1 Tập 01 Tôi nói với cô là làm như vầy không ? Cô xem kià ! Tất cả khăn trải bàn , cô trải sai hết. Thời gian đã không còn. . . cô thật là báo hại mà !- Quản lý à ! Không phải là tôi không nghe anh , nhưng theo cách của anh thì phù hợp với bàn vuông , còn đây là bàn tròn mà.
2 Đúng là nó rất giống : cứng đầu cứng cổ. Nói khuyên bao nhiêu cũng không thấm vào đâu. Mong sao có một người trị được nó. . . như ông ngày xưa bị vợ trị vậy.
3 Nhìn gương mặt đỏ nhừ của con gái , bà Hiền giật mình. Giọng bà khẩn trương :- Con bị gì thế này ? Sao mặt con lại đỏ thế kia ?- Người ta ghét con , người ta hại con đó mẹ.
4 Ngọc Mai nhìn em. - Trông em kìa ! Xinh đẹp như thế ai mà không mê. Chị còn muốn ganh tỵ đấy. Bà Ngọc Hiền xua tay :- Chúng ta vào thôi con. Ngọc Mai giật mình , cô quên rằng phải giữ bí mật Mai Liên với gia đình.
5 Mai Liên bước nhanh ra cửa tránh ánh mắt dò xét của anh. - Dù gì thì cũng là đồng nghiệp với nhau , ở lại giúp anh cho có tình có nghĩa. . . Bước theo cô , anh mỉm cười :- Tôi lại nợ cô rồi.
6 Dù thế nào , ông cũng sẽ phạm lỗi lần thứ hai. Đành làm thế thôi , vì ông không muốn sự nghiệp và danh dự của ông bị tổ thương. - Mai Liên ! Bác rất tiếc khi phải nói ra , nhưng sự việc không thể làm khác được.
7 Tập 02 Bước khập khiễng , xiêu vẹo ra hành lang. Vừa đưa tay vỗ trán , vừa đưa tay dụi mắt , anh hỏi khi thấy một dáng người đi tới :- Tất cả bàn tiệc đã bài trí xong chưa ?- Dạ , tiệc gì , thưa quản lý ?Vẫn như còn say ngủ , Bình Tiến gắt :- Thì buổi tiệc một ngàn người , tôi đã thông báo lúc sáng chứ tiệc gì ?- Chúng tôi đâu có nghe quản lý nói gì đâu.
8 Mai Liên vẫn tự nhiên đều bước. Hoàng Trung mở hết tốc lực , anh chạy tới , dang hai tay chận ngay trước mặt :- Cô không nghe tôi gọi à ?- Xin lỗi , tôi là tổ trưởng Liên , chứ không phải là quản lý.
9 Bàn tay vẫn giữ yên , cô bực bội bặm môi :- Tổng quản lý ! Anh còn đùa giỡn nữa là đừng có trách tôi đấy nhé. Rời tay ra khỏi mắt cô , Đoan Hồ rụt cổ.
10 Hoàng Trung vỗ tay :- OK. Được đấy. Tốt rồi ! Đã thấy thoải mái chưa ?Nụ cười trên môi cô lại làm cho Hoàng Trung chết lặng , anh không hề chớp mắt dù cho gió mạnh cỡ nào.
11 Ngọc Mai xuất hiện nơi cửa , gương mặt cô rất lo lắng. Có một nỗi bất an phủ trùm lấy cả hai anh em. Hoàng Trung bước nhanh ra :- Có chuyện gì vậy ?- Mai Liên.
12 Mai Liên vẫn tiếp tục làm tội anh :- Mai mốt anh đi làm một mình đi , em không đưa đón nữa đâu. Hoàng Trung tối sầm mặt. Đến lượt anh cảm thấy khó chịu rồi đây.
13 Ngọc Mai kéo tay em :- Nè ! Thế còn chuyện của Hoàng Trung thì sao ? Có xảy ra thật không ?- Anh ấy ngủ say như chết làm sao có chuyện gì xảy ra. Vả lại , Bình Tiến cũng vừa gọi điện cho em , nói là ray rứt lương tâm nên đã tìm đến anh ấy.