Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tống Y

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử
Số chương: 605
Chương mới nhất: Chương 549: Chiều Hà Mãn Thiên
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Lịch sử - Y họcNguồn: vip. vandan. vn, 4vn. euTruyện nói về Đỗ Văn Hạo - 1 sinh viên trường Y, am hiểu trung y (vì có người bác mở phòng khám trung y, được bác dạy trung y từ nhỏ đến giờ).

Danh sách chương Tống Y


Chương 505: Thiên Đạo.

561 Triệu thị vui đến phát khóc nói: "Vậy nô gia đợi tin vui của chủ nhân" Nói rồi ôm hôn Yến Dật và chạy biến vào trong rừng trúc. Yến Dật ngây ra tại chỗ mãi mới quay về với Cổ Hoa Lạc.


Loading...

Chương 506: Trẻ Con Có Dễ Dạy Hay Không.

562 Giang Hoài Viễn cảm thán nói: "Tiên sinh quả thật là lợi hại, tại hạ kính phục vô cùng!" "Giang trưởng quỹ nói đùa rồi, mọi người đều là đồng đạo, đều giống nhau cả mà.


Chương 507: Giấu Đầu Hở Đuôi.

563 Quản gia cúi người đáp: "Tôn đại nhân dạy rất phải. Chỉ là chúng ta cũng muốn đưa tới kinh thành, có điều, mới tới chưa quá chục ngày, quả thực là vội vàng.


Chương 508: Y Giả Không Trị Cho Người Ắt Phải Chết.

564 Phùng phu nhân đang muốn phản bác thì Cổ đại nhân liền nói: "Hay quá, lão phu biết y thuật của Đỗ tiên sinh rất cao, đã tới rồi thì khám thử đi. Ta theo các người, đợi Đỗ tiên sinh khám cho Phùng Triết xong rồi, ta lại đưa Đỗ tiên sinh đi cũng không muộn!" Phùng phu nhân vốn không muốn để Đỗ Văn Hạo khám bệnh cho Phùng Triết, nếu khám thì há chẳng phải là lộ hết sao, nhưng lại không dám nói nửa chữ không với Cổ đại nhân.


Chương 509: Nhược Thê Hãn Thiếp.

565 Cổ Nhất Phi nói: "Vì sao nói ta thích tích cách của Vân Phàm hiền đệ, chính là bởi vì cảm thấy ngươi chịu vì một người không thân không quen với ngươi mà đứng ra lên tiếng, thậm chí còn không sợ quyền quý mà bênh vực lẽ phải, thực sự là hiếm có.


Chương 510: Người Lương Thiện Bị Ức Hiếp

566 Share by: Mộng Hopa Trang Bàng Vũ Cầm gật đầu, nàng nhìn Thạch Đầu nói: "Trước kia ngươi đã làm quản gia rồi hả?" Thạch Đầu lẩn trốn ánh mắt của nàng, hắn cúi đầu vội vàng nói: "Không có.


Chương 511: Mê Tửu Gặp Hoạ

567 Share by: Mộng Hopa Trang Đỗ Văn Hạo lững thững quay về tiểu viện của Vương Nhuận Tuyết. Hắn thấy phòng Vương Nhuận Tuyết sáng đèn nên đi thẳng tới đó.


Chương 512: Không Muốn Hưởng Phúc Lớn.

