101 Chương 101: Phải có trách nhiệm với lời nói của mình. “Lâm tiểu thư, cô vẫn luôn không trả lời vào vấn đề chính mà truyền thông muốn hỏi, là vì bản thân cô chột dạ sao?” “Lâm tiểu thư, nguyên nhân gì thúc đẩy cô lần nữa chống án ?” “Lâm tiểu thư …” Bọn họ chen chúc chạy đến, tiếng huyên náo khiến cho Lâm Hi Hi cảm thấy hít thở không thông, cũng cảm thấy cả người bị xô đẩy mãnh liệt.
102 Chương 102: Chỉ muốn cùng hắn nói một lời. Ánh mắt Nhạc Phong lần nữa xuyên qua tòa án nhìn sang. Lần này không giống với trước đây, Lâm Hi Hi rõ ràng nhận thấy sự sắc bén cùng khôi hài trong mắt hắn.
103 Chương 103: Tuyệt đối không đánh mất lòng tự trọng Lâm Hi Hi liếc mắt nhìn qua, ở phía đối diện khán phòng, bố mẹ Nhạc Phong kiêu ngạo ngẩng cao đầu, ánh mắt lạnh lùng mà chế giễu nhìn nàng.
104 Chương 104: Nàng khiến hắn trở nên hoàn hảo Lâm Hi Hi giật mình, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch đầy khiếp sợ, mở mắt thật lớn nhìn hắn. Nàng nhìn như thế, Tần Dịch Dương rất muốn hôn nàng, hôn đến khi cái miệng nhỏ nhắn của nàng chỉ còn hơi thở của hắn mới thôi.
105 Chương 105: Chờ nàng sẵn sàng để nói Lâm Hi Hi suy nghĩ một chút, nhẹ giọng mở miệng: “Thế nhưng. . . không dễ dàng như vậy, cổ phần của Nhạc Thị tuy rằng phân tán, thế nhưng phần lớn nằm trong tay những người thân thích trong Nhạc gia, bọn họ còn cân nhắc tới mối quan hệ trong nhà.
106 Chương 106: Hiệp định có thể duy trì bao lâu Gió buổi sáng thổi bay làn váy của nàng, chiếc xe Ferrari đen bóng đã chờ sẵn ở cửa. Lâm Hi Hi mở cửa xe ngồi vào ghế phụ, một phần bản kế hoạch cũng đưa tới, nàng chưa kịp thở dốc liền nhận lấy mở ra xem.
107 Chương 107: Cuối cùng cũng không thể thoát khỏi Mục Thanh Ngôn nhìn cô gái thanh thuần động lòng người trước mặt, có một chút hoảng hốt cùng trầm luân.
108 Chương 108: Vợ của tôi, Lâm Hi Hi! Trong đầu nàng ong ong rung động, Lâm Hi Hi một trận run rẩy. Những viên kim cương nhỏ vây quanh, dán trên da thịt nàng, giống như là ký hiệu của hắn.
109 Chương 109: Không phải ai cũng chịu đựng được việc cưỡng bức Cô ta đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của Lâm Hi Hi, thân phận của Kiều Nhan, bất quá chính là tình nhân của Nhạc Phong, hay là nói cách khác, cô ta chỉ mang thân phận là thư ký của Nhạc Phong, cũng chỉ là công cụ làm ấm giường.
110 Chương 110: Lấy danh nghĩa của nàng để thu mua Chiếc xe Ferrari màu đen hạ cửa sổ xuống rồi lao vút trong đêm tối. Trong xe không hề mở nhạc. Rốt cục Lâm Hi Hi cũng có chút tỉnh táo, cựa người, lễ phục màu tím mặc trên người, phối hợp với màu sắc thanh nhã trong xe, nhìn có vẻ ôn nhu chói mắt, nàng nhìn mặt Tần Dịch Dương khẽ nói: “Anh còn chưa trả lời, vì sao muốn dẫn tôi đi gặp nhiều người như vậy? Lẽ nào chỉ là vì muốn tuyên bố.
111 Chương 111: Một đêm rối bời Trong giây phút đó, gương mặt hồng hào đáng yêu của nàng dán trên mặt hắn, dùng phương thức đơn thuần nhất, biểu đạt yêu mến của bản thân.
112 Chương 112: Em ở dưới thân tôi là đẹp nhất Tỉnh lại đúng là một quá trình gian nan. Cả người mồ hôi toát ra ẩm ướt tới tận sáng sớm, mùi hương nhàn nhạt thơm ngát bao phủ toàn bộ căn phòng, Lâm Hi Hi mở mắt ra, bị ánh sáng chiếu chói mắt, nhắm mắt, nàng nhắm mắt lại từ từ một lần nữa mở mắt ra.
113 Chương 113: Tay anh đang để ở đâu Ánh mắt cô sáng lên hàm chứa sự kính nể cùng yêu thương, không chút nào che giấu. “Cho nên, chuyện này cần giúp đỡ gì, cứ nói với tôi một tiếng, tôi giúp cô! Tôi đi trước đây.
114 Chương 114: Là hắn chưa đủ lãnh khốc sao ? Lâm Hi Hi nhẹ nhàng hít một hơi, tiếng nói tao nhã êm tai: “Tôi không muốn lật đổ Nhạc Thị, nó không có sức hấp dẫn đối với tôi, mục đích hiện tại của tôi, là muốn gặp cô, cùng cô yên tĩnh nói chuyện, ba giờ chiều thứ năm, tại quán cà phê mới mở đối diện Bác Viễn, xin đừng tới muộn, tôi không thích chờ đợi người khác.
115 Chương 115: Hắn đã lún sâu như vậy rồi Đầu lưỡi nóng hổi của hắn vỗ về cánh môi nàng, Lâm Hi Hi bắt đầu hô hấp bất ổn, chỉ có thể vùi trong ngực hắn, tùy hắn đòi lấy.
116 Chương 116: Rốt cuộc có thể coi như là thuận lợi Ly cà phê lạnh càng làm tăng vị đắng của nó, nàng ưu nhã hưởng qua, vùng xung quanh lông mày cũng không hề nhíu lại.
117 Chương 117: Không thể tha thứ cho người đàn bà này Nghĩ như vậy nàng một mạch trở về công ty, nàng không để ý đến chiếc Ferrari có rèm che đỗ bên cạnh quán cà phê, cũng không để ý đến người đàn ông ưu nhã từ trong xe bước ra.
118 Chương 118: Không nên để nàng một mình đối mặt nữa Nguyễn Húc đứng yên tại chỗ một hồi lâu mới cảm thấy có chút cứng ngắc, kéo hành lý, ánh mắt sâu xa lại liếc nhìn thoáng qua cửa phòng rồi mới chậm rãi bước về phòng.
119 Chương 119: Tiếng chuông bám riết không ngừng “Anh…” Lâm Hi Hi co người lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn đỏ bừng lên, trốn tránh tay hắn, suối tóc vung vãi trên ra giường trắng muốt.
120 Chương 120: Không thể thừa nhận đã yêu hắn “A…. Cô làm cái gì? Lâm Hi Hi cô đang làm cái gì? Cô nói rõ ràng hiện tại cô đang ở đâu, tại sao cô lại cầm di động của Vinson? Cô nói đi, nói mau.