81 -Cô xin giới thiệu đây là học sinh mới của lớp mình, em ấy là…-Cô nói ít thôi để bạn ấy tự giới thiệu đi ạ, hứ, xih thế, y như…. . á chết…………. . -Chào các bạn, mình tên là…( dường như cô bé còn ấp úng khi nói về họ của mình) …Ngọc.
82 -Ố ố la la…đường cong tao…xếch si…_Thành đang ca-Si trong Si đa _Vũ chen vào-Có m si đa ấy cái thằng kia. -Sáng sớm tự dưng đến nhà người khác hát như thằng điên, bố thằng nào chịu được.
83 In one cafe in the U. S1 cô gái tóc hung đỏ bước vào, cô nhìn mọi thứ xung quanh bằng nửa con mắt. Chính là nó. -Can I sit here?- No, go awayNó chọn đúng 1 cái bàn đã có người ngồi.
84 Từng bước chân, từng bước chân nhẹ nhàng, và dứt khoát như lướt trên đường, đường bờ hồ. Không khí trong lành, trong lành đến mức khiến Ngọc thích thú.
85 -Lớp trưởng báo cáo hôm nay vắng những bạn nào?-Dạ lớp sĩ số 30, vắng 1 ạ!-Học sinh nào vậy?-Trịnh Bảo Ngọc ạ!Lời nó rõ ràng và rành mạch này khiến nó đang nằm gục xuống bàn phải nhổm dậy.
86 -Bác sĩ, rốt cuộc con tôi sao rồi, ông nói đi!!-Chủ tịch, xin hãy hãy bình tĩnh! Đây là tấm chụp não tiểu thư. -Ừ. -Theo kết quả chụp thì đang có 1 khối u hoặc là khối máu đọng ở bên trái đại não của tiểu thư.
87 Nó ngất lịm đi. Khuôn mặt tựa thiên thần kia thanh thản quá. Dường như chẳng suy nghĩ gì cả. Nó im lặng, nó nhẹ nhàng nhắm mắt. Dòng suy nghĩ lịm đi, nó ngất….
88 Nó ngồi vắt chân lên bàn để xem hoạt hình 2 con sâu và gặm thanh socola yêu quý. Cuối cùng sau giấc mơ dài dằng dặc nó cùng được cho về nhà. Thoải mái biết bao khi ở đây.
89 Trời nắng, nóng đến mức khiến người ta cảm thấy khó thở. Nớ nìn ra ngoài, qua kính chắn của oto, từng hàng phượng chạy dài về phía sau. Phượng đẹp thật, rực rỡ thật.
90 Ngọc nhìn người cảnh sát đó bằng nửa con mắt…Một thời gian sau đó người ta thấy ông cảnh sát này mặc đồng phục cảnh sát và quét rác ở mấy trại trẻ mồ côi…Có lẽ Ngọc còn quá nhân từ.
91 -Rốt cuộc là sao? _Vũ đội khăn tang, mặc áo tang quỳ trước linh vị-Mẹ xin lỗi, xin lỗi vì tất cả…. _Một ngừơi phụ nữ cũng mặc áo tang, cầm khăn khóc nức nở-RỐT CUỘC LÀ THẾ NÀO? Các người đang đùa con đúng không hả?Vũ nhìn thẳng vào chiếc linh vị rồi hét lên.
92 Bệnh nhân mất tích, mọi người cuống cuồng chạy đi tìm. Riêng ông, bố của TUấn, thì ngồi thừ người ra ở một góc. Đúng, ông chưa hề, chưa bao giờ hiểu con trai của chính mình.
93 Nhìn ra phía ngoài cửa sổ kia. Bầu trời mùa thu thật đẹp. Nó rất thuần khiết, rất nhẹ nhàng. Không như lòng cậu bây giờ, sôi sục và rắc rối. Đôi mắt nâu tuyệt đẹp ấy khẽ chớ.
94 -Dừng lại ở đây đi. Dạo này cậu thay đổi nhiều quá Tuấn à!Đẩy gọng kính quyến rũ kia lên, Trường nhìn thằng bạn, thằng đứng đầu tổ chức đầy e ngại. -Tao đã gặp cô ấy trước.
95 Chiếc xe đằng sau lao xuống biển. Một cái gì đó tức trong lồng ngực. Cảm giác như tim ngừng đập và như phổi thiếu oxi. . . . …Nước tràn vào khoang mũi.