81 Nghe vậy, chân mày Diêu Phương càng thêm nhíu chặt, bà lẳng lặng nhìn Văn Hinh, chứng kiến biểu cảm trên gương mặt cô…vừa lạnh nhạt lại ngơ ngẩn. Đó là biểu hiện như là cho dù phải chết cũng hoàn toàn không quan tâm, chỉ hờ hững, khiến cho bà đột nhiên sinh ra một tia đồng tinh với Văn Hinh.
82 Khó trách, từ nhỏ tới lớn, cha cô không hề đối với cô có một chút xíu tình thương của một người cha. Thì ra là, cô căn bản không phải là con ruột của ông ấy, cho nên ông ấy mới đối với cô như vậy.
83 Nghĩ tới đây, bà lạnh lùng mà thốt:” Hôm nay, cô còn muốn giải trừ hiệp ước sao?”Lúc này, nụ cười trên gương mặt Văn Hinh đã tắt hẳn, khuôn mặt cô mang đầy bi thương.
84 “ Tôi muốn yên lặng một chút!” Du Thần Ích nói xong liền đi thẳng về phía trước, Lam Dật Thần vốn định đi theo, nhưng mà nhìn anh ta một chút, lại nhìn những tấm bia mộ đằng kia, nhất thời rợn cả tóc gáy, lập tức mới từ bỏ ý niệm này, lấy tốc độ nhanh nhất chui vào trong xe, sau đó đóng chặt cửa xe lại.
85 Anh chất vấn khiến Lam Dật Thần trầm mặc, mặc dù hắn chưa từng trải qua chuyện như vậy, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được trong lòng bạn tốt của mình hẳn vô cùng thống khổ, đó là một loại tình cảm chân thành đau tới sống chết, hơn nữa còn có sự áy náy đối với cô ấy.
86 “ Lập tức đi ngay!" Văn Hinh nhanh chóng làm hết công việc đang dang dở, sau đó cầm dụng cụ nhổ cỏ đi tới vườn hoa, mà quản gia Trần một mực đứng phía sau nhìn cô, như sợ hãi cô sẽ làm biếng vậy.
87 Bên trong phòng cấp cức, các bác sĩ đang làm kiểm tra toàn bộ cho Văn Hinh, ngoại trừ não có chút chấn động nhỏ , còn lại cũng không có gì đáng ngại. Tất cả các bác sĩ làm kiểm tra cho Văn Hinh đều cảm thấy may mắn thay cho ô, ngã từ trên cao như vậy, mà chỉ bị chấn động não nhẹ, điều này đã là điều vô cùng hạnh phúc và may mắn rồi.
88 Trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh của cô trước kia, bộ dáng nghịch ngợm, cô của lúc đó lúc nào cũng mang thần thái phấn khởi, tinh lực dồi dào, hấp dẫn ánh mắt của anh.
89 “ Cậu dám!” Văn Hinh trừng mắt nhìn anh, sau đó muốn chống người ngồi dậy. Lăng Hạo Hiên thấy thế, vội vàng tiến lên đỡ cô ngồi dậy lấy gối kê ở đầu giường để cho cô tựa vào, khiến cô thoải mái một chút.
90 Chờ Văn Hinh ngưng khóc, Lăng Hạo Hiên mới nhẹ nhàng hỏi:: Nói ình biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, được không?”Lúc này, Văn Hinh đột nhiên cúi thấp đầu xuống, trầm mặc, một lúc lâu sau cũng không nói gì.
91 Văn Hinh chỉ thản nhiên nhìn Lạc Tình, sau đó nói với Diêu Phương:“ Tôi đã không có việc gì nữa rồi, bác sĩ nói tôi còn phải nằm viện quan sát thêm mấy ngày, chờ kiểm tra xác định không còn vấn đề gì nữa là có thể xuất viện.
92 Lăng Hạo Hiên cầm điện thoại lên, tay anh níu chặt điện thoại, sau só mới hít thật sâu nói:“ Tề tiên sinh, xin chào, tôi là Lăng Hạo Hiên ở bệnh viện trung ương ( ở đây là bệnh viện nhân dân ta nghĩ là giống như trung ương bên mình, có gì sai sót sẽ sửa lại sau nhé), tôi muốn nói chuyện với anh một chút.
