1 Chúng ta đã biết, Ma-cà-rồng có quyền lực tối cao, nắm giữ trong tay những năng lực siêu nhiên mà con người không hề có. Thế nhưng cùng song song tồn tại với loài Ma-cà-rồng và con người là một giống loài tinh anh, nhanh nhạy.
2 Kể từ sau cuộc gặp mặt định mệnh đó, đã là một khoảng thời gian rất lâu. Dường như trong tâm trí của Rose không còn nhớ đến con Sói đen đã được cô cứu.
3 Còn 15p nữa là đến giờ học!
Hôm nay là ngày học chung- tức là học tại khu VW. Bao giờ cũng vậy, đối với những môn lý thuyết Rose cũng thở dài ngao ngán.
4 Suốt cả buổi học Rose không tài nào tập trung vào học được. Bởi có lẽ cô cảm giác có một đôi mắt nóng rực phía sau đang nhìn chằm chằm vào mình. Cũng là lần đầu tiên mà trái tim cô đập nhanh đến như vậy.
5 - Tháo ra
- Cái. . cái gì?
Rose không hiểu hắn nói cái gì. Tháo ra là sao? Không phải là hắn muốn giở trò xằng bậy với cô chứ?
Lùi về phía sau bàn tay túm lấy vạt áo trước ngực thật chặt nhìn hắn đề phòng.
6 Đối với người Sói, họ tin vào những điều thần bí, những điềm báo. Sẽ thật dễ hiểu khi tại học viện có bộ môn Tiên Tri do giáo sư Amanda Black giảng dạy.
7 Quả cầu trong góc phòng bỗng chốc thay đổi. Từ một màu trắng trong veo thành một màu đỏ như máu. Cái làn khói màu đỏ máu xuất hiện bên trong quả cầu trông thật kinh dị.
8 Suốt cả đêm Rose đi đi lại lại trong căn phòng không thể nào yên. Những hình ảnh buổi chiều gợi về khiến cô có chút lo lắng. Vết thương ở lòng bàn tay đã lành, thế nhưng cô vẫn như có như không cảm nhận được sự bỏng rát mà quả cầu gây ra.
9 Khu trạm xá nằm riêng biệt tại một nơi rộng rãi, thoáng đãng, xung quanh trồng cơ man là bạc hà. Không khí vương mùi bạc hà thanh mái theo gió thổi vào trong từ căn phòng của trạm xá.
10 - Will Turner! Anh có khả năng thôi miên?
Rose đứng khựng lại, rút tay mình ra khỏi bàn tay ấm áp của hắn trong trạng thái không biết lời mình nói ra có thật sự đúng hay không.
11 Mọi thứ yên ắng trở lại. . .
Rose có cảm giác không thể nào hiểu cái suy nghĩ và hành động vừa rồi của Will Turner. Tại sao khi mà hắn lại có thể ra tay đánh chính người cùng loài để bảo vệ cô- một Ma-cà-rồng mới gặp vài ngày? Cô không thể hiểu hắn, rốt cuộc là hắn muốn gì.
12 Rose bần thần bước đi trong dãy hành lang không xác định. Cô không biết, cũng không nhớ mình rời khỏi trạm xá như thế nào. Trong đầu cô hiện giờ chỉ còn lại giọng nói của Will Turner vang vọng lại.
13 Trời đã bắt đầu tối, cánh rừng phía trước mặt bỗng trở nên tối tăm. Từng tiếng côn trùng kêu râm ran như thúc giục bước chân cô nhanh hơn. Thế nhưng cô đã để lạc mất bóng dáng của hắn.
14 Quả thật đúng với suy nghĩ của Rose, về việc Will Turner ép buộc giáo sư Black nói ra Jame Carney đang ở đâu thực chất chỉ là để thăm dò. Đã vài ngày trôi qua, hắn tuyệt nhiên không có đến tìm giáo sư Black nữa.
15 - MÁU. . . MÁU. . . MAU MANG MÁU TỚI, CON BÉ CẦN MÁU NGAY TỨC KHẮC
- MAU TRÁNH RA, ĐẶT TAYLOR LÊN GIƯỜNG ĐI. . . . NHANH!
Tiếng gấp gáp của bà bác sĩ hô lên thúc giục.
16 - Ưm. m. .
Thật thoải mái, dễ chịu quá. . . . Chiếc gối ôm tại sao lại mềm mượt như vậy? Rose cọ cọ, mí mắt lười biếng không chịu mở ra, chỉ để bàn tay sờ tới sờ lui xem xét.
17 Vì gây ra náo loạn, cho nên Kate và Bellatrix bị phạt không được đến học viện trong vòng một tuần - tức bị cấm túc. Hơn nữa phía học viện sẽ gửi thư về nhà cho gia đình họ.
18 - Ngài Lucius, cuối cùng ngài cũng trở về!
Viện trưởng khu W khúm núm xun xoe chào hỏi, bàn tay nhanh nhẹn đon đả rót một ly trà để trước mặt Lucius.
19 - Rose Dorothy, 155 tuổi, là một Ma-cà-rồng. Được Peter Evans trực tiếp đưa vào học viện từ 3 năm trước.
Giọng nói nhàn nhạt của Lucius vang lên, anh ta khiêu mi nhìn về phía một anh chàng người Sói đang khúm núm trước mặt.
20 - Cô nghĩ tôi sẽ để cô đi sao?
Lucius lạnh lùng nhìn Rose bằng ánh mắt sắc lạnh. Bàn tay túm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Rose như một chiếc cùm.
Sau khi "đối xử" với anh ta như vậy mà cô lại có thể coi như không có chuyện gì hay sao?
Rose bây giờ mới biết rằng mình đang trong tình trạng bế tắc như thế nào.