41 Trong phòng thí ngiệm, đồ dùng ,loại thuốc để ngổn ngang khắp phòng. Những lọ thuỷ tinh, vật dụng các, những ống, các loại thuốc, có cả lọc độc của 1 số loài.
42 -Thế nào rồi?-Vẫn ngồi trong đó! Nghe cẳng thẳng lắmMộ bọn đầu xanh, đỏ đang ngồi nói chuyện, ở quán đối diện với Davil. NGhe vẻ sốt ruột. -Ha ha, có đánh nhau không nhỉ? Đây là địa bàn của Thiên Thần thì biết rõ kết quả rồi còn gì, Ác Quỷ quả này lo quá.
43 -Dừng lại!Key chạy tới, hốt hoảng. Trường thì tỏ vẻ vô can. -Có chuyện gì vậy anh bạn ha ha…-THế này là thế nào? _Chỉ tay vào đống hỗn độn ở trước mặt, Key nhăn mày.
44 Đi học về nó ngủ một mạch cho đến sáng hôm sau. Chưa bao giờ nó ngủ dạy muốn như thế. Không ăn uống. không làm bài tập cũng chẳng giải quyết chuyện trong bang.
45 Sau khi chơi khá thoải mái, nó vào phòng vệ sinh của khu vui chơi đó. Đang rửa tay tao thì cánh cửa bỗng đóng rầm lại. Trong phòng chỉ có mình nó. Ngoảnh ngay ra khi cánh cửa vừa khép vào.
46 Nó tỉnh. Từ từ mở mắt, nó quay đầu thì thấy cổ đau quá. Căn phòng tối tăm như không có sự sống. Nó nhìn quanh nhưng chẳng thấy được cái gì cả. “Ư”, khẽ kêu lên 1 tiếng, cổ vẫn còn đau vì cú đánh ban chiều.
47 Trong căn phòng đang nhốt nó. Ánh sáng vàng chiếu vào, không khí ngột ngạt, oi bức. Không phải là cái oi bức nóng nực của ,ùa hè mà là sự căng thẳng của mọi người.
48 -Ư…ư…cậu …. dám…. !Tiếng nói vang lên, bất lực và và đầy thất vọng. Hiện giờ bàn tay rắn chắc của Tưởng đang nằm gọn trên cổ nó. Những ngón tay, cố nắm chặt lấy cơ quan hô hấp này.
49 Đoàng!…. . Tiếng súng vang lên, nó làm cho tất cả mọi người trong căn phòng đều giật mình. Đặc biệt là Tưởng. Bởi cậu ta hiểu rõ cái cảm giác, nói rõ hơn là nỗi đau của 1 người khi bị 1 viên đạn ghim vào tay.
50 Trong Davil. -Đã có chuyện gì vậy ạ?Key thấy nó ngồi trầm tư nãy giờ nên hỏi. -Chuyện gì?Nó không hiểu hỏi lại-À, thì, chị đã giải quyết tên đó như nào, mà sao lại giây vào hắn thế?- ha ha ha ha, chả biết tên đó ăn trúng cái gì mà dám bắt mình, ha ha…quả này thì hết sinh con!Nó cười 1 tràng, cứ nghĩ đến cái chuyện nó đã làm thì cười đau cả bụng.
51 -Xin lỗi, tôi đến muộn!-Không sao, là do tôi đến sớm. Chuyện lần trước…-Là do tôi!-Không sao cả 2 người cùng nói. Hôm nay Tuấn lại hẹn nó ra ngoài,2 người hẹn hò mà cứ như không vậy, không nhắn tin, không gọi điện, không có những câu chúc thân mật vào buổi tối, chưa có cuộc hẹn hò nào đúng nghĩ.
52 -Xuất Phát!Tiếng súng vang lên, 1 đoàn gồm mười mấy chiếc xe phân khối lớn rồ ga phóng đi. Đoạn đường không hề thẳng mà còn vòng vèo, nhiều khúc qua. Nhiều chướng ngại vật trên đường.
53 -Dừng xe lại!Đập đập cánh cửa xe, nó nói với tên lái xe. -TÔI BẢO ÔNG MỞ CỦA RA, CÓ HIỂU KHÔNG?Hiện giờ đang rất bức xúc, thời gian đã có hạn lại còn mắc thêm rắc rối này.
54 Đôi mắt thoáng buồn, rồi nó nở 1 nụ cười bán nguyệt. Nó hiện đang ngồi đối diện với Trang. 2 khuôn mặt thanh tú nhìn nhau. -Hình như tôi luôn là người hứng chịu hậu quả đối với việc mà cậu gây ra.
55 Nó thả mình và bồn tắm. Nước nóng làm cho cơ thể nó giãn ra, thật thoải mái. Trước khi họ thi 2 ngày, người ta đã lắp hệ thống điện và nước rồi. Nhưng dù vậy, dù ở trong 1 bồn tắm nước nóng, điện sáng, nhưng nó vẫn sợ.
56 -Tóc quá ngắn! Đuổi học!Ông bảo vệ đứng chống tay vào hông, quát đám học sinh. -Tóc quá dài! Đuổi học!-Tóc vừa! Đuổi học!Đám học sinh há hốc miệng. -Hề hề, trường ta xây nên các cháu được nghỉ đó mà.
57 Mở mắt, nó đã mở mắt. Cái không gian tối tăm này làm cho người ta cảm thấy không thoải mái. 1 căn phòng rộng, không có ánh đèn, cánh cửa sổ to nằm chắn ngay trước mặt.
58 -Chủ tịch!2 hàng người đứng nghiêm chào 1 người đàn ông đi qua. -Tại sao lại như vậy?Khuôn mặt đăm chiêu, người đàn ông đó hỏi nhân viên của mình. Đám người này run sợ, không biết có nên nói hay không nữa.
59 -Cậu biết ý nghĩ của cuộc thi này đúng không? Nó không chỉ cho thấy vật chất. . Tuấn vào luôn vấn đề không vòng vo tam quốc. Nó nói bằng cái giọng lạnh tanh.
60 Nó luôn tự nhắc nhở mình rằng, cảm ơn quá khứ, đã giúp nó mạnh mẽ như bây giờ, trân trọng hiện tại và hướng tới tương lai phía trước. Nghe có vẻ máy móc nhưng sự thực nó là như vậy.