93 “ Ai muốn biến thành heo?”Đúng lúc ấy, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Lăng Hạo Hiên cùng một y tá đi vào, trên mặt nở nụ cười ôn hòa. Thấy Lăng Hạo Hiên, dì Lý lập tức đứng dậy nghênh đón, nhiệt tình nói:“ Cậu chính là bác sĩ Lăng? Mấy ngày nay Văn Hinh nhà chúng tôi phải phiền cậu chăm sóc rồi!”Lăng Hạo hiên nghe được lời của bà, sửng sốt, Văn Hinh nhà chúng tôi? Trong lòng anh tràn đầy nghi hoặc, anh quay về phía giường bệnh nhìn Văn Hinh , dùng ánh mắt như muốn hỏi cô đây là chuyện gì xảy ra.
94 Tiểu Lăng đứng một chỗ nghe Văn Hinh và dì Lý nói chuyện…, nhìn biểu tình của cô đầy mê hoặc thêm chút khó hiểu nhìn Văn Hinh và Lăng Hạo Hiên, trong lòng sinh ra một điểm nghi vấn.
95 Đi tìm một vòng ở bên ngoài vẫn không thấy bóng dáng Lăng Hạo Hiên , cuối cùng Văn Hinh đi tới bàn y tá, hỏi mấy cô y tá đang tám chuyện với nhau,“ Xin hỏi, mấy cô có biết bác sĩ Lăng ở đâu không?”“ Bác sĩ Lăng? Anh ấy vừa mới tan ca rồi,”Một y tá tuổi tương đối lớn suy nghĩ một chút rồi mới trả lời Văn Hinh, nói xong, lại dùng một loại ánh mắt như tìm kiếm nghiên cứu cái gì nhìn cô.
96 “ Bác sĩ Lăng à, hôm nay anh ấy xin nghỉ , không đi làm!” Tiểu Lăng khẽ chớp đôi mắt to tròn, trong veo lại thêm vẻ vô tội nhìn Văn Hinh, vẻ mặt tò mò nhìn cô đáp.
97 Lúc này Lăng Hạo Hiên chỉ muốn mau mau cầm tiền về giúp Văn Hinh trả nợ, nên những thủ tục hay điều kiện trên hợp đồng anh không hề để ý kĩ. Hai người kí tên xuống hợp đồng, sau đó Tề Nhân Kiệt lấy ra chi phiếu năm trăm vạn , đưa tới trước mặt Lăng Hạo Hiên:“ Đây là chi phiếu năm trăm vạn, anh tới ngân hàng lập tức có thể rút được tiền.
98 Cô theo bản năng xoay người nhìn lại, sau khi thấy người tới là Lăng Hạo Hiên , ?đầu tiên là sửng sốt, sau đó gương mặt có chút tái nhợt lại dâng lên một trận tức giận“ Cả ngày nay cậu đi đâu vậy? Tại sao lại tắt máy di động? Lăng Hạo Hiên, tớ đã nói với cậu rồi, chuyện lần này không cần cậu quan tâm, tạm thời cậu đừng có nhúng tay vào, cậu có nghe thấy không hả?”Tề Nhân Kiệt đi sau lưng Lăng Hạo Hiên vừa nghe thấy tiếng Văn Hinh, lập tức nở nụ cười nhu hòa, quả nhiên là cô ấy, xem ra giác quan thứ sáu của anh vẫn vô cùng linh nghiệm.
99 “ Này, cái gì gọi là thiếu tiền của cậu ta so với nợ tiền của tôi tốt hơn?” Chẳng lẽ tiền của tôi không phải là tiền sao?”Tề Nhân kiệt ra vẻ không vui , anh đi tới bên chiếc ghế duy nhất trong phòng bệnh, đặt mông xuống, sau đó nâng đôi chân thon dài, nhìn xung quanh phòng bênh.
100 Nghe vậy, Tề Nhân Kiệt thiếu chút nữa đã té từ trên ghế xuống đất, anh trừng mắt nhìn Văn Hinh đang đắc ý tươi cười, vô cùng kinh ngạc, “ Lầu ba?” nói xong anh lại quan sát một vòng từ đầu tới chân cô, cuối cùng phun ra một kết luận:“ Em là nữ siêu nhân à, như thế mà cũng không chết người?”“ Chỉ có thể nói là tôi phúc lớn mạng lớn!”Văn Hinh cười vô cùng đắc ý, giờ nghĩ lại, cũng cảm thấy có chút sợ hãi, lúc ấy ngã từ lầu ba xuống, cô cứ cho là mình chết chắc rồi, không ngờ răng mình không hề có việc gì, có lẽ là ông trời thương xót cô chăng?Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên Doc truyen.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50