41 Ngày hôm đó Hứa Liên Trăn và Tưởng Chính Tuyền hẹn cùng nhau đi thẩm mỹ viện, nhân tiện cùng nhau ăn cơm. ’Tưởng Chính Tuyền cười hì hì tiến đến sát trước mặt cô: “Liên Trăn, hai tuần nữa là đến sinh nhật anh trai tôi, cô chuẩn bị tặng anh ấy cái gì thế?”Hứa Liên Trăn dừng đũa một chút, giương mắt nhìn Tưởng Chính Tuyền, có chút ngây ngốc.
42 Ngày hôm đó, khi Hứa Liên Trăn tỉnh lại thì trời đã khá trưa, ánh mặt trời chói chang. Chỗ giường bên cạnh vẫn trống không như trước, hắn vẫn không có trở về.
43 Tưởng Chính Nam vẫn không có trở về. Mãi cho đến trước ngày sinh nhật của hắn một ngày, Hứa Liên Trăn vẫn mơ hồ cảm giác hắn sẽ trở về. Cô có cảm giác mông lung nhưng lại chắc chắc.
44 Buổi tối ngày hôm sau, Tưởng Chính Nam cùng đáng bạn thân chí cốt tổ chức ăn cơm ở trang viên của Niếp gia. Tưởng Chính Nam ngồi ở bên cạnh cô, thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho cô.
45 Ngày ấy hắn nói “Vậy được rồi, cứ như vậy đi” có phải ý chỉ hết thảy đều kết thúc rồi hay không? Cô không biết. Tất cả chuyện tình giữa cô và Tưởng Chính Nam trong lúc đó, đều là một tay hắn ấn hạ bắt đầu.
46 BIÊN TẬP ĐỀ CỬ- Thậm chí Hứa Liên Trăn đã từng nghĩ cuộc đời này cứ như thế này là được rồi. Cô nhìn mặt biển mênh mông vô bờ ngoài cửa sổ, bi thương mà an ủi chính mình, quay về với điểm xuất phát.
47 Tưởng Chính Nam bên cạnh sắc mặt đầy vẻ lo lắng, nếu nhìn thật kỹ có thể nhận ra bàn tay đang cầm tài liệu của hắn bởi vì quá dùng sức mà đã trở lên trắng bệch, hiển nhiên là đang cực lực khống chế bản thân.
48 Tiễn Hạ Quân xong lòng Hứa Liên Trăn khẽ thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại cảm thấy mệt mỏi cùng cô đơn như ùn ùn kéo tới. Mệt là điều tất nhiên cái chính là cô không hiểu được tại sao lại cô đơn.
49 Thân thể Hứa Mưu Khôn tuy càng ngày càng uể oải, mệt mỏi nhưng hàng ngày vẫn có thói quen xem báo. Hôm nay sau khi ngủ trưa tỉnh dậy thấy tờ báo do con gái mua đặt ở đầu giường, ông liền chống người muốn ngồi dậy, một động tác nhỏ như vậy hiện tại cũng khiến ông mồ hôi đầm đìa, thở không ra hơi.
50 Ngồi rất lâu sau đó, mãi cho đến khi di động vang lên, Hứa Liên Trăn mò mẫm lấy từ trong túi ra, nhìn thấy một dãy số lạ trên màn hình, nhìn màn hình nhấp nháy liên hồi, cô liền bấm nghe, truyền đến là giọng nói quen tai: “Hứa tiểu thư, có tiện gặp mặt không?”Sau một lúc lâu, một chiếc màu đen xe thong thả dừng bên vệ đường cái, có một nam lái xe rất có dáng dấp đi xuống, khách khí mở cửa mời cô: “Hứa tiểu thư.
51 Một năm rưỡi sau. Tưởng Chính Nam vẫn nhớ, tại văn phòng của hắn ngày hôm đó, khi Hứa Liên trăn ngẩng cao đầu, trong giây phút vừa nhìn thấy khuôn mặt cô, hắn không khỏi có chút kinh ngạc trong lòng.
52 Hạ Quân vừa đi vào phòng thư ký, cả tầng trệt yên lặng không một tiếng động, tất cả mọi thư ký đều đang ở vị trí bận rộn việc của mình, không một ai nhàn hạ trốn việc, liền biết không khí làm việc hôm nay vô cùng căng thẳng.
53 Edit: PingkiTrong đêm giao thừa kia, Hứa Liên Trăn một mình lẳng lặng ngồi trong phòng ăn rộng lớn mà trống trải ăn cơm. Cô nhìn vào mấy món ăn nóng hôi hổi, món nào cũng gắp một đũa, sau đó ăn hết một chén cơm đầy.
54 Edit: PingkiBeta: MuathuvangCuộc sống vẫn cứ tiếp tục, công việc cũng vậy. Sẽ nhanh thôi, tất cả rồi sẽ chấm dứt. Hứa Liên Trăn tự nói với mình như vậy, chỉ là khi đêm về cô lại bắt đầu mất ngủ, đêm này qua đêm khác không ngủ được.
55 Edit: PingkiBeta: MuathuvangTưởng Chính Tuyền ngắm nhìn hình ảnh chính mình mặc áo cưới trong gương, bỗng cảm thấy kinh ngạc không thôi, người bên trong dường như là mình, lại dường như không phải.
56 Edit: Muathuvang Beta: PingkiTuyền Tuyền tự sát? Từ cầu Lạc Hải nhảy xuống biển?Tuyền Tuyền hồn nhiên, vui tươi không chút ưu tư … là do ai và ai bóp chết đây? Cô chưa bao giờ muốn làm tổn thương cô ấy, nhưng ngay từ ngày đầu quen biết cô ấy, câu nói đầu tiên với cô ấy, cô đã lừa dối cô ấy.
57 Edit: MuathuvangBeta: Pingki Hai người đều tự đẩy hành lý, một trước một sau đi ra khỏi cửa kiểm soát ở sân bay. Đột nhiên, một đám người như châu chấu ùa tới, hướng phía Tưởng Chính Nam đổ xô lại, máy ảnh chớp không ngừng.
58 Một ngày mùa hè năm năm sau. Tay cầm túi cà phê và bánh ngọt đã được gói cẩn thận, Hạ Quân đẩy cửa tiệm cà phê đi ra. Đối diện có ba mẹ con đang nắm tay nhau đi về phía anh, người mẹ không biết đang cúi đầu nói gì với hai cậu con trai của mình mà khiến cho hai cậu con trai sinh đôi cười rất vui vẻ, khóe mắt viền môi đều nở rộ.
59 Edit: PingkiBeta: MuathuvangHứa Liên Trăn vẫn nhớ rõ ngày đó Tưởng Chính Tuyền nhảy xuống biển tự tử, thì cũng là lúc cô phát hiện ra thân thể mình khác thường.
60 Edit: MuathuvangBeta: PingkiGiải thích về tiêu đề ngoại truyện 3: Loài hoa Bỉ Ngạn tượng trưng cho sự rực rỡ mà cũng đau thương, người ta đồn rằng nó mọc bên bờ Vong Xuyên, cho nên nói đến Hoa Bỉ Ngạn là nói đến sự rực rỡ huy hoàng nhưng cũng chính là nuối tiếc, đau thương.