giống như được rèn ra từ vàng nhìn rất sáng bóng và long lanh. - Biến hóa Hoàng Kim?Lâm Siêu ngớ người, không phải sau khi cải tạo gen xong thì nền tảng cơ thể mới có thể biến hóa đến mắt thường cũng không thể thấy ư? Tại sao thân thể lại biến thành màu vàng kim giống như sinh vật Hoàng Kim thế này?Trong lúc Lâm Siêu đang ngớ người, luồng khí lưu lạnh như băng đang ở trong lòng bàn tay hắn bỗng mất đi kiểm soát quay trở về vị trí vùng bụng hắn.
43 Trên một con đường hoang vắng, những chiếc xe ô tô hỏng nằm ngổn ngang khắp nơi, chỉ nhìn quanh là thấy những cái xác người bị gặm sạch còn trơ lại mỗi bộ xương không.
44 Lâm Siêu gật gật đầu không nói gì cả. Dù sao thì hắn cũng chỉ là một người khách qua đường mà thôi, chờ trời sáng hắn sẽ bỏ đi. Diệp Phỉ thấy Lâm Siêu không tự giới thiệu bản thân nên nghĩ rằng hắn đang cảm thấy lo lắng, cô an ủi:- Anh nghỉ ngơi trước đi, ban nãy chắc đã mệt lắm rồi.
45 “Mấy người lập tức cút cho tôi!” Tiểu Lưu biểu tình dữ tợn, hướng về phía ba người Lâm Siêu cùng cặp mẹ con kia nói: “Biến đi ngay lập tức!”Người phụ nữ trung niên tức giận nói: “Muốn chúng tôi đi, cậu mơ đi!”Tiểu Lưu lập tức cầm súng chỉ vào người phụ nữ trung niên, giận dữ quát: “Nói lại xem nào, bây giờ nếu không biến đi tôi liền cho bà ăn kẹo đồng ngay! Cút! ”Nhìn vào họng súng đen ngòm, người phụ nữ trung niên sợ hãi vội vã lùi về phía sau vài bước, khuôn mặt cũng tái nhợt đi, giọng nói yếu đuối cầu xin: “Xin cậu đừng đuổi chúng tôi, muốn đuổi hãy đuổi ba người bọn hắn ấy.
46 “Đợi tôi với!”Ngay khi Lâm Siêu chuẩn bị rời đi, âm thanh Diệp Phỉ từ phía sau truyền tới. Cô hớt ha hớt hải chạy đến, ôm lấy Lâm Thi Vũ rồi quay sang nói với Lâm Siêu: “Tôi sẽ đi cùng anh.
47 Trong đêm tối tĩnh mịch, Lâm Siêu dựa vào thính giác nghe được âm thanh phương hướng di chuyển của đàn hủ thi rõ ràng như đom đóm phát sáng, chúng nó đang truy đuổi về phía của bọn họ.
48 Trung tâm thành phố, trước tòa chính phủ. Binh lính mặc quân phục rằn ri, tay cầm súng tiểu liên tuần sát trước tòa nhà, ở mặt trên cao tòa nhà, còn có tay súng bắn tỉa dùng ống nhòm quan sát những chuyển động trong mười dặm gần đây, một khi có nhiều hủ thi di chuyển qua, phải lập tức dùng bộ đàm thông tri tổng bộ, điều động tiểu đội binh lính tiến ra đánh chết!Ở ngoài cao ốc, ai đó dùng thuốc màu đỏ tươi viết lung tung ba chữ “Trạm cứu sinh” trên kính pha lê bằng phẳng!Thời kỳ đầu tai nạn, hầu hết các thành phố đều có trạm cứu sinh như vậy, trong những trạm cứu sinh sẽ có thiết bị điều trị bệnh, không quân vận chuyển lương thực, súng ống, đạn dược,… đến tiếp tế, hằng ngày đều có binh lính phụ trách tuần tra.
49 Mất một buổi sáng di chuyển, ba người Lâm Siêu thuận lợi ra tới đường cao tốc, dọc đường cũng không gặp quái vật loại hình lớn, chỉ đụng độ sáu con hủ thi đặc thù, cùng một ít biến dị thú phổ thông.
