241 Đỗ Văn Hạo lại bắt chiếc hát theo kiểu Hoàng Mai Hí, búng búng tay làm nhịp, điệu bộ vừa hát vừa đùa khiến Đức phi cười khanh khách: "Thế côi ấm thụ có nói chuyện không?" "Đương nhiên sẽ nói chứ! Côi ấm thụ nói: "Đổng Vĩnh kia ơi hãy nghe đây.
242 Tâm trạng người phụ nữ quả thật không biết đâu mà lần. Họ cứ thay đổi như chong chóng vậy. Vừa rồi còn buồn phiền muốn chảy nước mắt, thế mà giờ đã khanh khách cười.
243 Đối với những người dân thường thì được sống trong cung là một điều mà tất thảy mọi người đều mong muốn nhưng không phải là chuyện cứ cầu là được. Ai cũng nghĩ thâm cung là chốn thiên đường, được ăn sung mặc sướng, được hầu hạ Hoàng thượng.
244 Đức phi dùng thuốc xong, cảm giác ngược lại càng trầm vây, không có hứng thú và cũng không buồn ăn uống gì. Mồ hôi toán ra đầm đìa, các cung nữ liên tục lau khô, nhưng cứ lau hết lại đổ ra tiếp.
245 "Ta đến để thăm Đức Ngũ Mạch nương, nghe nói người bị bệnh, mà giờ ngày một nặng. Mới đây có người mang đến cống cho Hoàng Thượng rất nhiều tiên quả, những người triều cống nói rằng tiên quả này có tác dụng tăng tuổi thọ, có thể trường sinh bất lão.
246 Ổn định chỗ trú thân đâu đấy thì cũng đúng là lúc trong phòng vang lên những tiếng ồn ào không dứt. Sau vài tiếng hành lễ của bọn thái giám, cung nữ, là một tiếng kinh hô: "Ái phi! Ngươi làm sao vậy?" Nghe lời này Đỗ Văn Hạo đương nhiên biết đó khẳng định chính là đương kim Hoàng Thượng Tống Thần Tông.
247 Nghe Tống Thần Tông nói, hài tử đó càng nức nở khóc to hơn: "Nhi thần biết mẫu thân bị bệnh. Lúc trước khi xuất cung cùng mẫu thân, nhi thần nghe thấy mẫu thân ban đêm ho rất nhiều, cơ thể mệt mỏi, nhiều lúc còn bị đau đầu nữa.
248 Tống Thần Tông dường như không hề để ý đến cả đám Thái Y quỳ dưới đất, mà chỉ mỉm cười nói: "Đỗ ái khanh! Cái phương thuốc này của ngươi quả nhiên rất hiệu quả, tại sao lúc trước ngươi không sử dụng, mà mãi đến khi Trẫm đến rồi ngươi mới đem ra sử dụng hả?" "Vi thần không dám làm lỡ mất thời gian chữa trị cho nương nương.
249 Đức Phi nương nương không phải là người vong ân bội nghĩa. Sau khi được Hoàng Thượng sủng ái trở lại, nàng cảm thấy sung sướng, hạnh phúc vô cùng. Đức Phi nương nương biết tất cả những điều tốt đẹp này, là đều nhờ vào công của Đỗ Văn hạo cả.
250 Tiêu công công cũng nói với Đỗ Văn Hạo rằng, Tống Quý Phi có một người con gái, được phong làm Khang Quốc Công Chúa. Hai đứa cung nữ gọi thiếu nữ nọ là Công Chúa, thì đích thị là Khang Quốc Công Chúa này rồi.
251 "Dĩ nhiên là không đúng rồi, khi con gái của mình tuổi còn trẻ, khí huyết vẫn chưa đầy đủ, kinh nguyệt lúc có lúc không thì nguyên do chính là khí huyết trong người không đủ, đây là lẽ thường tình.
