1 Tên truyện : Tiểu Cữu Vĩ Hồthể loại :HE, tềnh cảm teen, 18+ ( 1 ít thôi)Tác giả : Nhi Nhi* chớ sao chép mà chưa xin ý kiến của Nhi Nhi !~Trong một ngôi rừng âm u, có 2 cái bóng đen cứ ẩn hiện, nhẩy từ cành này sang cành khác.
2 Sau một hồi vật lộn, cô cũng lấy được củi đưa về cho anh như anh đã dặn, cô thực kô hiểu vì sao cô lại phải nghe lời anh, nhưng thật lòng thì. . . . cô sợ anh, thực sự sợ, cứ nhớ lại đêm trăng tháng trước, lần đầu gặp anh đã bị anh đuổi giết, còn suýt muốn moi tim cô ra.
3 Ông Kim đi nhanh lên phòng con gái của mình, nhẹ nhàng gọi khẽ, sắc giọng đầy lo lắng:-Nhi Nhi, con sao rồi-Con mệt lắm ạ! - Cô mếu máo, nũng với bố- Vì sao thành ra thế này, áo quần sao lại có máu thế kia? Chờ bố tý, bố đi gọi chị Minh(chị giúp việc) thay đồ cho con!-.
4 Đang trong giờ học, cô đang chăm chú nghe giảng bài, chiếc điện thoại xinh xắn bỗng dưng rung lên, cầm lên thì thấy tin nhắn" Lát về papa đón con, chờ papa, papa có chuyện muốn nói" - from PaPa đẹp trai :-*(p.
5 Cho đến khi hoàn toàn đi khuất chỗ bố mẹ, cô nhăn mặt lại, cơn đau ở ngực một lần nữa lại xuất hiện, cô bị thiếu nguyên khí trầm trọng. Đứng kô vững, cô cầm lấy tay anh kéo lại về phía mình, dựa đầu vào ngực anh mà thở một cách khó khăn, khí huyết kô thông.
6 *THẬP, KINH*Bỗng từ đâu, một mũi tên vàng bay tới, thật nhanh, găm thẳng vào tay cô ta, làm thanh kiếm trên tay cô ta rơi xuống đất, cô ta tức giận, quay mặt lại đằng sau xem thủ phạm thì thấy anh đứng đó, cô ta giật mình, lùi lại rồi hóa sói chạy mất.
7 ~Sáng~Cô tỉnh dậy với cái đầu đau buốt và cái tay đau nhức. Mở mắt nhìn nữa kia giường thì đã kô còn thấy anh đâu, thay vào đó là một đống máu nhuộm đỏ hết một mảng lớn chiếc ga trải giường màu trắng.
8 Về đến nhà, bây giờ mới 19h hơn, cô nằm dài trên giường, suy nghĩ vẩn vơ xem có công việc nào nữa kô thì nghe tiếng gọi của bố cô dưới nhà- Nhi Nhi, con về chưa?- Dạ, con xuống liền đây - Cô phi nhanh cào nhà tắm thay ra một bộ đồ khác, cột tóc gọn gàng- Ăn cơm đi con, Minh, ngồi xuống luôn đi cháu, đừng làm nữaCô và chị Minh cùng ngồi xuống dùng cơm tốiMinh: Nhi, em ko khoẻ à? Sao sắc mặt khó coi thế? Đồ ăn kô ngon sao?Bố cô đùa - Đừng bảo với ba là con ăn kiêng nhá?- Xùy, người toàn xương thế này a, chẳng qua sắp đến kì thi a, đang suy nghĩ còn xếp lịch học ạ, hì hìCô cười giả lả, trong khi cứ nghĩ đến bộ dáng anh lúc chiều như kiểu bị bắt quả tang ngoại tình vậy, cô lại nhíu mày- Ăn cái này đi con- Vâng!Ăn xong, dọn dẹp hết mọi thứ, cô kéo chị Minh lên phòng, dựa đầu vào vai chị thủ thỉ- Chị Minh, mai chị đi khám bệnh với em đi a- Hả? Sao cơ, em bị bệnh hử? - Chị Minh hoảng hốt- Em nghĩ thế, mà Hồ yêu có bị bệnh tim kô hử chị?- Chị kô biết a, mà em bị bệnh tim? Sao kô nói với bác Kim, bác là bác sĩ giỏi chắc sẽ biết a- Nhưng mà, ổn kô đây?- Được mà, đi điCô nghe theo " lời xúi dục" của chị Minh, đi xuống phòng PaPa-Cốc Cốc-- Vào điCô thò đầu qua khe cửa cười- Ba là đang bận sao?- Kô, Ba chỉ xem TV thôi, sao thế con gái?Nghê thế, cô làm nũng sà vào lòng ông Kim Ngạn mếu máo- Híc, con nghi ngờ con bị bệnh tim như con người á Ba ơi- Sao? bệnh tim? Tiểu Hồ Ly à, con vì sao lại nói thế - ông xoa đầu con gái nhẹ giọng hỏi, cô rất giống mẹ cô, từ mùi hương, khuôn mặt cho đến cái tính nhõng nhẽo, có thể nói là như một bản sao vậy- Dạo gần đây con rất hay bị đỏ mặt, tim đập nhanh, có khi nó nhói lên nữa, là vì sao?- Lúc nào a? Con vì sao lại bị như vậy? - ông cười cười- khi thấy chồng á, ô ô - Cô hoảng hốt - ko lẽ con thích hắn- ha ha, ba chịu nha, tự con biết thôi á- Vầng, con ra vườn đây - Cô hôn bố rồi ra vườnĐứng một hồi, cô nghĩ đến lũ Điệp Điệp mà cô nuôi ( bướm đêm), đuôi mọc ra, lấp lánh dưới ánh trăng, cô vẫy nhẹ cho hương thơm của cô bay xa, kêu gọi lũ điệp điệp.
