21 Kỳ An biết, kể từ thời khắc Khinh Ngũ nói ra tin tức về Tiêu Lục, bọn họ liền phải rời khỏi đây. Nam tử có nhãn tình trong suốt đó, người dù đầy mình thương tích vẫn cười gọi Tiểu Thất ca ca, thật sự còn sống không?Kỳ An nhìn xuống nơi Trường Lan quỳ, thở dài không nói.
22 Mọi việc cứ diễn ra như vậy, Lãng nhi đi theo Hiên Viên Sam, vài ngày sau đó Kỳ An mới cùng với Trường Khanh và Trường Lan xuất phát, tránh việc xuất hiện cùng nhau có thể gây ra một số liên tưởng không cần thiết.
23 Nửa đêmSau khi Hiên Viên Sam đi rồi, bọn Kỳ An cũng không vội rời khỏi. Trường Lan trước liên hệ với Tiêu Vinh, sau đó chờ người đến tiếp ứng. Nói thật, Kỳ An rất kính nể nàng, ngày đó nhìn thấy bộ dáng kích động của nàng, Kỳ An còn tưởng rằng nàng chỉ hận là không mọc đôi cánh để lập tức bay đến bên người Tiêu Lục!Trường Lan chỉ cười, “Tiểu thư, chết đi sống lại chính là kỳ tích khó gặp trên thế gian.
24 >Kỳ An tìm thấy Chiến Liệt ở sâu trong vườn đào. Chiến Liệt thực sự thích nằm trong vườn đào, những cánh đào rụng bay lả tả, rơi xuống quần áo hắn như hỏa huyền y.
25 Tìm kiếm Chỉ một chút cơm mà hắn ăn thật lâu. Chiến Liệt rất ít dùng đũa, hắn đã quen với việc trộn đồ ăn với cơm rồi dùng thìa xúc vào miệng rồi. Hắn cũng thấy lạ lẫm với mùi vị thức ăn này, hóa ra cơm có mùi thơm như vậy, dưa chuột thì giòn, thịt rất thơm… cho nên hắn ăn thật chậm, thật chậm.
26 HÒA HẢO Sống trong bóng tối, Chiến Liệt đã sớm thành thói quen, một mình im lặng, cũng đã trở thành tự nhiên. Nhưng hắn không ngờ, nữ tử này đột nhiên trở nên trầm mặc lại làm cho hắn thấp thỏm lo âu.
27 ĐỪNG KHÓC Phố xá sầm uất, người đến người đi náo nhiệt vô cùng. Trong một tiểu lâu thanh nhã, Hiên Viên Sam nhìn đống thư trong tay, mặt càng lúc càng nhăn lại.
28 CỐ NHÂN Nếu không phải vướng bận chuyện Lãng nhi, Kì An nguyện ý ở đây cho tới già, không cần để ý sự đời. Chỉ mình Lãng nhi là đủ. Tuy rằng khó tránh khỏi thê lương nhưng ít nhất, sẽ không bị tổn thương.
29 KẾ HOẠCH Hoàng thượng ngồi trong Dưỡng Tâm điện, nhìn mười tám hộ vệ của vương phủ hoàng đệ đang vây quanh một tiểu quỷ. Ngón tay đưa lên chỉ nửa ngày vẫn không hạ xuống được, trừng mắt nhìn tiểu quỷ kia, khó khăn cất tiếng, “Các ngươi nói đây là tiểu vương gia?”Phượng Định, kẻ đứng đầu mười tám hộ vệ, gật đầu, mặt không chút thay đổi, “Dạ!”“Nhi tử của hoàng đệ Hiên Viên Sam của trẫm?”Âm thanh khẳng định lại vang lên, “Dạ!”“Hắn nói trẫm hãy bảo vệ hài tử này thật tốt, nếu thiếu một sợi tóc sẽ tìm trẫm liều mạng?”“Dạ!”Hít một hơi khí lạnh, Hoàng thượng lại quay ra nhìn trừng trừng vào hài tử đang đong đầy tò mò trong mắt kia, một đôi mắt to và một đôi mắt nhỏ nhìn nhau trong chốc lát.