568 Share by: Mộng Hopa Trang Tử Húc ngượng ngùng nói: "Tướng mạo và nhân phẩm đều rất tốt, cũng chẳng có vẻ gì tỏ ra hơn người cả, chỉ là học sinh không phải là kẻ bạc tình bạc nghĩa, vốn trong lòng học sinh đã có Nhạc Kỳ rồi, chẳng qua là không dám từ chối Liêu tiểu thư mà thôi!" Đỗ Văn Hạo cũng hiểu và thông cảm cho Liễu Tử Húc, thế lực của Liêu gia thì Cổ Tiếu Thiên khi trước cũng đã nói rồi, nên Tử Húc cũng không dám phản kháng lại, nghĩ vậy liền nói: "Vậy thì ngươi nói xem, ngươi bây giờ muốn thế nào?" Liễu Tử Húc chỉ biết lắc lắc đầu nói: "Học sinh không biết, học sinh đầu óc ngu muội, trong đầu bây giờ lúc thì hiện lên hình ảnh của Nhạc Kỳ, lúc thì hiện lên hình ảnh của Liêu tiểu thư, học sinh như sắp bị điên đến nơi rồi!" Đỗ Văn Hạo nói: "Ngươi nói ngươi sẽ không phụ lòng của Nhạc Kỳ, nhưng ngày hôm nay e rằng ngươi không thể không phụ lòng người ta được rồi!" Liễu Tử Húc nghe vậy thì hai hàng nước mắt chảy thẳng xuống, nghẹn ngào nói: "Học sinh mạo muội mong tiên sinh giúp đỡ cho học sinh một việc, học sinh hết lòng đa tạ tiên sinh!" Đỗ Văn Hạo nói: "Ngươi cứ việc nói" Liễu Tử Húc nghe vậy liền thưa: "Học sinh vốn định đem Nhạc Kỳ cao chạy xa bay, nhưng lại sợ Tôn đại nhân không chịu, học sinh cũng biết Nhạc Kỳ sẽ không nề hà bất kỳ gian khó gì để được ở bên cạnh học sinh cả, kể cả việc thất ước với Liêu tiểu thư, làm liên lụy đến Tôn đại nhân, vì vậy mà học sinh xin tiên sinh hãy đi tìm Tôn đại nhân để nghĩ cách giải quyết!" Đỗ Văn Hạo nghe vậy liền nói: "Nói như vậy thì là do ta lúc trước đã trách nhầm ngươi rồi, ngươi không phải là người ham vinh hoa phú quá, ngươi không phụ lòng Nhạc Kỳ, ta đã mừng lắm rồi, nhưng mà Tôn đại nhân chỉ là một huyện nha nhỏ bé, đã thế lại còn từ chức rồi nữa, ông ta làm sao mà dám đi tranh giành chàng rể với cả Binh Bộ Thượng Thư cơ chứ?" Liễu Tử Húc đáp: "Không phải như vậy, học sinh khi trước cũng nói với Liêu tiểu thư là học sinh đã có hôn ước từ trước rồi, và Liêu tiểu thư cũng biết người có hôn ước với học sinh là thiên kim của Tôn đại nhân.


Chương 513: Hiểm Nguy.

569 Cổ Nhất Phi đang mải nói chuyện, đột nhiên thấy mấy vị phu nhân của Đỗ Văn Hạo bước vào thì hai mắt sáng hẳn lên, mùi hương thơm tỏa ra man mát làm cho ông ta bất giác phải đứng hẳn người dậy.


Chương 514: Của Mình Thì Vẫn Là Của Mình.

570 "Ngươi lại ăn nói bậy bạ rồi, người sao lại ăn mấy thứ đó?" Liêu Bích Nhi tức giận nói. Vân Nhi vô cùng oan ức nói: "Sự thật đúng là như vậy! Vì tiểu thư chưa sống trong hoàn đó nên không biết đó thôi! Cơm canh trong nhà nghỉ này cũng vậy, mọi thứ đều vô cùng khủng khiếp, tên đầu bếp làm ở đây ngay cả tay cũng không thèm rửa nữa.


Chương 515: Cùng Về Làm Phu Nhân.

571 Liêu Bích Nhi nói: "Nhạc Kỳ tỷ ăn chút đi, sức khỏe là trên hết, phải ăn thì mới có sức được" Nhạc Kỳ cũng đã biết mình không phải là đối thủ của Liêu Bích Nhi, nàng thầm nghĩ Bích Nhi muốn gặp mình gấp như vậy, cũng chỉ để cho Liễu Tử Húc biết được ai mới là người lợi hại hơn ai, mình tuy là có người đứng đằng sau đỡ lưng, nhưng thế thì đã làm sao cơ chứ? Người ta đơn thương độc mã đến tìm mình để nghênh chiến, thì chứng tỏ người ta cũng thuộc vào dạng ghê gớm rồi, còn mình.


Chương 516: Trò Mèo.