252 Sang đến ngày thứ hai, Đức Phi sai người mời Đỗ Văn Hạo đến cung Thánh Thụy. Đức Phi đứng trên chiếc cầu trong hậu hoa viện, mặt mày tức tối, hai tay bấu vào thành lan can trên cầu, nhìn thẳng vào Đỗ Văn Hạo, trông rất đáng sợ, tức giận nói: "Bà ta có ý gì cơ chứ?" Đỗ Văn Hạo cũng chẳng hiểu đầu đuôi mô tê ra sao: "Ai cơ?" "Tống Quý Phi chứ ai! Bà ta làm gì có quyền gì mà đổi người khác thay ngươi, để cái tên Phó Hạc chữa bệnh cho con gái bà ta?" Đỗ Văn Hạo lần đầu tiên thấy Đức Phi nương nương tức giận như vậy, ngày trước đến cả cung nữ thị tỳ của nàng làm sai việc, nàng cũng không tức như bây giờ, cùng lắm cũng chỉ nói một hai câu là thôi.
253 Đức Phi nương nương vẫn giữ nguyên nụ cười ban đầu: "Tỷ tỷ nói gì lạ vậy, làm gì có chuyện cáo lỗi với muội. Cũng chỉ vì con mình cả mà, chỉ cần có người chữa khỏi bệnh cho con mình là được rồi, bất kể là Đỗ đại nhân hay Phó đại nhân, đều như nhau cả mà.
254 Ngày thành hôn của Khang Quốc Công Chúa chớp mắt đã gần kề. Phủ Tướng Quân của Hữu Tướng Quân Vương Ngộ giăng đèn kết hoa, không khí vui mừng náo nhiệt.
255 Hoàng Hậu thấy vậy nói: "Y thuật của Phó đại nhân cũng không tồi. Ông ấy cũng cho ta vài phương thuốc dùng, hiệu quả cũng tốt, thế ông ta chữa trị cho Công Chúa thế nào?" Tống Quý Phi khóc lóc đáp: "Thưa Hoàng Hậu! Phó Thái Y kê thuốc cho Công Chúa uống, có tác dụng khá tốt, Công Chúa uống xong ba thang thuốc thì bọng nước làm phù chân đã tan đi hết.
256 Tiền Bất Thu cầm lấy phương thuốc của Đỗ Văn Hạo nhìn lại một lượt rồi thông báo: "Bẩm Hoàng Thượng! Bài thuốc này của sư phụ vi thần đích thị là trị Huyết Phân, dùng Tang Bì, Địa Cốt giải nhiệt trừ hư hỏa (tiêu trừ nóng trong), Quy Bản tiềm dương, Mạch Đông dưỡng âm vị (làm mát dạ dày, làm nhạt thức ăn), Đạm Thái, Mộc Nhĩ, Ngưu Tất để hoạt huyết thông kinh (điều hòa khí huyết, thông kinh nguyệt), dựa theo bài thuốc này, không những chữa được chứng khát nước khô cổ, mà còn có thể làm xẹp bọng nước, và không hề có chứng phá huyết vọng hành làm cho xuất huyết không ngừng, so với phương thuốc của Phó đại nhân ổn định và chắc chắn hơn nhiều.
257 Đỗ Văn Hạo đáp lại mấy câu khiêm tốn cho phải phép, còn trong bụng thì thầm nghĩ: "Ai bảo hôn thê chưa cưới của ngươi là Công Chúa, còn nhạc phụ của ngươi là Hoàng Thượng chứ.
258 Lâm Tiệp Trữ tiếp lấy cái hộp rồi mở ra. Chỉ thấybên trong có ba viên dược hoàn nhỏ màu xám đen, bèn đưa lên mũi ngửi ngửi, thì thấy viên thuốc có vị thơm man mát, đặc trưng của thuốc đông y.
259 "Không cần đâu! Hoàng Thượng bảo ngươi vào hậu cung chữa bệnh là phụng chỉ hành sự, có Thánh Chỉ che đỡ cho ngươi rồi, ngươi còn sợ cái nỗi gì cơ chứ? Ngươi chữa thì chữa nhanh lên, ngươi không sốt ruột, nhưng bổn cung sốt ruột lắm rồi.
260 "Á!" Tất cả các cung nữ đều kêu lên kinh ngạc, không hiểu nương nương nói vậy là có ý gì. Hơn nữa, nơi đây còn xuất hiện một nam nhân nữa, làm sao họ dám cởi hết quần áo ra được? Thế nên tất cả đều đứng im không có ai dám động đậy gì cả.
Thể loại: Quân Sự, Xuyên Không, Trọng Sinh, Lịch Sử
Số chương: 100