161 Chương 161: Cuối cùng những gì mới là sự thật? Cảm giác thân thể bị hắn ôm lấy, chốc lát một cỗ hơi thở quen thuộc trong thân hắn tản ra, Lâm Hi Hi lại một lần nữa kích động, nàng giãy dụa, một chút cũng không muốn nghe lời hắn nói.
162 Chương 162: Tại thời điểm này, hiệp nghị kết thúc Lâm Hi Hi cắn môi, gian nan gật đầu. Phòng khách im lặng, nền nhà đều là mảnh vỡ, trong không khí nồng đậm mùi thức ăn hỗn hợp, yên tĩnh như vậy làm cho người ta càng hốt hoảng, nhóm người hầu đại khái cũng không dám bước ra, mắt mở to nhìn hai người bọn họ.
163 Chương 163: Có phải không có nàng là không được không Ánh mắt thâm thúy hiện lên một tia kiên quyết cùng đau đớn. Vốn tay đang gắt gao đẩy tay mỹ nữ kia ra nhưng lúc này lại đột nhiên chụp lấy, toàn bộ thân thể cô ta rơi vào trong vòng tay hắn.
164 Chương 164: Hoài niệm hương vị của nàng Tần Dịch Dương cố gắng kiềm chế xúc động, mới không đem nàng đặt dưới thân mà dùng phương thức kịch liệt cùng bạo ngược nhất để hôn nàng.
165 Chương 165: Kẻ ngu ngốc mới bị lừa gạt Sắc mặt Mục Thanh Ngôn bắt đầu ngưng trọng, thân thể cứng đờ không thể nhúc nhích. Rõ ràng biết sẽ có một ngày như hôm nay, chẳng qua là lúc trước biết là lừa gạt nhưng vẫn xuống tay đi làm, hiện tại nhìn nàng lãnh đạm như vậy, nhưng là mấy người đường đường là đàn ông bọn họ ngay cả một chút biện pháp đều không có.
166 Chương 166: Nàng đang toan tính điều gì? Nàng cũng thực thông minh, biết không có mệnh lệnh của hắn, giam cầm ở Tần Trạch sẽ không lơ là cho dù là một chút.
167 Chương 167: Ngụy trang an toàn trước mặt hắn Lâm Hi Hi cả kinh, thời điểm quay đầu lại đã đối diện với khuôn mặt nóng bỏng kia. “Anh đã về rồi?” Nàng đè nén nhịp tim đang nhảy loạn lên, cố gắng không lảng tránh tầm mắt của hắn, che dấu tất cả bất thường của bản thân, khiến cho thoạt nhìn bản thân có vẻ ôn tồn mà dịu dàng.
168 Chương 168: Theo bản năng bảo vệ nơi cần che chở Đầu váng mắt hoa, đèn pha lê trong phòng khách chiếu những tia sáng vụn vặt. Khuôn mặt tuấn lãng của Tần Dịch Dương vô cùng bình tĩnh, có chút xanh mét, chỉ có cặp mắt kia là sáng chói, lộ ra ý nghĩ muốn thôn tính nàng, ôm chặt nàng hướng trên lầu đi lên.
169 Chương 169: Em trai cùng cha khác mẹ Một chiếc máy bay tư nhân lượn một đường cong tuyệt đẹp trên nền trời xanh biếc, chậm rãi hạ cánh. Cửa cabin mở ra, một người đàn ông tóc vàng mắt xanh bước ra, toàn thân hắn mặc đồ hưu nhàn phẳng phiu mà tuấn nhã, đôi mắt trong sáng xanh lam như ngọc bích, dưới làn gió nhẹ cùng ánh mặt trời có vẻ chói mắt không gì sánh được.
170 Chương 170: Đừng sợ anh lập tức trở về Ngồi được một lúc, khi mà đôi bên đang trầm ngâm không biết làm thế nào cho phải thì chị Tuệ đi đến, ghé vào bên tai nàng, nhẹ giọng nói: “Phu nhân, điện thoại của tiên sinh.
171 Chương 171: Nhớ rõ không được quấy rầy nàng Tần Dịch Dương có thể cảm nhận được tâm tình của nàng, ngón tay thon dài lướt qua cằm và gáy nàng, xác định nàng không có việc gì.