572 Vương Nhuận Tuyết nói: "Thế muội không sợ Vương Chí quay về với Bảo Nhi hay sao hả?" Vân Nương đáp: "Cứ để cho chàng đi, muội không sợ chút nào cả!" Vương Nhuận Tuyết nói: "Vậy thì tốt, điều cốt lõi bây giờ là muội cần có sự tự tin của bản thân mình! Muội có nhan sắc, lại còn trẻ, thân hình lại gọn gàng đều đặn, lẽ nào như vậy lại không bằng một đứa tầm thường hay sao? Như thế thì thật là nực cười!" Vân Nương nói: "Nhị phu nhân là người hiểu biết sâu rộng, Vân Nương vô cùng khâm phục!" Vương Nhuận Tuyết cười nói: "Bởi vì muội là người trong cuộc, nên gặp phải những việc như thế này không biết giải quyết thế nào cho phải thôi!" Vân Nương nói: "Muội thấy nhị phu nhân và Đỗ tiên sinh rất hạnh phúc với nhau, muội trông mà hâm mộ vô cùng!" Vương Nhuận Tuyết nói: "Thôi không nói về chuyện của ta với tiên sinh nữa, tướng công của muội giờ cũng đã quay về với muội rồi, nhưng muội muốn giữ được trái tim của anh ta để anh ta ở bên cạnh muội suốt đời thì có lẽ muội còn phải nhiều việc phải làm lắm!" Vân Nương nói: "Muội biết nhị phu nhân gọi muội quay lại đây dĩ nhiên là có điều muốn dặn dò muội, muội xin được lắng tai nghe phu nhân dậy bảo!" Vương Nhuận Tuyết nói: "Thế này nhé! Mai muội tới đây để muội gặp một người, muội chỉ cần đứng ở bên cạnh không cần lên tiếng gì cả, chờ cho người đó đi rồi ta sẽ nói lý do cho muội biết!" Ngày hôm sau.


Chương 517: Ai Là Người Đánh Cắp Chiếc Nhẫn.

573 Không lâu sau đám người ở đã kiệt sức quay về đứng trước mặt Vương Nhuận Tuyết thở hổn hển. Vương Nhuận Tuyết nói: "Chơi vui không hả?" Một đứa người ở có vẻ lớn tuổi thấy vậy bèn đáp: "Nhị.


Chương 518: Từ Đâu Tới?

574 Tiền Bất Thu nói: "Thôi các ngươi cứ về trước đi, dù sao ở đây các ngươi cũng không giúp được gì, sau này quay lại thăm bệnh nhân được rồi!" Vương Thập Bát vẫn không hề an tâm chút nào nói: "Thế chuyện ăn uống của tiểu Ngũ thì sao?" Đứa người ở đứng cạnh đó lên tiếng đáp: "Ngũ Vị Đường có phòng bếp riêng, sẽ lo lắng chu đáo cho người bệnh, nhà bếp sẽ dựa theo bệnh tình của người bệnh mà lựa chọn đồ ăn, có khi còn hữu hiệu hơn dùng đồ ăn ở nhà nữa!" Vương Thập Bát lúc này nhìn vào đôi mắt nhắm nghiền của Vương Ngũ ưu phiền nói: "Vậy thì tiểu Ngũ bao giờ mới tỉnh lại vậy?" Tiền Bất Thu nói: "Cứ một canh giờ thì sẽ đi vệ sinh nặng một lần, nhưng bệnh nhân vẫn chưa thể tỉnh lại ngay được?" Vương Thập Bát nói: "Nó không tỉnh dậy được thì đi vệ sinh kiểu gì được?" Đứa người ở kia vội đáp: "Không phải ở đây có người phục vụ thiếu gia đó sao? Đến lúc thiếu gia muốn đi vệ sinh, tiểu nhân sẽ đặt một cái chậu bên dưới cho thiếu gia, xong đâu đấy sẽ lau chùi cẩn thận lại cho!" Vương Thập Bát nghe mà vẫn không hoàn toàn yên tâm nói: "Hay là hôm nay cứ để ta ở lại đây vậy, sáng sớm ngày mai quay về nhà vẫn không muộn, nếu như chúng ta đều quay về cả mà không mang theo tiểu Ngũ về e rằng mẹ nó lại lo lắng sợ nó bị làm sao thì khổ!" Tiền Bất Thu nói: "Phòng kia chỉ có mỗi hai cái giường đơn, nhưng ngươi không được nằm ở đó, ngươi muốn ở lại trông nom người bệnh cũng được, nhưng ngươi phải ngồi trông thôi!" Lúc này mấy người đi cùng Vương Thập Bát liền nói: "Cùng lắm là bọn ta đưa tiền mua chỗ nằm là cùng chứ gì!" Tiền Bất Thu nghe vậy cũng không nói nhiều thêm chỉ đáp lại gọn lỏn: "Tùy các ngươi thôi, nhưng nếu nơi đây tiếp nhận thêm người bệnh thì ngươi vẫn phải đứng dậy để nhường lại giường bệnh mà thôi!" Vương Thập Bát nói: "Tại hạ thấy trên lầu còn mấy cái phòng nữa, lẽ nào cũng bị người bệnh nằm hết rồi hay sao?" Tiền Bất Thu nói: "Có những phòng có người bệnh không được phép nằm chung phòng với người khác, như vậy sẽ bị lây nhiễm bệnh, còn có những bệnh nhân tuổi còn nhỏ phải có người nhà ở bên chăm sóc, do vậy không còn giường trống cho ngươi nữa!" Vương Thập Bát nghe mà không tin liền đích thân mình lên lầu đi từng phòng ngó vào trong xem xét, sau đó quay lại nói: "Đúng là như vậy thật! Thôi được rồi, chỉ cần có người bệnh đến thì tại hạ sẽ lập tức đứng dậy nhường giường lại cho người bệnh vậy!" Nói xong liền cho người ra tiền đường thanh toán tiền phí, sau đó bảo mọi người quay về nhà báo tin, còn mình thì nằm cạnh bên Vương Ngũ không nói thêm bất kỳ câu nào nữa cả.