30 Hiên Viên Sam thấy Kỳ An rõ ràng là đang bất an. Nàng ngồi một hồi, lại đứng một lát, nghiêng người sang trái, lại quay sang phải, tựa hồ như chưa tìm được tư thế thích hợp.
31 Hiên Viên Ký cùng thái tử phi tiến cung, thế mới biết, Hoàng thượng thiết yến, không chỉ hắn mà ngay cả các hoàng tử công chúa khác, các đại thần cũng tiến cung.
32 KINH LYBốn mắt nhìn nhau, Kỳ An cảm thấy trong mắt hắn có ánh sáng uyển chuyển lưu luyến. Tay trái cảm thấy mát mát tiểu Thất kinh ngạc nâng tay lên nhìn, đã được băng bó lại, từng trận mùi thơm bay ra đúng là mùi cua Thiên Sơn ngọc lộ hoàn quý giá.
33 TINH QUANG Bởi vì Kỳ An bị bắt đi, Trường Lan và Trường Khanh trở lại dưới trướng Tiêu Vinh. Chẳng qua lúc ấy Kỳ An sống chết không rõ, giờ Kỳ An đã được tìm về, Trường Lan Trường Khanh tự muốn bị phạt.
34 DƯỠNG BỆNHÁnh mắt kia làm Kỳ An tâm hoảng ý loạn. Hơn nửa ngày, mới nói, “Thực xin lỗi!”Hiên Viên Sam không nói gì, chỉ cầm chặt tay nàng. Lâu sau mới buông ra, khoa tay nói, “Chiến Liệt không sao!”Kỳ An đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt sáng ngời.
35 HỌC BẮN TÊNHiên Viên Ký cuối cùng đã hiểu, từ lúc bắt đầu gặp Hiên Viên Lãng, hắn đã không còn là thái tử gì cả, mà hoàn toàn là một thị vệ, một bảo mẫu.
36 CÓ NGƯƠI Hiên Viên Sam bị bệnh, giảm đi vài phần kiêu căng tôn quý, lại thêm một ít thanh nhã nhu hòa. Hiên Viên Sam vốn không thể nói chuyện, từ sau khi Kỳ An đến đây, Khinh Ngũ cũng thức thời không tới quấy rầy, vì thế trong phòng cực kỳ yên tĩnh, yên tĩnh đến mức Kỳ An cảm thấy mất tự nhiên.
37 SINH NHẬTKỳ An chung quy không trả lời, mà Hiên Viên Sam cũng không hỏi thêm. Gió thổi tà áo hắn bay lên nhè nhẹ. “Khụ! Khụ! Khụ!” Hiên Viên Sam không nhịn được, ho nhẹ lên.
38 GIANG HỒ Khoảng chính ngọ đúng là thời gian thích hợp để ngủ. Kỳ An lại phải ngồi trên ghế đá, cau mày nghe Mạc Nhược đang huyên thuyên không ngừng, “Mạc đại ca, chuyện của ngươi không thú vị gì cả.
39 TIÊU LỤC Thương thế của Hiên Viên Sam đã dần ổn định, chỉ cần bồi dưỡng một thời gian ngắn nữa. Kỳ An lại không kiềm chế được, muốn về kinh thành. Nghe nói Tiêu Lục đã tới kinh thành, Kỳ An nhìn ra được, Trường Lan tuy thần sắc lãnh đạm nhưng lại đứng ngồi không yên.
40 TRÍ NHỚ “Ngươi đúng là hắn sao?”Kỳ An hỏi, nếu như đúng là hắn, vì sao lại quên hắn là tiểu ca của Tiêu Thất, là Lục công tử của Trường Lan?Tiêu Lục nhìn nàng, trong mắt đong đầy vẻ có lỗi “Thực xin lỗi, tiểu Thất.