61 “ Má ơi, từ trên trời rơi xuống cái cục nợ nào nữa đây không biết”Nó thở dài và bước chầm chậm vào nhà. - hello honey, i miss you and i very very happy when met you?-Bực mình quá, người VN thì xài hàng Vn đi cái.
62 -Này, hôm nay tôi đã gặp 1 cậu bé rất dễ thương nhá. Mẹ nó cười và thao thao bất tuyệt với bố nó. -Cậu bé nào cơ?-À, tôi gặp cướp…. -Sao vậy? thế có sao không , tôi đã ấy cậu đi với bà rồi mà, hừ, làm việc thật là…Bố nó tỏ vẻ tức giận, bất cứ ai động vào gia đình nó thì bố đều như vậy.
63 Nó ngồi trên ghế dài, nhìn ra ngoài với 1 tâm trạng nghe vẻ không được tốt cho lắm. Nó nhớ người đó. Nhớ cái cảm giác khi gần người đó. Nó thực sự, thực sự đã quên được tưởng rồi, quên cái mối tình nhiều đau khổ rồi.
64 -Giải tán đi, giải tán đi, sao tập chung hết ở cổng trường như thế này?Bác bảo vệ xua xua tay, ý đuổi hết bọn nó đi. -Ông nì già rồi nên lẫn à?…không biết tụi này là ai à?Phong ngu ngơ đặt ra câu hỏi.
65 -Cậu thích tôi lắm hả?-Gì…gì…ai…ai thèm thích cái đồ slave như cậu chứ. Nó hỏi vũ 1 cách cực kì nghiêm túc, nhưng đáp lại là sự hời hợt của cậu. Thích nhưng cứ giấu, tại sao zậy? chẳng nhẽ cậu muốn nó nói thích mình trước hay sao?-Cậu chắc chắn là không có chút tình cảm nào với tôi chứ?-Tôi….
66 -Cũng chẳng biết làm thế nào nữa? mày hỏi thế là có ý gì?Nó ngờ vực trước câu hỏi của 2 cái người “vì tình quên bạn” này. -A ha ha, có gì đâu, nhưng mày nên xác định rõ đi, tao thấy thương cả 2 quá.
67 “Tôi chỉ muốn nghĩ rằng, chỉ muốn nghĩ rằng…mình sẽ không bao giờ nhìn thấy cảnh này…không bao giờ phải đau như thế này…. không bao giờ có tình huống này….
68 -Nhìn gì, như là tôi là dịch bệnh chẳng bằng!Anh lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ đang chảy ngược về não của cậu. -Anh là thằng khốn nào? Lừa tôi thì tôi không tha đâu!-Tôi thừa hơi đâu mà đi lừa cậu, đúng là đồ trẻ con!-Cái gì? Anh muốn chết ở đây à?-Em gái tôi lấy phải cậu thật là khổ,…con bé dễ thương!Anh tỏ ra vô cùng tiếc nuối, nguýt nguýt, nghĩ đến đứa em gái của mình.
69 -Tôi biết tôi là 1 con dối…tôi không muốn ở cái thân phận này nữa…mệt mỏi lắm rồi!Phong chống tay vào bàn, vẻ mặt trầm ngâm, ánh mắt nhìn vào đâu đó…xa xăm lắm, nhưng cậu cũng chẳng thể định vị rằng nó đang ở đâu.
70 -Chị, đi mau thôi, bọn chúng sắp đến rồi. 1 tên đàn em giục nó. Nhưng nó chẳng có phản ứng gì, như người vô cảm đứng nhìn còi cảnh sát đang réo ầm lên.
71 Nó không thể tin vào cái cảnh trước mặt mình, nó đau lòng, nó hối hận. Nó không thể đứng nhìn như vậy được …. Nước mắt rơi trên cái khuôn mặt xinh đẹp kia…Nó chạy ù ra giữa đường, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người.
72 Vũ đi ra ngoài, không khí trong phòng còn lại tiếng cười nói của 2 người. Nhưng ngay sau đó, khuôn mặt nó bỗng đanh lại, rồi tím dần, nó như sực nhớ ra cái điều gì.
73 Cậu nhìn bà, người mà làm cho cậu có cái cảm giác ấm áp đấy. Người duy nhất làm cậu đỡ tủi thân, người duy nhất làm trái tim đã đóng băng của cậu phải biết cảm động và mang ơn.
74 Bước những bước nhẹ nhàng trên phố, cô bé như thả hồn mình vào trong gió. Thật dễ chịu. Sau mười mấy năm tìm kiếm…. thì gia, gia đình ở ngay trước mặt.
75 -A, cái chân của mình. Ngọc luống cuống chạy theo Tuấn. Chạy theo cậu vì sức hút của cậu nhưng cũng là vì muốn hỏi đường về nhà. Nhưng cậu chạy nhanh quá, thoáng cô bé đã ko thấy cậu đâu rồi.
76 Ném chiếc điện thoại xuống ghế nó thở dài. Điện thoại hết pin đúng lúc thế không biết. Nó đang nghĩ, nõ vẫn chưa tìm được mẹ, tâm trạng vẫn chưa ổn định,và nó nghĩ….
77 -Chân kia!Tuấn giục nó. Nâng cái bàn chân ngọc ngà ấy lên, cậu nhẹ nhàng xoa bóp và lau cẩn thận. Cậu đang ngồi dưới chân Ngọc y như người dưới kẻ trên vậy, nhưng cậu không hề cảm thấy khó khăn, khó chịu hay nhục nhã.
78 Cậu chạy, chạy thật nhanh, chạy như thằng điên đến bệnh viện gần dó. Trái tim cậu đau đớn, đau đến mức thắt lại. Trong lúc này, tầm ảnh hưởng, tầm quan trọng của nó trong lòng cậu càng được khẳng định rõ hơn.
79 -Wow ai mà xinh thế kia?-Ồ, chất dã man, chất tàn bạo, chất vô nhân đạo. -THiên thần kìa!!!Đám học sinh nam toàn trường reo hò, và đứng nham nhảm trước hành lang từ tầng 1 đến tầng 10.
80 Nó nhẹ nhàng nói ra 1 c âu mà ngay lập tức làm lòng cậu nặng trĩu, mơ hồ và có phần tự trách. -Tôi mất trí nhớ!Cậu quay lại, nhìn khuôn mặt nó trong bong tôi, xao xuyến biết bao, cậu muốn xác minh lại lần nữa.