Chương 519: Trong Đám Mây Mù.

575 Đỗ Văn Hạo lớn tiếng nói: "Mấy người các ngươi không muốn Vương Ngũ khỏi bệnh hay sao mà tụ tập ở đây đông thế hả?" Vương Thập Bất nghe vậy cung kính mỉm cười đáp: "Đỗ tiên sinh nói đúng lắm, chúng ta ra ngoài hết thôi!" Đỗ Văn Hạo quát lên: "Đừng để người của các ngươi đứng ở trước cầu thang như thế? Các ngươi định hù dọa ai hả? Cút hết ra ngoài Ngũ Vị Đường cho ta!" Vương Thập Bát nói: "Vâng, vâng! Chúng mày mau đứng ở bên ngoài chờ cho tao nhanh lên!" Mấy tên bặm trợn này nghe Vương Thập Bát nói vậy vội vã lũ lượt chạy hết ra ngoài đứng.


Chương 520: Cái Chết Ly Kỳ.

576 Tên tiểu nhị nghe vậy vội hớt hơ hớt hải nói: "Tiểu nhân đang đi đến sơn trang tìm lão gia, vừa đi ngang qua đây thì thấy Doãn chưởng quầy nói lão gia và quản gia đang ngồi ở đây nên tiểu nhân chạy luôn vào!" Thạch Đầu trông tên tiểu nhị này thở hổn hển trông có vẻ gấp gáp liền hỏi: "Có chuyện gì mà gấp gáp thế?" Đỗ Văn Hạo ngồi trong phòng nói với ra: "Có chuyện gì thì vào trong này nói, đứng ở cửa làm gì?" Tên tiểu nhị bước vào bên trong đáp: "Lão gia có chuyện rồi! Tên Vương Ngũ xúc xinh kia nó dám.


Chương 521: Xòe Tay Ra.

577 Tôn Hòa cầm lấy lọ thuốc định đi luôn, Đỗ Văn Hạo thấy vậy liền gọi giật lại nói: "Chuyện Thái Lục bị hãm hại đại nhân đã nói cho mọi người biết chưa vậy?" Tôn Hòa nói: "Người ở đây đều biết hết cả rồi, ngoại trừ mấy người trực đêm hôm qua về rồi thôi! Lão phu đang định gọi bọn chúng lại, bọn chúng vẫn chưa biết chuyện này!" Đỗ Văn Hạo nói: "Mấy người giao ban giờ mão cũng về hết rồi cả chứ?" Tôn Hạo đáp: "Ừm! Bọn chúng về rồi, cách đây hai canh giờ!" Đỗ Văn Hạo nghe vậy ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Thường ngày thì nhà lao cho ăn vào canh giờ nào?" Tôn Hạo đáp: "Mùa đông thì là giờ tỵ còn mùa hè là giờ thìn ba khắc!" Đỗ Văn Hạo trầm ngâm đôi lúc rồi nói: "Đại nhân dám khẳng định mấy người gọi lại kia không biết là Thái Lục đã chết như thế nào rồi chứ?" Tôn Hòa đáp: "Lão phu đã dặn dò kỹ lưỡng hết rồi, chắc bọn chúng không biết đâu!" Đỗ Văn Hạo nghe vậy liền ghé miệng vào tai của Tôn Hòa thầm thì một hai câu, Tôn Hòa nghe xong gật gật đầu sau đó đi về phía mấy người kia.


