61 Đói bụng Hiên Viên Sam tức giận, Kỳ An biết. Ngày đó, một câu Chiến Liệt vừa nói ra, ngón tay Hiên Viên Sam liền run lên, rút khỏi huyện Bách Hội của Chiến Liệt.
62 CHƯƠNG 61. CHỮA BỆNH Phủ Nhị hoàng tử. Đình đài lầu các, xa hoa tráng lệ. Hiên Viên Cực nâng chén rượu, mặt lộ vẻ cười, phá lệ ôn hòa. Mà Chiến Liệt, tự ngồi uống trà, cũng không quan tâm thần sắc Hiên Viên Cực.
63 CHƯƠNG 63. LẠI THẤY Kỳ An nhắm mắt lại, toàn thân đau nhức không chịu nổi. Nàng nhắm mắt, không nghĩ đến việc cử động thân mình, trong lòng vô lực, vốn là chữa bệnh, sao lại biến thành như vậy?Hơn nữa, nàng thường vẫn khó hiểu, vì sao chuyện nam nữ, rõ ràng người phải vận sức là nam nhân mà người đau lưng lại là nữ nhân?Hiên Viên Sam đang nhìn nàng, nàng biết, nhưng giờ phút này nàng lại muốn cứ nhắm mắt lại.
64 CHƯƠNG 64. MẪU THÂN Thiếu, thiếu phu nhân?” người gác cổng thấy nàng, tròng mắt thiếu chút nữa rơi xuống. Kỳ An ôm Lãng nhi, lập tức đi tới Đông viện, cảnh vật vẫn vậy, ngay cả ao Hà Hoa kia cũng giống như hôm qua.
65 Kiên trì Người Kỳ An quen ở cổ đại cũng không nhiều lắm, cho nên việc nàng một ngày tiếp đãi tới hai vị khách quả là một chuyện hiếm thấy. Vị khách đầu tiên là Lạc Hoài Lễ.
66 Gả y—Mấy hôm vừa rồi để quên usb ở quê, đã để mọi người đợi lâu, vô cùng xin lỗi — Hiên Viên Sam nắm chặt mép bàn, một hồi lâu mới ngẩng đầu lên nhìn Khinh Ngũ.
67 Mất đi Tiêu Lục mất tích! Từ trong cung đi ra liền không thấy tung tích. Kỳ An nhìn Trường Khanh, “Không có ai đi theo hắn?”Trường Khanh không ngẩng đầu đáp, “Hôm qua tỷ tỷ ở lại trong phủ, không tiến cung cùng công tử.
68 Kỳ An đạm đạm nghĩ. Mất Sở Sở, nàng có được Lãng nhi;Mất Trương Sở Du, nàng có được cơ hội sống lại;Mất Lạc Hoài Lễ, nàng có được Hiên Viên Sam;Nhưng mất đi hài tử này thì sao?Nàng sẽ có được cái gì?“Kỳ An!” Chiến Liệt quỳ gối bên cạnh nàng.
69 Ngoài ý muốn Lúc Kỳ An mở mắt, đèn đã đốt sáng trưng. Chuyện xảy ra hôm qua tựa hồ như một giấc mộng, tỉnh lại đã ở trong căn phòng quen thuộc. Ngón tay vừa động mới phát hiện trên tay hơi nặng, vừa quay đầu đã thấy một mái đầu đen nhánh.
70 Nhất định Hoàng thượng nhìn phong thư trong tay, nửa ngày sau mới đứng dậy. Trên tờ giấy chỉ có một câu, “Hôn kỳ của tiểu thư đã tới, trừ Tiêu Quý lưu thủ, chúng tướng thỉnh chỉ hồi kinh, mong Hoàng thượng ân chuẩn.
71 Dạ vũ Bỗng nhiên, Kỳ An mở mắt. Đêm thực an tĩnh, trong bóng tối không một tiếng động. “Chiến Liệt?” Kỳ An gọi một câu. Không có tiếng đáp, chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng chó sủa xa xa.
72 Ly biệt Hiên Viên Sam cuối cùng vẫn không đồng ý để Kỳ An cứu trị. Hắn thân là hoàng tộc, hiểu rõ hơn ai hết đạo lý sinh tồn trong hoàng thất. Kỳ An có chút đau lòng, nhẹ nhàng cầm tay hắn, “Có được tôn quý gấp đôi người khác lại mất đi nhiều thứ tốt đẹp khác!” Hiên Viên Sam khép hờ mắt, nói, “Lời ta nói, chỉ cần nàng có thể hiểu, những người khác thì có quan trọng gì?” Ngừng một chút, hắn mở to mắt nhìn bụng nàng, tay kia sờ sờ, “Về phần hắn, sinh ra là hài tử của Hiên Viên Sam ta, đó là số mệnh hắn phải thừa nhận.
73 Khôn cùng Tiếng “tỷ tỷ” này vừa vang lên, cả sảnh đường liền yên tĩnh. Kỳ An hơi hé miệng, cúi đầu nhìn Bảo Nhi đang ngủ say trong lòng, không nói gì.
74 Khúc chung “Nương, phụ thân đi đâu rồi? Sao nhiều ngày rồi mà còn chưa về?” Lãng nhi lắc lắc tay áo Kỳ An, không ngừng hỏi. Kỳ An vỗ vỗ đầu hắn, “Phụ thân có việc gấp phải làm, sẽ về sớm thôi.
75 Sơn cốc Không biết qua bao lâu, Chiến Liệt tỉnh lại, chậm rãi mở to mắt, nhìn thấy đầu tiên là vách núi đá, trên đó còn có một ít cỏ dại đang lay động trong gió.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 50