172 Chương 172: Anh không thể cho em đáp án “Anh buông tha cho tôi được không? Anh muốn người phụ nữ nào mà không được? Thân phận của anh hẳn có thể làm cho phụ nữ cả Anh quốc đều đổ xô vào như vịt bị đuổi, anh vì sao nhất định phải muốn tôi?”, thanh âm của nàng hạ thấp, nghĩ không ra.
173 Chương 173: Đi rồi sẽ không trở lại nữa Sáng sớm. Không biết tại sao nàng có cảm giác mình đã ngủ thẳng tới sáng sớm. Lâm Hi Hi từ trên giường thức dậy, thực hoài nghi có phải mình đã mê man một ngày một đêm, trên người còn có một chiếc chăn mỏng, trong gian phòng vẫn còn phảng phất hơi thở của hắn.
174 Chương 174: Chính nàng sẽ tự trốn đi Chiếc xe màu trắng có rèm che tao nhã chạy trên quốc lộ ngoài thành vòng qua sườn núi. “Tiên sinh. . . . Ngài xác định sẽ tự lái xe được sao.
175 Chương 175: Người phụ nữ này muốn làm gì? Thời điểm Tần Dịch Dương chạy tới bệnh viện, toàn thể bệnh viện đều đã giới nghiêm. Hắn thực không ngờ tới sự tình này, nhưng mà lúc Lạc Thành tiến vào hội nghị, sắc mặt vô cùng căng thẳng, từ trước tới nay luôn giữ được sự bình tĩnh nhưng lại không dám nói ra, do dự một hồi mới nói: “Lâm tiểu thư mất tích, ở bệnh viện bên kia.
176 Chương 176: Cậu sẽ không theo đuổi cô ta sao? Không cần nghi ngờ gì thêm Lam Đóa mang theo hai mắt Gấu Trúc đi làm. Nửa đêm nghe bao nhiêu là chuyện xưa, cô tức đến mức không thể nào ngủ được, ba phen bốn bận muốn xông vào phòng của Lâm Hi Hi xem nàng đã ngủ hay chưa, nhưng là lại không dám quấy rầy nàng, chỉ có thể ngồi một mình nắm chặt tay thành nắm đấm, thực là tức quá nha.
177 Chương 177 : Rốt cuộc em có bao nhiêu hận anh? Trong điện thoại truyền đến thanh âm “đô, đô” khuôn mặt anh tuấn cứ như vậy mà xanh mét đi. Nắm thật chặt điện thoại di động, hung hăng ném sang bên cạnh, “Thế nào?” Trợ thủ căng mắt nhìn hắn, cũng nhẹ nhàng cau mày: “Anh ấy không trở về?” Trên mặt Colin vốn đã không có chút mùa xuân, nghe thấy câu này ngược lại càng phiền não, con ngươi xanh biếc lóe ra tia lo lắng, môi nhếch lên, xóa sạch bất đắc dĩ, nhưng lại bắt đầu lo lắng cười cười: “Anh trai thân yêu của tôi nhất định không trở về …Tại sao? Hafl cậu nói xem tại sao? Lâm rõ ràng đã rời khỏi anh ấy, anh ấy vẫn không định buông tha cho cô ấy sao? Chỉ là đàn bà mà thôi, anh ấy muốn loại như thế nào tôi cũng có thể à.
178 Chương 178: Sự cảnh giác thầm lặng của nàng lại mạnh mẽ trỗi dậy Dụng cụ khử trùng xong. “Vị tiểu thư này, cô có thể lên rồi. ” Hộ sĩ cau mày ngưng mắt liếc nàng, nghĩ đến con gái càng đẹp lại càng không ra gì, cô gái trước mắt này cũng chưa được bao nhiêu tuổi, cũng đã không biết quan tâm đến sinh mạng con cái như vậy.
179 Chương 179: Có khuyên như thế nào thì cũng vô ích Đem cả người nàng đặt thật ổn định trên chiếc giường trắng tinh, thân thể cao ngất mới đứng dậy, đóng cửa phòng đi đến phòng khách, cảm giác có hơi chút bất an.
180 Chương 180: Hắn từng xuất hiện trong mộng Tác dụng của thuốc mê khiến cho ý thức của nàng trở lên mơ màng. Tần Dịch Dương hôn nàng thật sâu, cơ hồ chiếm lấy toàn bộ hô hấp trong miệng nàng.