21 Gã nghe Triệu Tử Phục nói vậy bèn không nói hai lời kéo vợ mình vào buồng trong nghỉ ngơi. Triệu Tử Phục cầm ngọn đèn cùng Nguyệt Tịch vào phòng, đóng cửa lại.
22 Rõ ràng là những người hoàn toàn xa lạ quen nhau chưa được mấy ngày, nhưng lúc này cơ thể hai người bọn họ lại tiếp xúc với nhau thật gần. Triệu Tử Phục thoáng ngửi mùi hương nhàn nhạt trên tóc nàng, trong lòng tự mặc định mùi hương mi vu này chỉ thuộc độc nhất mình nàng, mà không biết rằng nàng cũng lưu luyến mùi nam tử trên người hắn.
23 Triệu Tử Phục đưa tay lên, thoáng cái cổ tay gã kia đã nằm gọn trong tay hắn, cho dù gã dùng sức thế nào cũng không giãy thoát ra được. Nguyệt Tịch đưa tay gỡ con dao trong tay gã xuống, cầm trong tay nhẹ nhàng hươ hươ, cười cười vờ liếp ngang một đường trước cổ gã: “Dao này vừa nặng vừa cùn chỉ thích hợp dùng để thái xắt, nếu muốn giết người, tuyệt không dùng được.