1 Đêm tối thê lương.
Canh ba vừa qua, bờ sông Đại Giang liền nổi lên một tầng sương trắng mờ.
Sương mù chậm rãi tràn qua bờ sông, leo lên thuyền lớn, trèo lên mái nhà, lặng lẽ bay vào thành.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giọng trào phúng hờ hững vang lên trên đầu, thiếu niên mặc áo xanh thoáng cứng đờ, sợ hãi rụt cổ lại.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một ngày sắp hết, vầng trăng khuyết treo trên đầu cành.
4 Sóng nước lăn tăn…
Trong màn hơi nước mịt mù, một cô nương mặc quần áo người hầu đẩy cửa ra, bưng một khay xà phòng, đi về phía người đàn ông trần truồng nằm trong bể.
5 “Ngươi nói gì? ! Có gan nói lại lần nữa xem!”
“Ta nói! Ta cứ nói đấy! Ta nói thiếu gia nhà ngươi không phải thiếu gia, hắn là hàng giả. Mẹ ngươi không sinh được con trai, cha ngươi mới nhặt hắn về.
6 Editor: Thu Phùng
Betor: mèomỡ
Trời mới tảng sáng thì hắn đã tỉnh.
Ngoài cửa sổ, bóng cây đung đưa dưới nắng sớm.
Hắn rửa mặt, cạo râu, buộc mái tóc dài lên, đánh một bài quyền trong tiểu viện.
7 Editor: Thu Phùng
Betor: mèomỡ
Năm ngày.
Phong Tri Tĩnh phái người đi tìm nàng, cũng để lại thư, sai người đi truyền lời. Nhưng nha đầu kia suốt năm ngày qua vẫn chưa từng xuất hiện trước mặt hắn, hắn chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng nàng nói chuyện với phu nhân từ xa.