50 Ầm!!Y như một luồng sấm sét từ không trung giáng xuống, nắm đấm màu vàng của Lâm Siêu hung hãn nện vào đỉnh đầu của hồng lân cự xà, cộng thêm tốc độ bay lượn siêu âm bổ xuống, khiến cho đầu hồng lân cự xà căn bản không có cơ hội phản ứng.
51 Lâm Siêu giật nảy mình lùi về phía sau. Còn sống?Làm sao có thể!Cái xác đó rõ ràng lúc trước không hề có nhịp tim, ngay cả mạch máu cũng không đập và máu cũng đã ngừng chảy!Lâm Siêu bỗng nghe được tiếng tim co bóp, mạch máu cũng bắt đầu lưu thông lúc cái xác lên tiếng.
52 Đi tới hẻm nhỏ, mọi người đều đang chờ đợi ở đây. Vưu Tiềm đang bám lấy Lâm Thi Vũ, hỏi dò những chuyện liên quan tới tiến hóa giả. Lâm Thi Vũ không có ý định giấu chuyện gì, theo những gì cô thấy, Lâm Siêu dường như không hề có ý định che giấu.
53 Trải qua ba ngày đi đường, đám người Lâm Siêu an toàn đặt chân tới Thiên Tân. Từ đây đi tới căn cứ thủ đô chỉ mất nửa ngày đi đường. “Tiến hóa giả ở căn cứ có đông không?” Phạm Hương Ngữ đứng trên nóc xe nhìn về phía chân trời, khuôn mặt trắng như tuyết lộ nên vẻ lo lắng khó thấy.
54 Lâm Siêu bình tĩnh nói: “Để bọn họ trải nghiệm qua một lần cũng tốt. Về sau cũng đỡ bị lừa hơn. ”Phạm Hương Ngữ nhỏ giọng nói: “Nói thì hay lắm! Nếu chị của cậu có trong đó xem cậu có còn thảnh thơi thế không.
55 Nhìn vào ánh mắt đầy chết chóc của Diệp Phỉ khiến cho bé trai run lên từng chập. Sắc mặt dần trở nên tái nhợt, từng bước lùi lại rồi té lên trên giường.
56 Sau khi tới thủ đô, mấy người Lâm Siêu đều cảm thấy số lượng hủ thi ở dọc đường đã ngày càng ít đi. Chờ đến khi mọi người đi vào hẳn bên trong, họ đi qua hai, ba con đường mà chẳng thấy bóng dáng của một con hủ thi nào cả.
57 Đám người Lâm Siêu được chiếc xe cam nhông của cậu Thiếu úy cao to kia đưa tới khu sinh hoạt giành cho dân nghèo bên trong căn cứ. Ngày trước nơi đây là một quảng trường lớn, hiện giờ đang được dựng lên rất nhiều những chiếc liều vải dã ngoại.
58 "Lực đánh đạt 200kg?" Người đàn ông trung niên gia nhập quân đội cùng với mấy người Lâm Siêu, kinh ngạc nói:"Sao có thể có chuyện đó, người bình thường lực đánh của cánh tay nhiều lắm là 50kg, chỉ có võ sĩ chuyên nghiệp thường xuyên luyện tập mới có thể có lực tay đạt tới 200kg.
59 "Khi nào chúng ta xuất chiến?" Hắc Nguyệt khẽ hỏi. Thiếu tá Trương Đông dời ánh mắt đến cô gái xinh đẹp này, mỉm cười nói: "Đừng gấp, những năng lực giả ở đây phần lớn là người bình thường đột nhiên giác tỉnh, chưa từng trải qua huấn luyện chính quy, toàn thân dù có lực lượng siêu phàm nhưng sẽ chưa thể vận dụng hoàn mỹ, vì lý do này tất cả mọi người nên huấn luyện trong doanh trại một thời gian, mới có khả năng tham gia chiến trường.
60 Vưu Tiềm nghe hai bên trò chuyện, ý thức được điều không ổn, lập tức mặc quần áo rồi ra khỏi WC, hắn nhìn hai thanh niên lạ trong phòng, khẽ quát: "Bọn mày định làm gì!""Ném hai thằng bây ra ngoài!" Hai thanh niên nhe răng cười, họ móc ra đôi găng tay đeo vào để tránh lưu lại dấu vân tay, sau đó đánh tới Lâm Siêu trên giường, người gần bọn họ nhất.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Đô Thị
Số chương: 50