21 Sau một đêm say xỉn, Red cựa mình lảo đảo đi về phía dãy nhà vệ sinh, anh va vào tường, người giật lên như một mẩu đồ chơi lên giây cót rồi lại mắt nhắm mắt mở tiến lên phía trước và bắt đầu tiểu tiện ào ào nghe như nước chảy.
22 Không đủ xe cứu thương ở đảo Oahu cho hết các thương binh. Những xe tải quân đội mang đến cho bệnh viện cả đống người sống lẫn người chết.
Người thì la gào trong đau đớn, người thì bất tỉnh nhân sự tự lúc nào, người thì mạch vẫn còn đập, người thì trái tim đã im lặng tựa như một cái đồng hồ quên lên giây.
23 Evelyn mệt lả người bên chiếc cửa sổ chật cứng của bệnh viện. Tiếng người nói ồn ào xung quanh nàng nhưng nàng không còn nghe thấy gì nữa. Có ai đó gọi tên Evelyn, nhưng nàng không thể trả lời.
24 Máy bay đối phương không đến nữa.
Trân Châu cảng là một nơi chốn đầy rẫy những xác người tả tơi và những xác tàu tan tác. Máu, những thi thể của người, những mảnh đổ nát bao trùm khắp bề mặt một vùng biển đã có thời từng là một vùng hoang sơ.
25 Những đèn flash được trang bị pin đầy đủ gắn chỉnh tề trên máy chụp hình của các nhà báo và phóng viên hình ở Washington. Họ đang đợi tổng thống. Trợ lý tổng thống đẩy chiếc xe lăn ra khỏi phòng họp báo.
26 Thật không sao đếm hết những bình đựng tro hoả táng cùng những lá cờ phủ lên trên những bình tro ấy.
Họ xếp hài cốt của những đồng đội mình thành hàng ngay ngắn trên đường băng của căn cứ hải quân Hickham.
27 Sân bay quân sự Eglin thường được dùng làm nơi huấn luyện tân binh cho phi công Mỹ. Nó nằm ven dải đồng bằng của Florida, một dãy đất tận cùng miềnMexico.
28 Doolittle ra lệnh cho tập hợp dưới nhà vòm để máy bay căn cứ không quân Eglin. Mặt trời chỉ vừa mới ló dạng ở chân trời. Cái giá lạnh vào buổi sáng vẫn còn bao trùm không trung, nhưng những phi công trẻ trong nhà để máy bay đang rất phấn khích.
29 Họ cất cánh rời Florida trên chiếc P-25 vào một ngày đầu xuân của vùng duyên hải. Ngay chính vào lúc này, lúc rời căn cứ không quân Eglin lần cuối, họ vẫn tiếp tục tập luyện những kỹ năng bay bằng cách bay thấp suốt dọc đường băng ngang qua lục địa.
30 Những người trên vùng biển ngày hôm đó đều là ngư dân, không phải chiến binh người Nhật. Nhưng khi nhận được lệnh trở thành một phần trong cỗ máy chiến tranh của Nhật Hoàng, họ ngoan ngoãn chấp nhận thi hành nhiệm vụ, và sẵn sàng ở vị trí chiến đấu trong hàng ngàn con tàu nối nhau loanh quanh quần đảo tạo thành một hệ thống báo động hữu hiệu.
31 Suốt mấy tiếng đồng hồ, họ bay thật thấp để bảo toàn nhiên liệu. Sau lưng các tay súng ở khoang cuối máy bay P-25 có thêm nhiều thùng nhiên liệu dự trữ.
32 “Trái bom cuối cùng rơi ở đây” hoa tiêu của Rafe thông báo. Đột nhiên một tràng lỗ thủng cày xới nền máy bay. Đầu đạn nóng hổi xuyên vào trong máy bay và bắn trúng người phụ trách vũ khí của đội bay.
33 Đợt tấn công cuối cùng chấm dứt. Không lâu sau, Rafe giữ cho máy bay mình bay lên cao mãi. Mắt chăm chú quan sát bầu trời trước mặt để coi có chiếc Zero nào không, nhưng anh không hề thấy.
34 Khi tin tức về cuộc tấn công lan khắp nước Mỹ, thì đối với từng người dân Mỹ, tin ấy có nghĩa là đất nước của họ đang thắng thế.
Tổng thống Roosevelt biết được cái giá mà những anh hùng trẻ tuổi phải trả, ông vui mừng với chiến thắng của họ.