81
Tin nhắn này của Kiều Nhân còn có ý nghĩa khác.
Nhưng cô cũng không có ý gì, chỉ là hai ngày nay nhàm chán quá nên lướt trên weibo tình cờ thấy một tiết mục ngắn, cảm thấy có chút thú vị nên nổi lên hứng thú muốn đùa vui một chút, nhân tiên giải tỏa chút tâm tình nặng nề gần đây của mình.
82
Hai chữ này thực sự quá đơn giản, đơn giản đến mức Kiều Nhân chỉ nhìn mấy lần đã cảm thấy da đầu có chút tê dại.
Lúc này bánh gato như nghẹn ở cổ họng, Kiều Nhân nuốt hai lần vẫn không thể thuận lợi trôi xuống.
83
Vào thời gian này, trên sân thượng ở tầng hai mươi mấy có người, nhìn thế nào cũng không giống như chỉ đơn thuần đi hóng gió.
Kiều Nhân nhìn kĩ bóng người trên kia, bước chân cũng gấp gáp hơn.
84
Anh vừa nói lời này, tất cả mọi điều Kiều Nhân đã chuẩn bị sẵn trong đầu đều bị đè nén lại trong nháy mắt, một chữ cũng không nói ra được.
Nữ sinh kia hiển nhiên cũng không ngờ rằng anh sẽ đột nhiên hỏi câu này, ánh mắt hơi chấn động.
85
Căn bản trong ngăn bàn của Kiều Nhân không hề có dao.
Nếu như miễn cưỡng phải nói có, thì cũng chỉ là một con dao nhỏ dùng để gọt bút chì, vừa nhỏ vừa mỏng, cũng không đủ sắc bén.
86
Dù sao cũng đều là xe cả mà, xe đạp cũng không kém hơn xe tải bao nhiêu.
Hơn nữa lúc đó đúng là Kiều Nhân bị chảy máu thật, nhưng mất máu không nhiều, chỉ là lúc ngã xuống đấy đầu gối bị trầy da, vừa nãy chẳng qua là Kiều Nhân nói quá lên mà thôi.
87
Trọng tâm của Kiều Nhân là ở câu nói sau, kết quả vừa nói ra xong đã ngay lập tức bị Kỷ Hàn Thanh từ chối.
Cơn giận của cô dâng lên, hơi ngẩng đầu cắn một cái vào tai anh, "Anh vừa nói sẽ đối xử dịu dàng với em.
88
Trước đây Kiều Nhân từng nghe bài hát này rồi.
Cũng vì cô đã từng nghe qua nên mới cảm thấy không bình thường.
Chỉ vài giây, thậm chí Kiều Nhân cảm thấy người nhắn tin ở đầu bên kia không phải là Kỷ Hàn Thanh.
89
Con người Kỷ Hàn Thanh một khi đã nói thì căn bản không có gì gọi là thuận miệng cho vui.
Anh nói muốn ngủ với cô, vậy thì nhất định sẽ ngủ với cô.
90
Hô hấp Kiều Nhân hơi ngừng lại, quay đầu hỏi Lục Kỳ: "Bây giờ chúng ta đang đi bệnh viện nào vậy?"
"Bệnh viện nhân dân số ba. "
Trùng hợp ngược hướng với bệnh viện thành phố.
91
Trong thang máy có không ít người, ít nhiều gì cũng có chút ồn ào, nhưng vì giọng của anh kề sát bên tai cô nên có vẻ như cực kỳ rõ ràng.
Kiều Nhân bị một câu này của anh làm cho đầu óc càng lúc càng mơ hồ, không kìm được cự lại: "Vốn không có chuyện gì.
92
Hai tin nhắn liên tiếp nhau, hiện trên màn hình nửa phút đồng hồ, không ai nói gì nữa.
Kiều Nhân chú ý tới hai nick "Bác sĩ Đường" ảnh đại diện không giống nhau, lại ghé sát về phía trước thêm một chút.
93
Giọng nói của ông đột ngột khựng lại, hai cánh tay đang giơ lên cũng dừng giữa không trung, chậm chạp không hạ xuống.
Dù như vậy, Kiều Nhân vẫn bị dọa sợ lùi về sau vài bước.
94
Kỷ Hàn Thanh đã sớm biết Kiều Nhân có bản lĩnh lớn là mở mắt nói bừa, nhưng dù thế nào thì nghe thấy vậy anh cũng cảm thấy thú vị bất ngờ.
Khóe môi anh hơi cong lên, mi mắt rủ xuống mang theo nửa phần ý cười.
95 Kiều Nhân bị cảm không nghiêm trọng lắm, chủ yếu là do bị nhiễm gió lạnh, tắm rửa rồi uống thuốc, đêm đó còn đặc biệt tắt điều hòa đắp chăn mỏng. Hôm sau vừa thức dậy, đầu không choáng váng như trước nữa.
96
Cách đặt câu hỏi cực kì tùy ý.
Dù nghe tin tốt trước hay là tin xấu trước thì kết quả cuối cùng khẳng định vẫn là phải nghe cả hai tin.
Kiều Nhân đưa tay xoa bóp cổ, sau đó dùng sức quay đầu, vừa quay lại đã thấy Vương Quân đang đứng ở cửa.
97
Đúng là Kỷ Niệm cút đi thật rồi, chỉ là thời gian cút có hơi muộn một chút.
Sau khi tan tầm, một phút Kiều Nhân cũng không dám nán lại phòng làm việc.
98
Kiều Nhân càng nghĩ càng cảm thấy phiền muộn, cũng không quan tâm xem đầu bên kia Kỷ Hàn Thanh đã xuống máy bay hay chưa, tự mình nhắn tin sang cho anh: [Anh đã sớm biết chuyện của chị em rồi à?]
Đầu bên kia cũng không phủ nhận: [Ừ.
99
Mưa trên núi sắp đổ xuống, bầu không khí mang theo nhiều hơi ẩm.
Ở Khúc Dương nhiệt độ ngày và đêm chênh lệch khá lớn. Sáng sớm trời lạnh, Kiều Nhân đặc biệt khoác thêm áo khoác ra ngoài.
100
Kiều Nhân căn bản không nghĩ ra ở nơi này, ngoại trừ cô, Kỷ Hàn Thanh còn có thể tìm người phụ nữ nào khác.
Mặt cô càng lúc càng xịu xuống, giẫm lên một viên sỏi ở dưới chân sau đó dùng sức đá ra xa, chạm vào một tảng đá to tạo ra âm thanh lanh lảnh.