1 “Bẩm Ngọc đế, yêu hầu Tôn Ngộ Không đã bị bắt!”
“Ngũ lôi oanh đỉnh, nổ nó thành tro bụi!”
Ngọc Hoàng đại đế thân là người thắng nên nở nụ cười thật tươi…
“Bẩm! Đã đánh xong năm vạn cuồng lôi nhưng con yêu hầu kia không bị chút thương tổn nào.
2 Không rõ bao lâu sau Tôn Ngộ Không mới tỉnh lại. Hắn vui mừng nhận ra mình đã thoát khỏi chốn tối tăm lạnh giá kia, giờ đây hắn đang lơ lửng trong một khu phố nhộn nhịp.
3 Sau khi quay lại phủ Ryan, Tôn Ngộ Không tiếp tục giả vờ hôn mê nhưng thực chất là hắn đang tìm hiểu những kí ức của thân thể này, đồng thời âm thầm lưu ý những người nói chuyện cạnh mình để hiểu thân phận mới của mình ở thế giới lạ lẫm này.
4 Ivy là hầu gái được phụ thân của Jiabailu mà Tôn Ngộ Không nhập hồn mua về để chăm lo cuộc sống hàng ngày cho hắn, dung mạo có thể nói là hoa nhường nguyệt thẹn.
5 “Huynh trưởng, đi mua một số thứ với đệ nhé!”
Sau khi Ngải Vi rời đi, Tôn Ngộ Không định bắt đầu tu luyện thì chợt nghĩ đến chuyện, nếu bố trí một Tụ Linh đại trận trong phòng để hấp dẫn linh khí trong phạm vi vài trăm dặm lại đây thì có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện, thế nên hắn định ra ngoài mua một số đạo cụ để bố trí trận pháp.
6 Mấy hôm nay tâm trạng của Kripos không thật sự tốt. Hắn bỡn cợt ba thị nữ đến tàn phế, lại chặt đầu hai người hầu nhưng vẫn không nguôi cơn giận.
“Ivy nhất định phải thuộc về ta, tiểu súc sinh tóc bạc kia, ta nhất định sẽ khiến ngươi phải sống không bằng chết!”
Kripos ngàn vạn lần không ngờ được rằng kế hoạch kia của mình lại thất bại, hắn đã phải mất tới nửa tháng để sắp đặt nên sự kiện đó.
7 Phủ Ryan, trong phòng của Tôn Ngộ Không.
“Ha ha ha… Rốt cuộc cũng luyện thành Long Tượng đan, luyện thành cảnh giới thứ nhất của tiên pháp Ba mươi sáu phép biến hóa Thiên Cương, đạt được Long Tượng lực rồi.
8 Cách xa nhau 10 mét, quyết chiến bắt đầu!
Hơn 95% người xem đều cho rằng, Tôn Ngộ Không không còn cơ hội dùng sách ma pháp phá vỡ Quang Minh Hộ Thuẫn, hai người sẽ đánh giáp lá cà, hắn nhất định phải thua!
Kripos nghĩ mình chắc chắn sẽ thắng, trường thương kỵ sĩ trong tay lắc một cái, huyễn hóa ra tầng tầng lớp lớp thương ảnh, sau một khắc bay tới phía Tôn Ngộ Không!
Vượt quá dự liệu của tất cả mọi người, Tôn Ngộ Không cũng không có phóng ra sách ma pháp, cũng không có né tránh, mà hô lên một câu khiến cho tất cả mọi người đều nghe không hiểu.
9 Qua một lát sau, đám đông đứng xem dần yên tĩnh trở lại, Tôn Ngộ Không thấy tình hình không sai biệt lắm liền nhảy lên trên đầu Nham Thổ quái, sau đó chỉ huy nó đứng dậy dẫm chân lên người Kripos khiến đối phương thét lên thảm thiết như heo bị chọc tiết.
10 Qua một lát sau, đám đông đứng xem dần yên tĩnh trở lại, Tôn Ngộ Không thấy tình hình không sai biệt lắm liền nhảy lên trên đầu Nham Thổ quái, sau đó chỉ huy nó đứng dậy dẫm chân lên người Kripos khiến đối phương thét lên thảm thiết như heo bị chọc tiết.
11 Tôn Ngộ Không dẫn giáo chủ Yale tới trước cửa phòng mình, cười hì hì nói: “Sau khi vào cứ lấy thoải mái, gia tộc Ryan chúng ta thứ gì cũng thiếu chỉ có sách ma pháp là nhiều, ngài cứ lấy thoải mái, không cần khách khí.
12 Tôn Ngộ Không âm dương quái khí hỏi: “Dùng trăm hoa chưng cất thành rựu nên gọi là Bách Hoa tửu đúng không?”
“Đúng. ”
Giáo chủ Yale khẽ gật đầu.
“Vậy uống xong Bách Hoa tửu đi tiểu ra nước thì gọi là gì?”
“Uống xong Bách Hoa tửu.
13 “Ngươi nói là ta có thể đi học quang minh hệ Trị Liệu Thuật?” Ivy khó có thể tin hô to.
Tôn Ngộ Không khẽ gật đầu: “Đúng vậy a, chẳng phải cô nghĩ là mọi người luôn ghét bỏ cô sao, trên thế giới này người được hoan nghênh nhất là người có thể cứu sống người khác, cô học được Trị Liệu Thuật, cho người ta chữa bệnh chữa thương thời điểm thiếu thu chút tiền, liền sẽ người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.
14 "Thiếu gia, tiếp theo ngươi định đi đâu, ta phái người gọi Độc Phong và Điềm Thang tới tụ họp?"
Hai người tính tiền rời khỏi dong binh tửu quán, Trâu Điên thấy Tôn Ngộ Không khi nhìn đông lúc nhìn tây kiểu như không biết đường (Tôn Ngộ Không: Lão Tôn ta vốn mù đường), nên cất giọng hỏi.
15 Tôn Ngộ Không cũng không biết chuyện này, lão quản quyết định sau này sẽ dựa vào hắn để đại phát hoành tài, mà một nam một nữ trong giáo đường thì thiết kế tốt một âm mưu hãm hại hắn lẫn giáo chủ Yale.
16 Tôn Ngộ Không quát hỏi một tiếng, đánh thức Trâu Điên và Daggar từ trong trạng thái thất thần tỉnh lại, Daggar dùng tay chỉ Trâu Điên nói: “Hắn, mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo này là hắn viết.
17 Tôn Ngộ Không và Trâu Điên chuyển hết tất cả vũ khí trang bị lẫn tinh thiết đi, lại hung hăng chế nhạo Tiger một hồi khiến hắn tức giận thiếu chút thổ huyết bỏ mình mới dương dương đắc ý rời đi.
18 Bốn người từ cửa đông thành Kobline xuất phát, sau khi ra khỏi thành lại lượn quanh một vòng, hướng tây bên cạnh Ma thú sâm lâm xuất phát, trên đường đi còn không ngừng bày bố nghi trận, để lỡ như bị người truy tung thì không tìm ra được họ.
19 Ma thú sâm lâm quả nhiên danh bất hư truyền, bên trong có đủ thứ thiên kỳ bách quái, chim không có lông, rắn mộc cánh, lão hổ có ba đuôi. . . Bọn chúng giúp Tôn Ngộ Không mở rộng tầm mắt.
20 Tôn Ngộ Không xuống dưới hố đào Vampire lên, sau đó bắt năm con Linh giai hạ vị Lợi Xỉ Ma Lang để lấy máu của chúng nó nhỏ từng giọt xuống miệng tên Vampire.