41 QUÁ KHỨ Ngoài sân, Kỳ An nhìn Linh Chiêu công chúa ung dung xinh đẹp, tao nhã rời đi, mà hắn cũng đạm đạm cười, khẽ gật đầu với mọi người rồi cũng cùng lên xe ngựa.
42 VỀ NHÀ“Ngươi nói, ngươi muốn tiểu Lục trở về sống với ngươi?” Linh Chiêu không nhanh không chậm nói xong, cũng không chớp mắt nhìn Kỳ An. Kỳ An ảm đạm cười, “Lục ca đã mất trí nhớ, nếu muốn tìm lại trí nhớ, có lẽ nên ở cùng một chỗ với chúng ta, như vậy sẽ tốt hơn.
43 CA CA Chỉ cảm thấy trên mặt như có lông chim nhẹ nhàng lướt qua, ấm áp đến run rẩy. Hạnh phúc kia tới quá bất ngờ, Hiên Viên Sam khẩn trương đến độ quên cả thở, khuôn mặt đỏ bừng.
44 SỰ KIỆNNghe nói đại hội võ lâm chính là nơi anh hùng xuất hiện. Đối với vài người mà nói, có lẽ một lần thắng bại ở đây còn có ý nghĩa sinh tử. Còn đối với Kỳ An mà nói, đây cùng lắm chỉ là một lần nghiệm chứng trí tưởng tượng của các đạo diễn phim truyền hình.
45 HỒI KINHVõ lâm đại hội lần này đối với Kỳ An mà nói, không có truyền kì gì xảy ra, cũng không gặp bất cứ đại hiệp ngọc thụ lâm phong hay những trận đấu kinh thiên động địa nào.
46 KINH NIÊN Một đường thông suốt, về tới kinh thành bình an. “Sao lại bình an như vậy?” Kỳ An trái lại cảm thấy không quen, nàng tưởng sẽ phải trải qua vô số ám sát, cướp bóc… Nàng đã chuẩn bị tinh thần, thế nhưng lại không hề có gì xảy ra cả.
47 CHUYỆN XƯABuổi sang Kỳ An vừa đến kinh thành đã trực tiếp vào Lạc phủ. Vào Lạc phủ, ngay cả thời gian uống nước cũng không có đã chạy đi bắt mạch. Cuối cùng để mọi người ra ngoài, chỉ còn lại Hồ thái y, hai người cùng bàn bạc.
48 QUÊN Kỳ An chậm rãi mở mắt, ngoài cửa sổ, sắc trời đã chuyển sang xanh nhạt, vẫn chưa sáng hẳn. Đưa tay bắt mạch Lạc Anh, nàng thở ra một hơi, hắn tạm thời sẽ không có gì nguy hiểm nữa.
49 NĂM THÁNG Đợi Lạc Anh uống thuốc xong, Kỳ An giúp hắn nằm xuống. Lạc Anh nhìn Hiên Viên Sam, lại nhìn Kỳ An, “Tiểu Thất, thời gian này ngươi hãy ở lại trong phủ đi, khỏi phải đi đi lại lại mệt nhọc.
50 BAN ĐÊM “Nương bế!” Vừa ra khỏi cửa, Lãng nhi đã giang hai tay ra. Kỳ An liếc hắn một cái, “Ta cũng đói bụng, không có sức!”“Nương!” Lãng nhi mếu máo nhìn nàng, nước mắt muốn rớt ra, trông thật đáng thương.
51 HÀI TỬ“Tốt lắm, chuyện của ngươi và tiểu Thất cùng Lãng nhi hiện tại có thể nói cho ta từ đầu tới cuối. ”Trong cung Chính Dương, Hoàng thượng đối diện Hiên Viên Sam.
52 AI SAI?Sắc trời dần tối, sắc mặt của chủ nhân vương phủ cũng dần tối. Lúc Hiên Viên Sam trở về chợt nghe tin tức tiểu Thất và Lạc Hoài Lễ đi ra ngoài cùng nhau.
53 CHƯƠNG 53. HỨA HẸN“Tiểu thư nhà ta đâu?” Trường Khanh không quanh co lòng vòng, đứng trong đại sảnh Lạc phủ, ngắn gọn hỏi Kim Vân. Kim Vân kinh ngạc, “Trường Khanh, mấy ngày nay đều do Hồ thái y thay thuốc, tiểu Thất không tới.
54 CHƯƠNG 54. HOÀNG CUNGTrong ngự thư phòng, Hoàng thượng nghẹn họng, trân trối nhìn Hiên Viên Sam, hơn nửa ngày mới phát ra được thanh âm, “Hoàng đệ, ngươi, ngươi đang xem tú đồ tuyển?” Hiên Viên Sam coi như không thấy hắn, khẽ gật đầu, tay vẫn lật lật xem từng trang.
55 CHƯƠNG 55. KHÁC ĐƯỜNG Mạc Nhược rốt cục hồi kinh, vẻ mặt ngưng trọng;Tiêu Lục cũng hồi kinh, đi theo Linh Chiêu công chúa;Nghe nói ở võ lâm đại hội, Trác Niệm Thu cũng không đạt được mục đích trở thành minh chủ.
56 Rơi xuống nước Từ sau khi vào thành, hiếm lắm mới có lúc Lãng nhi không ở cạnh bên người, Kỳ An rốt cục nhớ ra nàng có thể tận hứng đi dạo phố. Nhưng mà, cái gì cũng có nhưng mà.
57 Lớn dần “Tướng công?” Lúc này Long Liên mới thực sự cảm thấy tuyệt vọng. Cảnh tượng đã từng liên tục xảy ra trong mộng những năm gần đây rốt cục đã biến thành sự thật.
58 CHƯƠNG 58. THỊNH YẾN“Nương, nương ngủ cùng Lãng nhi được không?”“Được!”“Nương, hôm nay nương kể hai truyện cho Lãng nhi nhé?”“Được!”“Nương, mai đưa Lãng nhi lên núi được không?”“Được.
59 CHƯƠNG 59. KHÓ XỬ Không khí tĩnh lặng không một tiếng động. Lạc Hoài Lễ chậm rãi cúi đầu, đầu ngón tay đau nhức. Khi đó, chỉ nghĩ do nàng cáu kỉnh;Khi đó, chỉ cho rằng tâm tính nàng kiêu ngạo nên không chấp nhận được việc bọn họ mới thành hôn không bao lâu hắn đã nạp thiếp;Khi đó, hắn cũng không biết đằng sau nụ cười yếu ớt của nàng là bao nhiêu đau xót.
60 CHƯƠNG 60. NỨ TỬNói một bài không phải một bài, nói một điệu không hẳn một điệu, nhưng những ca từ kia lại khiến người ta nghe rõ ràng. Trong lòng mỗi người đều có cảm nhận riêng, tuy nhiên đều không phải mối quan tâm của Kỳ An.