181 Trong khi hai đế quốc đang loạn xà ngầu như thế, kẻ chủ mưu của chúng ta đã rời khỏi thành từ lúc nào. Hiện giờ, hắn đang hưởng thụ hai mỹ nhân mát xa trên một ốc đảo giữa sa mạc.
182 Theo khoảng cách giữa Mộc Lâm và Diệp Phong ngày càng rút ngắn, hình dáng của người kia càng hiện rõ trong mắt mọi người. Đó là một người trung niên có thân thể bình thường, khuôn mặt có vẻ hiền hòa làm cho ai cũng có thể nghĩ rằng hắn là một người tốt trong lần gặp đầu tiên.
183 Nghe được thân phận của Diệp Phong, Hùng Sư kinh ngạc đến đứng bật dậy. Khi nhìn thấy Diệp Phong vào lần đầu, Hùng Sư đã nghĩ rằng Diệp Phong là một thiếu gia của gia tộc lớn nào đó, có hộ vệ đi theo mà thôi, hắn không hề cảm giác được bất cứ tia đấu khí nào từ người của Diệp Phong.
184 Nói thì nhiều, nhưng thời gian trôi qua rất nhanh, thời gian diễn ra đại hội cũng đã đến, tất cả thành viên của Diễm Sư Tông đều đã tập trung đông đủ.
185 Tần Chiến, một đệ tử ngoại môn bình thường không có gì đáng nói. Tư chất không hơn gì những người cùng trang lứa, cảnh giới cũng chẳng tới đâu. Nhưng hắn vẫn cố gắng vượt qua mọi bài kiểm tra để gia nhập vào Diễm Sư Tông này.
186 “Dừng lại. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . !”Đúng vào lúc Tần Chiến chuẩn bị xuất ra tuyệt chiêu cuối cùng của mình, một âm thanh điếc tai vang lên từ phía vị trí của những nhân vật cao tầng.
187 Nhìn về phía sau lưng, Tần Chiến đã thấy được một người thanh niên vốn đang ngồi cùng Tông chủ đã xuống phía sau lưng cậu từ lúc nào. Với thái độ này, cậu có thể đoán ra Diệp Phong không phải là người của môn phái này, không biết hắn có thể cứu cậu hay không.
188 Hùng Sư, một tông chủ có thực lực, bá khí đứng đầu cả Diễm Sư Tông, từ ngày hắn đánh bại Tông chủ tiền nhiệm để lên ngôi thì vẫn chưa có một người nào dám khiêu chiến quyền uy của hắn.
189 Nếu biết trước sự việc sẽ diễn ra như thế, có lẽ Tần Chiến đã chọn chết ở Diễm Sư Tông cho rồi, sao lại phải ôm hy vọng vào Diệp Phong để rồi thất vọng như thế này.
190 Phải nói rằng Diệp Phong chọn cách thông báo khá là bá đạo, chỉ một tiếng hô mà hắn đã kinh động đến tất cả các cường giả của học viện cũng như thành Già Nam.
191 Sau khi đạt được thỏa thuận, Diệp Phong đã nhẫn tâm đưa Nhã Phi và Phỉ Phỉ rời xa hắn. Đương nhiên, hắn không quên an ủi hai nữ nhân đáng thương kia:“Đối với ta, nội viện hay ngoại viện cũng như nhau cả, muốn đến là đến, đi là đi nên ta sẽ thỉnh thoảng đến thăm các nàng.
192 “phó viện trưởng Hổ Kiền?”Còn đang bận rộn xem xét hồ sơ của những học viên mới năm nay, một giọng nói lạ lẫm bỗng vang lên bên tai Hổ Kiền khiến cho cả người ông căng cứng:“Ai mà có thể đến gần ta trong khi ta không hề hay biết?”Ngẩng đầu lên, Hổ Kiền bắt gặp một gương mặt trẻ tuổi đẹp trai có một không hai, ông có thể cảm thấy được một loại khí chất thần bí toát ra từ người thanh niên kia:“Ngươi là ai? Có việc gì?”Vừa nói, ông vừa vận đấu khí lên một cách âm thầm đề phòng người đến là kẻ địch, chỉ là ngay sau đó, cả người ông bỗng thả lỏng.
193 Ngày hôm nay là một ngày cực kỳ quan trọng, ngày mà một hình thức tuyển chọn mới của học viện được tiến hành, ngày đánh dấu những thiên tài thật sự bước một đước lên con đường cường giả.
194 Quay ngược thời gian lại một vài giây, khi mà Tần Chiến xông về phía Diệp Phong rồi tung ra đòn toàn lực của mình, trong đám học viên có hai người đang trò chuyện với nhau.
195 Sau khi dợt đẹp hai đội học viên can đảm dám thách thức trực diện với mình, Diệp Phong đã thấy được mục tiêu mới. Không phải ai khác, người đó chính là Huân Nhi, ngay khi Diệp Phong lơ đãng, nàng lập tức xông ra rồi tấn công hắn.
196 Đã mười lăm phút trôi qua từ trận chiến ban nãy, Mộc Lâm cũng đã khôi phục lại bình thường sau khi chịu tác dụng phụ của Bát Môn Độn Giáp. Không may cho cậu là vừa khỏe lại một chút đã phải chịu áp lực trước Diệp Phong đang nóng giận.
197 Tiêu Ninh, Huân Nhi, Ngô Hạo, Hổ Gia, Mộc Lâm, Tần Chiến, sáu người đầu tiên thông qua đã được Diệp Phong hô biến đến tòa nhà bên ngoài bìa rừng. Còn Tiêu Ngọc và hai người còn lại thì rất biết lượng sức mình, đã chủ động xin phép Diệp Phong rời khỏi cuộc tuyển chọn này, thế nên ba người cũng nhanh chóng theo chân của sáu người trước.
198 Sáu tháng kể từ ngày Diệp Phong đến học viện, tại Ma Thú Sơn Mạch. . . Hiện giờ, Tiêu Viêm đang đứng trước hang động cũ của Tử Tinh Dực Sư Vương, nhìn vào cửa động sâu đen ngòm này, Tiêu Viêm có cảm giác gì đó rất kỳ quái.
199 Nhìn chằm chằm vào vách tường được tạo ra từ vô số lưỡi dao gió, Tiêu Viêm sợ đến mức mặt trắng bệt, miệng không ngừng hét lên:“Oa A A A! Dừng lại a!”Giống như lời cầu khẩn đã linh nghiệm, một ngọn lửa màu sâm bạch đột nhiên đốt ra từ bên trong cơ thể của hắn, thân thể của Tiêu Viêm cũng giống bị ghim cứng ngắc tại giữa không trung.
200 Quá trình thôn phệ của Tiêu Viêm diễn ra khá lâu, hơn nữa hắn còn phải thăng cấp cho công pháp “Phần Quyết” nên cũng không thêm không ít thời gian báo hại Diệp Phong phải chờ đến hai ngày.