1 "Ngày xửa ngày xưa, có một chàng thợ săn quàng chiếc khăn màu đỏ thẫm. . . . "
. . . . . . . . . . . . . . . .
Đêm xuống mang theo lớp sương mù dày đặc cả cánh rừng phía Bắc vùng Conust, khác hẳn với bầu không khí se lạnh ấy là cái nhiệt ấm áp bên trong ngôi nhà nhỏ giữa rừng hoang, hai người phụ nữ một trẻ tuổi một trung niên đang nói chuyện với nhau tại phòng khách.
2 Còn nhớ con sói không? Nó đã an toàn về nhà nhưng nói là sói cũng chẳng đúng lắm, thật ra đó là một người sói. Là sói nhưng có thể hóa người và ngược lại!
Riêng con bé này vì lúc sinh ra là đứa út, chất dinh dưỡng đã bị anh chị hấp thu gần hết phần mình nên về cơ bản thì nội lực cơ thể cô không đủ mạnh, không thể hóa hoàn toàn con người mà chỉ có thể hóa thành một con lai dạng người nhưng có tai và đuôi sói, còn cả răng nanh và móng vuốt.
3 Ba năm sau, Tom vẫn chỉ cao được thêm vài phân, chiều cao còn chưa đến một mét năm mươi lăm. Nhìn cô thế nào vẫn chỉ như một cô bé mười ba tuổi. Khuôn mặt vừa có nét hồn nhiên ngây thơ vừa có nét nữ tính mê hoặc, có điều cô vẫn chưa thể rũ bỏ tai và đuôi sói khi ở dạng người.
4 Sau đó Edward giang hai chân cô rộng ra, để mình ngồi ở giữa. Anh cúi xuống xé toạc áo cô đang mặc khiến cô hoảng hốt hét lên, nắm tay bé nhỏ của cô dùng sức đánh rồi đẩy anh ra nhưng đều không có tác dụng.
5 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đêm cũng đã khuya, thuốc cũng đã hết tác dụng.
6
Sắp xếp xong xuôi mọi việc thì nghĩ đến từ hôm qua đến giờ vẫn chưa ăn gì, Tom thấy Edward vào bếp thì cũng cà nhắc vào theo coi phụ được gì thì phụ, Edward thấy vậy cười nói:"Sao không đi nghỉ đi? Em mà có chuyện gì, chị em giết tôi đấy!"
"Tôi ổn mà, thuốc chị tôi đưa hiệu quả hơn thuốc của loài người đấy.
7 Anh gãi rồi bắt đầu sờ khắp lưng cô, *mềm mịn quá* anh nghĩ, tuy có nhiều cô gái trong thị trấn rất thích anh nhưng anh chưa bao giờ gần ai như thế này mặc cho các cô gái ấy có quyến rũ anh cỡ nào, anh vẫn không có hứng thú.
8 Edward tắm xong, vừa mở cửa ra thì thấy Tom đứng trước mặt nhìn cơ thể mình ngây ngốc. Anh nhếch môi:"Sao vậy? Cơ thể tôi đẹp lắm à?", Tom ngơ ngác tiếp tục nhìn cơ thể anh rồi gật đầu trong vô thức.
9 Xế chiều Edward vác con nai và mấy con thỏ về đến nhà. Tom thấy anh về thì chạy ra phụ một tay. Edward cả người nhễ nhại mồi hôi, Tom ngửi được mùi vị chua lè trên người anh nên bảo anh đi tắm đi.
10
"Ai vậy Edward?" Tom nhìn người con gái cạnh Edward, cô gái nhỏ bé không rõ mặt ôm chặt lấy cánh tay Edward. *Không lẽ là bạn gái anh ta? Vậy. . . vậy anh ấy không yêu mình sao??*
"Edward! Trả lời tôi đi.
11 "Chà, cũng được 11 năm kể từ khi cô ấy sống ở đây rồi nhỉ. " Rudy vẫn còn đang ngắm trời đêm, nói. Nghe vậy Sandy gật đầu:" Ừm, có cô ấy ở đây thích thật, coi con Tom kìa, khoái lắm, lần nào cô Lissa đi xa cũng mang cả đống đồ nó thích về.
12 Tom, tôi nhận được thư của em rồi, chữ đẹp lắm. Thứ bảy tuần này sẽ đón em trên đường lúc nãy tôi tiễn em, nhớ ra đó nhé! Giờ thì em giữ chim bồ câu đi, có gì bất trắc thì dùng nó báo tôi.
13 "Này, em sao vậy? Sao nóng quá. . . em sốt rồi. " Anh bế Tom vào phòng ngủ, đặt cô lên giường rồi đi lấy khăn nhúng nước lau mình cho cô hạ nhiệt. Tom nóng đến thở hồng hộc tự động hóa trở lại thành sói rồi nằm cuộn tròn lại.
14
"Hwaaa. . . . . "
"Hm. . . chuyện gì vậy?" Đang ngủ thì Tom hét lên làm Edward nằm kế bên cũng giật mình dậy nhìn sang cô.
"Ôi.
15
"Sao anh lại hỏi vậy?"
"Tôi chỉ muốn biết em có đồng ý hay không thôi. Tôi muốn cả hai đều tự nguyện. Nên nếu em không đồng ý, tôi sẽ dừng lại ngay.
16
"Edward. Thiên sứ nhỏ bé nào vậy? Đừng nói đó là khẩu vị của cậu đấy nhé. Nhỏ xíu vậy sao?"
Zig chọc ghẹo khi thấy cô gái nhỏ bé xinh như búp bê đứng sau Edward.
17
"Edward con về mà không báo với ta một tiếng sao?" Waynee quay lại nói với vẻ mặt lo lắng.
"Con xin lỗi!"
"Không sao, vậy cô bé này là.
18 Trong khi cả đám đang chào hỏi vui vẻ thì có vài người bước về phía họ. Trông có vẻ cũng toàn là nam thanh nữ tú. Họ bước đến với khuôn mặt thân thiện mỉm cười và bắt đầu màn chào hỏi của họ.
19 Giữa bầu trời đêm một mình Tom chạy như bay vào khu rừng, cô như điên loạn khóc nấc lên. Tay vội vàng cởi bỏ hết tất cả những thứ trên người đang mặc ra.
20
Đêm trước hôn lễ. .
"Ôi em căng thẳng quá các chị à. "
"Trời ạ, có gì đâu mà lo. Em phải vui chứ. "
"Nhưng em cảm thấy hồi hộp. .