Chương 522: Không Ngờ.

578 Đỗ Văn Hạo về Ngũ Vị Đường tìm Tiền Bất Thu, rồi đem tình hình của Vương Ngũ kể cho ông ta nghe, sau đó liền kê đại vài thang thuốc cho qua chuyện, bởi vì bọn chúng cũng chỉ cho người đến lấy thuốc, còn cụ thể trong thuốc bỏ những thứ gì thì bọn chúng cũng không biết được, Vương Thập Bát cũng chẳng dám hỏi, tuy rằng ông ta đã biết Đỗ Văn Hạo đánh con trai của mình, nhưng trong thời điểm hiện nay, thì ông ta nào có dám động đến Đỗ Văn Hạo, chỉ biết cười nịnh nọt hắn, sợ rằng hắn tức giận một cái thì cái mạng con trai của ông ta e là khó giữ được.


Chương 523: Tiểu Quỷ

579 Vương Nhuận Tuyết nói: "Tướng công! Thế chàng biết đã xảy ra chuyện gì chưa?" Đỗ Văn Hạo nghe vậy thì mỉm cười nói: "Bất kể chuyện gì xẩy ra, đều không liên quan gì đến nàng hết, bởi vì nàng chỉ vì lòng tốt của mình mà giúp người, hơn nữa có lẽ nàng cũng đã suy nghĩ quá nhiều rồi, có những lúc sự thông minh và giảo hoạt nhiều khi rất gần nghĩa với nhau, không nên nghĩ ngợi nhiều làm gì cho mệt ra!" Vương Nhuận Tuyết nghe vậy liền nói: "Thật vậy sao? Nếu như đúng là do thiếp nghĩ ngợi nhiều quá, thì Vân Nương vẫn là một người ngây thơ, lương thiện và trong sáng như xưa, được như vậy thì thiếp yên tâm rồi!" Đỗ Văn Hạo nói: "Nàng nói xem, khi còn nhỏ con người ta cũnng uống sữa mẹ, cũng ăn cơm, nhưng tại sao khi lớn lên rồi, lại có người có thể làm lên chuyện lớn, còn có người thì bận bịu cả một đời, lại không làm việc gì ra hồn? Hơn nữa, nàng cũng chỉ là khuyên nhủ Vân Nương làm những chuyện mà những người con gái khác đều làm, đối nhân xử thế, cư xử hành lễ, ăn mặc trang điểm, tất cả những thứ này mà cũng làm cho con người trở nên hư hỏng, vậy thì người ta còn cần gì đến thầy giáo nữa cơ chứ? Thầy giáo khi lên lớp cũng dậy cho học sinh hiểu câu nói đổ dầu vào lửa có nghĩa là gì, lẽ nào học sinh học xong liền áp dụng luôn vào cuộc sống, trở thành một kẻ tiểu nhân bỉ ổi hay sao? Nàng nói xem có đúng hay không, nàng chỉ dậy cho Vân Nương mọi thứ, chẳng có gì to tát đến mức phải lo buồn như vậy cả, tất cả đều do con người mà thôi!" Vương Nhuận Tuyết nghe xong Đỗ Văn Hạo khuyên nhủ, liền gật đầu đem hết những gì Vân Nương nói cho nàng nghe ra kể cho Đỗ Văn Hạo nghe, Đỗ Văn Hạo nghe xong liền mỉm cười nói: "Nàng thật đúng là.


Chương 524: Quản Gia Mới

580 Trương Lão Tam thấy vợ mình chạy vào trong như vậy liền quay sang chửi mắng: "Con mụ lăng loài này, ngươi chạy đi đâu về đấy hả? Tại sao trong nhà chúng ta lại có lão già này hả?" Đỗ Văn Hạo thấy Tiền Bất Thu lúc này tức đến dựng ngược cả râu tóc thì chỉ biết ngồi cạnh đó mà cười không nói câu gì.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Say Mộng Giang Sơn

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 1328


Tử Dương

Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 73


Đại Tần Bá Nghiệp

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 207



Giang Sơn Mỹ Sắc

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự, Xuyên Không

Số chương: 366


Bí Mật Mộ Khổng Minh

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 7


Y Thống Giang Sơn

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 220


Tống Y

Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử

Số chương: 605


Mưu Trí Thời Tần Hán

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 67