9 Cô ngã vào giường, mắt nhắm hờ, câu nói của anh cứ văng vẳng đâu đây - Buồn nôn ak? Cô ngồi bật dậy, xoa đầu làm tóc lộn xộn đi. - Buồn nôn? - Cô bực bội lấy trên móc treo ra một bộ áo quần mỏng manh và đi vào nhà tắm.
10 Cho đến giờ giải lao, khi cô kéo Melry đi xuống canten mua đồ ăn. Canten vẫn đông nghẹt người như vậy, cô mỉm cười, đẩy Melry lên trước xếp hàng, cô đứng ở sau và cứ từ từ nhích lên.
11 Sau khi lấp đầy bụng đói, cô lại kéo anh đi ra đường. Hà Thành mùa đông thật đẹp, mang chiếc áo bông màu đỏ dài đến gối, trông cô thật nổi bật. Cô chạy từ bên này sang bên kia khiến anh theo kô kịp, đôi khi anh còn kô thấy cô nữa, lúc đó cô sẽ từ đâu đó nhảy ùa ra, điều đó làm anh kô thích thì phải, nhìn khuôn mặt anh, nó cứ nhăn nhó mãi.
12 Có ai biết một điều, người mà lâu nay luôn cười luôn nói, luôn làm những điều mình thích dù đúng hay sai, thử hết mọi thú vui trên trần thế. Người mà luôn hời hợt với mọi thứ, cái gì cũng chỉ quan tâm một chút rồi sẽ rũ bỏ ngay khi cần.
13 Nằm trên giường, tuy uống rượu rất nhiều nhưng kô thể nào nhắm mắt ngủ được. *Cốc Cốc*- Bố vào nhé?- Vâng - Cô nói giọng ngai ngáiĐêm đã khuya, ánh trăng vàng im phăng phắc từ ngoài cửa sổ rọi vào căn phòng tối.
14 Nằm dài trên giường, cô nhớ lại những ngày mà cùng anh ở Hawi, thật vui nha. " Cốc Cốc "- Nhi, là chịCô ngồi thẳng dậy : VângChị Minh bước vào với bộ đồ ở nhà đơn giản.
15 Giờ thể dục~- Bộ đồ này. . . . lại ngắn hơn rồi - Cô khóc ròngChiếc quần đùi. . . làm chân cô như lộ ra hết, cái áo thể thao mỏng làm cho cô khó chịu.
16 Cô đứng trước quầy thức ăn của trường, lấy hai xuất cơm, một xuất cho cô, một xuất cho a nh, cô chọn theo sở thích của anh, kô cay, ít hành, còn cô thì nhiều thịt, trả tiền xong thì đi lại bàn anh đang ngồi, một chiếc bàn gần cửa sổ.
17 Sau khi xơi hết nồi chào bà Na Na, cô cười thỏa mãn. - Thật tuyệt, cảm ơn bácBà Na Na kô tin vào mắt mình, gật gật đầu theo quán tính- Ừ, cháu nghỉ ngơi đi.
18 - Tạm biệt Nhi Nhi, mai nhớ đến sớm nhé - Hiệp vẫy tay chào cô. Cô cười tươi rồi cầm chìa khóa đi lại chiếc xe tay ga màu vàng sữa của mình, nổ máy và chạy thẳng ra chợ hoa.
19 Cô đã rất hoảng sợ, nhìn anh ngất đi trong tay mình, người anh nhẹ bẫng. Chắc hẳn anh đau lắm. Nhìn bác sĩ khâu từng vết thương trên lưng rồi trên bả vai anh, lòng cô thắt lại, tay bịt miệng ngăn tiếng nấc, lúc đó anh chỉ cười, tiếng nói nhẹ đều- Anh không sao đâu mà, đừng khóc.
20 Ánh nắng từ ngoài cửa sổ như hất thẳng vào mặt, nhưng nó sẽ kô làm cô thức giấc nếu như anh kô hôn cô. Đôi môi nhỏ hồng của cô như bị môi anh bao trọn, nó ấm, ẩm và móng.
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 13