181 Nhớ nhung nhiều như vậy nhưng chưa từng nói ra khỏi miệng, tương tư nhiều như vậy nhưng vẫn giữ trong lòng, giờ khắc này nhìn thấy nhau lại phát hiện vốn dĩ cái gì cũng không cần nói, chỉ cần một ánh mắt, sự ăn ý cũng đã lưu chuyền giữa hai người bọn họ.
182 Những lời này vừa ra khỏi miệng, đầu Mộc Ly gần như muốn nổ tung, đừng nói Vũ Tiêu Nhiên không hiểu, thực ra nàng Anh Mộc Ly nàng càng thêm không hiểu, bởi vì từ nhỏ nàng đã không được cha mẹ yêu thương, để nàng nói một hơi như vậy, thật sự rất hại não mà.
183 Ngước mắt nhìn thẳng vào gương mặt tái nhợt nhưng vô cùng sáng rỡ kia, Vũ Tiêu Nhiên hôn lên môi nàng, dần dần hồi phục lại tâm tình của mình, mặc kệ trước kia ra sao, chỉ cần hiện tại và tương lai, nàng ở bên cạnh hắn, như vậy là tốt rồi, như vậy hắn cũng đã rất thỏa mãn.
184 Hành cung Bắc Triệt, mỗi khi Mộc Ly không có việc gì làm thì chăm bón hoa cỏ, vẽ người hoặc đồ vật, thường kêu tiểu Man tiểu Mạn đi chợ mua đống lớn đống nhỏ.
185 Phượng Lâm cưỡi bạch mã, hồng y xinh đẹp bay phấp phới trong gió, hắn hí nửa tròng mắt hào phóng nhận lấy đến mọi ánh nhìn từ bốn phương tám hướng, miệng cười giống như hoa anh túc.
186 "Dặn dò xuống dưới, ắt phải để cho nàng mang thai Long tử, giành được vị trí chánh cung. " Con ngươi âm u thoáng qua sự tàn nhẫn, Tà miễn cưỡng mở miệng, giọng nói nhẹ đến mức gió vừa thổi liền tán, khí thế lại tăng thêm, làm sao ngươi cũng không thể xem nhẹ.
187 Bên kia, Ám Hương chuyên tâm làm tóc cho Tô quý phi, tay hơi chậm lại, kéo xuống một lọn tóc đen, nàng sợ hãi há to miệng, chỉ sợ Tô quý phi nổi giận.
188 Chỗ ấy, tất cả các nghi thức đã được bách quan chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ Hoàng đế và Tây Cung hoàng hậu tới tiến hành làm lễ, không một ai hiểu vì sao ngày đó Hoàng đế vội vàng cưới Lam Nguyệt công chúa.
189 "Chuyện này trẫm đã định, ai có ý kiến, giết không tha. " Vũ Tiêu Nhiên vừa mở miệng, từng đợt khí lạnh lặp tức xông ra ngoài, khiến mọi người ở phía dưới vốn đang tranh cãi, trong phút chốc đều ngậm miệng.
190 Trong Mạt Ương cung, vô cùng im ắng, ngọn đèn dầu chập chờn. Những cung nữ hầu hạ sớm đã bị Vũ Tiêu Nhiên đuổi đi, trên giường, Hoàng hậu mặc hỉ phục hơi nghiêng người, tư thái của nàng tùy ý lười biếng, đầu vẫn phủ khăn hỉ.
191 Một tiếng ầm vang, thế giới người nào đó sụp đổ, thời tiết vốn rất tốt, trong nháy mắt mưa xối xả như trút nước. Một thiếu nữ mặc quần lụa mỏng toàn thân màu xanh nhạt, vắt chéo hai chân ngồi bên cửa sổ, đôi con ngươi mơ màng ngắm mưa to bên ngoài, mắt to sáng chói như lưu ly, ngẩn ngơ mất hồn, giống như nghĩ đến cái gì, nàng khẽ nhếch miệng.
192 Đêm hôm đó, ánh trăng trong như nước, Nhan Phong nói cho Mộc Ly biết một ít chuyện tươi đẹp ngày xưa, mà nhân vật chính đúng như Mộc Ly nghĩ là Vũ Tiêu Nhiên, cũng vì nguyên nhân này, địa vị Vũ Tiêu Nhiên trong lòng Mộc Ly mới có sự biến hóa lớn như thế.
193 Lần thứ hai xuất hiện, ai cũng có thể nhìn thấy thái tử vốn luôn nở nụ cười trên môi dường như đã thay đổi. Chỉ trong một đêm, nét ngạo mạng của tuổi trẻ, trái tim tràn đầy nhân từ hết thảy biến mất, trở thành một Đế Vương lạnh lẽo vô tình, một vương giả không hề có tình cảm, một cường giả thật sự.
194 Một tiếng nổ vang lên, bầu trời xẹt qua hàng loạt tia sáng màu trắng bạc, một tia chợt chém thẳng xuống, chiếu sáng gương mặt tái nhợt ẩn trong bóng tối của Mộc Ly, nàng ngẩn ra, ngay sau đó phục hồi tinh thần lại nhìn quanh bốn phía, đã sớm không thấy bóng dáng Trần Tuyệt.
195 Không sai, người trong bức tranh chính là Vô Ức, toàn thân bạch y bay phấp phới, hơi thở ấm áp tựa như ánh nắng ban mai, suốt đời Mộc Ly cũng không thể quên.
196 Mộc Ly nhíu mày, hả hê nhìn Tuyết Lê, ha ha cười nói: "Ngươi cho rằng ta giống như ngươi thấy mỹ nam thì phải mặt hồng tim đập sao? Ngươi trông Trần Tuyệt như thế nào? Dầu gì cũng coi như là một cực phẩm, nếu không chốc nữa ta giúp các ngươi xử lý việc này?"Dứt lời, ánh mắt Mộc Ly như có như không liếc về gương mặt băng lãnh của Trần Tuyệt, nhưng Tuyết Lê trước nhịn xuống cắn răng nghiến lợi nổi giận mắng: "Cho dù thiên hạ này không còn nam nhân, ta cũng sẽ tuyệt đối không gả cho một tảng băng lớn.
197 Ngày hai mươi bốn tháng mười hai, vẻn vẹn cách hai ngày, Liên Trì cung Tô quý phi trải qua sự xác nhận của Ngự y cũng mang Long thai, Phượng Lân quốc chủ đêm đó ở lại Liên Trì cung, thông báo ra bên ngoài: người nào sinh hạ trường tử trước người đó có tư cách nhập chủ chánh cung trở thành Đông cung hoàng hậu, đứng đầu hậu cung.
198 "Bọn họ đều thua, vậy ngươi nói người nào thắng?" Tên râu quai nói là người tỉnh hồn đầu tiên, không nhịn được hỏi ra vấn đề mà tất cả mọi người muốn hỏi.
199 Một người si tình như vậy, tại sao có thể thay lòng chỉ trong hai tháng ngắn ngủi chứ? Mặc kệ sau này ra sao, nhưng ít nhất Mộc Ly cũng tin trước mắt hắn tuyệt đối sẽ không thay đổi.
200 Chẳng lẽ hai tháng chờ đợi, đổi lấy chính là hoàng thượng thành thân với người khác sao?"Tiểu Tuyết, ta không sao. " Hai đầu lông mày xoắn lại, Mộc Ly lắc đầu một cái, cố gắng không để Tuyết Lê lo lắng cho mình.