21 “A…” Nhiệt lưu phun trào mạnh mẽ, tiểu huyệt cũng ẩm ướt hơn phân nửa.
Lang Vương để lại hôn ngân liên tiếp chạy dọc trên thân thể Kim Cát.
Kim Cát cũng không tự kìm được rên rỉ, tay nhỏ bé xoa khuôn ngực to lớn của Lang Vương, lung tung sờ mó …
“Khụ khụ…” Kim Hồ thấy mình sắp xem một màn xuân cung sống, không tự nhiên ho một tiếng, kéo Tiểu Tinh ra phía sau mình, ngăn trở tầm mắt nàng.
22 “Trạch, thắt lưng ta nhức mỏi quá, ô. . . ” Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng đầm đìa mồ hôi, tình cảm mãnh liệt vừa dứt, Kim Cát liền kiến nghị, nhích sát vào lòng Lang Vương làm nũng.
23 “Không. . . ” Thở dài một hơi, há mồm ngậm quy đầu, bởi vì lang căn quá lớn, hắn chỉ vừa ngậm được một nửa là đã nghẹn đến yết hầu rồi.
“Tiểu Cát Cát, thả lỏng nào, bổn vương mới đi vào một nửa, cái miệng nhỏ nhắn của cưng thật chặt, không hề kém hơn tiểu huyệt cưng a, bổn vương thật sự là yêu chết mất!”
“Đừng đừng.
24 Kim Cát không khỏi hoài nghi việc nàng trộm mị hương, dù sao có thể từ tay tộc trưởng trộm đi thế trọng yếu vật, cũng không phải Hồ tộc bình thường có thể làm được.
25 Y thật sự yêu thương vật nhỏ này, dù đời này không có hậu đại y cũng tuyệt không hối hận!
“Như vậy. . . Vậy ngươi sẽ đi sủng hạnh người khác sao. . .
26 Ngủ đến trưa, Kim Cát đánh cái ngáp thật dài, duỗi lưng một cái, phát hiện mình quần áo chỉnh tề.
Đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng vỗ vỗ Hắc Trạch hai mắt nhắm nghiền nằm bên người.
27 “Đúng vậy, ngươi nhất định không được tha cho hắn, hắn hại Tiểu Tinh như vậy, phải đày xuống mười tám tầng địa ngục. ” Kim Cát nắm chặt tay, nhếch miệng lộ ra răng nanh.
28 “Đâm nhẹ. . . Ngươi nặng quá. . . Đừng đè ta. . . ” Thở hổn hển, cố nén dục vọng, Kim Cát vẻ mặt đỏ ửng cong cái miệng nhỏ nhắn.
“Vậy cưng đè bổn vương đi.
29 “Tiểu Cát Cát, còn không đem tiểu đệ đệ của bổn vương nuốt vào?” Trái tim ngứa ngáy khó nhịn, ngại động tác hắn quá chậm chạp, Hắc Trạch kêu lên một tiếng đau đớn, đánh vào đầu vú tấy đỏ kia một cái.
30 Sáng sớm, Kim Cát tỉnh lại, phát hiện không có Hắc Trạch bên cạnh, hỏi thuộc hạ mới biết được y chuẩn bị sính lễ.
Lòng hắn tràn đầy vui mừng, đồng thời phát hiện Hắc Trạch hủy bỏ lệnh cấm, hắn vô cùng cao hứng quyết định đi thăm Tiểu Tinh, thuận tiện báo cho nàng chuyện thành thân của hắn.
31 Hắc phong thổi tới, Hắc Trạch xuất hiện bên trong động, ầm trầm nghiêm mặt, đem Kim Cát kéo vào lòng, gắt gao ôm lấy, quay đầu lạnh lùng liếc vẻ mặt ngơ ngác của Tiểu Tinh.
32 “Thích thì thích, nhưng cưng khác quá so với bình thường, bổn vương nhất thời không thích ứng được. ” Ngoài miệng tiếp chuyện, Hắc Trạch nhân cơ hội đưa pháp lực xuyên qua nơi hai người kết hợp cẩn thận dò xét.
33 “Ngươi. . . ” Nhìn Lang tinh nóng hổi đầy bụng mình, Kim Cát tức giận đến phát run nhưng không biểu hiện ra ngoài.
“Sao vậy? Bổn vương sợ bắn ở bên trong, cưng lại đau bụng, làm như vậy là nghĩ cho cưng đó a.
34 Đột nhiên, hắc quang vụt đến đánh vào Hắc Sâm, chỉ nghe được một tiếng kêu thảm thiết, Hắc Sâm ôm hạ thân té trên mặt đất, máu chảy đầm đìa.
Hắc Trạch sắc mặt dữ tợn đứng ở cửa, tóc đen thổi tung theo gió như đang bay lượn, đôi mắt vàng bạc bắn ra từng trận hàn khí, hai tay nắm thành quyền, gân xanh nổi lên.
35 “Ah. . . ” Yêu hồ vẫn như cũ không chịu từ bỏ, cắn răng thối lui.
“Yêu hồ, ngươi trốn không thoát đâu, mau ra đây chịu chết đi!” Hắc Trạch nổi giận gầm lên một tiếng, tăng pháp lực, cố gắng bức yêu hồ ra khỏi cơ thể Kim Cát.
36 “Biết lỗi là tốt rồi, còn không mau động động, bổn vương rất nhớ nhiệt tình mấy ngày nay đó nha!” Nghe hắn trả lời, Hắc Trạch rất hài lòng, cũng biết hắn là sợ thật sự.
37 “Không. . . Không đau. . . ” Hắn hít thở khó nhọc, lớn tiếng rên rỉ.
Tâm trí bị chi phối theo từng chuyển động của cự vật trong hậu huyệt, hắn cảm giác được mỗi một cái gai nhỏ tồn tại, mỗi lần lang căn hơi động đều làm hắn không chịu nổi, hậu huyệt co rút ngày càng nhanh, gắt gao xiết chặt lang căn.
38 “Tiểu Cát, mau đứng lên. . . ”
“Ta từ bỏ. . . Ta từ bỏ. . . ” Lung tung quơ cánh tay, Kim Cát nẳm mơ vẫn cau mày la hét, trở mình qua một cái.
Trong giấc mộng đó còn có Hắc Trạch, vẫn như cũ quấn lấy hắn không buông, không ngừng ôm ôm ấp ấp.
39 “Hồ ly thối tha đáng chết!” Hắc Sâm thẹn quá hóa giận, vung chưởng đánh xỉu nàng.
“Tiểu Tinh. . . ” Hắn đi tới, muốn đem nàng về, lại bị Hắc Sâm tóm lấy cánh tay, kéo tới.
40 “Tiểu đệ, rốt cuộc đệ ra rồi!”
“A, các ngươi. . . ”
Thì ra, Hắc Trạch không thể chờ đợi được, dùng phép trong nháy mắt đã xuất hiện ở đại sảnh. Kim Cát còn không biết, ở trong lòng y vừa la hét vừa quơ quào lung tung.
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50