1 Một buổi sáng đẹp trời, các tia nắng sớm chiếu rọi xuống mặt đất. Qua khung của sổ, cô gái nhỏ nhắn đang ôm con gấu bự chảng ngủ say không biết trời đất gì hết.
2 - Cô không có mắt à? Không biết nhìn đường mà né hả?
Nó đơ toàn tập. Cái thể loại gì đây, kiêu căng ngạo mạn vừa thôi chứ. Ít ra cũng phải "Bạn có sao không?" hay là "Bạn bị thương rồi kìa, để mình giúp" chứ, đằng này hắn lại chửi nó trong khi nó là người bị nặng hơn.
3 Nó bước vào nhà với khuôn mặt thẫn thờ, không còn chút sức sống, đờ đẫn như người mất hồn
Mẹ thấy nó có dấu hiệu khác lạ, không biết có sảy ra chuyện gì không đây? Lên tiếng hỏi:
- Con sao thế Nhi?
- À.
4 Hắn cất giọng ngang phè phè phá tan sự tĩnh mịch
- Sắp xếp ổn thỏa chưa?
- Ổn thỏa gì cơ? -dấu hỏi to đùng xuất hiện trong đầu Nhi
- Việc làm osin, cô sắp xếp ổn thỏa chưa?
- À ừ, tôi nói cho ba mẹ và họ đã đồng ý rồi
- Ừ.
5 - MỪNG THIẾU GIA TRỞ VỀ
- Tất cả đi làm việc đi -gật đầu tỏ vẻ hài lòng, hắn nói trong sự uy nghi của một cậu chủ đích thực -Trên lầu hai, dãy cuối, phòng cuối cùng là phòng cô.
6 Ngày hôm sau, mới sáng sớm tinh mơ
*Cốc. . . cốc. . . cốc*
. . . . . .
*CỐC. . . CỐC !!!*
- Nhi !! Cô dậy chưa hả -Vũ tức giận gõ mạnh cửa nhưng chờ mãi không có hồi âm.
7 Thế Kì nhìn nó chằm chằm, sau đó chếch môi, phán câu làm nó hóa đá:
- Lùn không thể tả được!
. . .
Khóe môi Nhi giật giật, trên đầu nổi vòng hoàng quang đen xì, thẫn thờ nhìn đối phương nói không nên lời
Thế Kì thấy nó cứ ngố ngố mà ôm bụng bật cười ha hả như thằng trốn trại
"Chắc hẳn cậu ta đang cười mình đây mà" -Nghĩ thế Nhi khó chịu, lấy lại phong độ mà phản bác
- Này, cậu là cái thể loại gì thế? Tôi cũng cao 1m56 nhá!
- Nấm lùn! -Thế Kì nói rồi xoa xoa đầu nó.
8 Trong tiết học
Yên lặng, Nhi không hề hú hí câu nào, không thèm liếc nhìn Vũ một cái nào luôn, nó làm lơ Vũ, coi hắn như không khí
Vũ khẽ hé mở mắt, nhìn xéo qua Nhi.
9 - CON KHỐN -Liên Châu vung tay định giáng xuống khuôn mặt phớt hồng của Nhi nhưng. . .
Nó kịp thời nhanh tay đưa lên đỡ, Nhi thường hay làm việc vất vả, tay đã chai sần đi nhiều.
10 - Oáp !!! -Nhi ưỡn người vươn vai một cái rõ mỏi. Cũng phải thôi, chưa gì đã dính tới Liên Châu với mấy tên côn đồ trong trường này thì ngày tháng sau này nó sẽ không yên ổn được đâu.
11 - Bắt đầu nấu ăn thôi !!
Nhi lật quyển sách dạy nấu ăn ra, món canh chua cá lóc, khổ nỗi nó chọn món nào dễ dễ không chọn, lại chọn ngay cái món canh chua cá lóc rườm rà phức tạp.
12 - Cô thích ngắm sao nhỉ? -giọng nói của ai đó từ phía sau phát ra
Có đôi chút giật mình, Nhi bất chợt quay lại
- Là anh à! Anh lên đây làm gì?
Người đó tiến đến đứng bên cạnh Nhi, tay nạm lan can, hàng mi cong nhắm hờ khẽ xao động, hít một hơi thật sâu
- Đây là nơi ở lí tưởng của tôi, mỗi tối tôi đều ra đây hưởng gió.
13 - ĐẬY MAU!!!! MƯỜI HAI GIỜ TRƯA RỒIIIII!!!!
Lấy thêm một hơi dài nữa, Nhi hét tới nổ banh nhà lầu
- THẰNG CHA VŨ!! CÓ DẬY KHÔNG HẢ???
. . .
Ngay lập tức, Vũ cuốn ngay cái gối nhắm chuẩn mục tiêu, đích chính là Nhi, nó tức giận ném cái loa nhỏ đi, tới gần lôi mạnh cái chăn ra nhưng Vũ cũng phản kháng kéo lại trong khi hắn đang nhắm tịt mắt.
14 Sau câu nói với ba từ lãng xẹt "trốn tiết không?!" của Thế Kì, Nhi thẫn thờ nhìn cậu, khóe môi giật giật liên hồi, phải nói là nhìn nó giờ đây đờ đẫn hết sức.
15 - Đi chơi vui nhỉ? - Câu hỏi mang chút bực dọc của Vũ làm tôi khó hiểu
- Hớ?
- Chưa xin phép tôi mà cô đã tùy tiện cúp học đi chơi cùng thằng khác à?
- Tại tên Thế Kì kéo tôi đi chứ bộ.
16 Kết thúc buổi học, Nhi sếp tập vở vào cặp, bỗng dưng Nhi mỉm cười, nghĩ đến chuyện Nam cầm cặp về hộ nó hôm qua, lúc nó đi chơi với Thế Kì ấy khiến Nhi vui vui, nếu không ai mang cặp về cho nó thì chắc chắn tối đó nó phải đến cái ngôi trường rộng lớn này để lấy cặp.
17 Nhi quơ quơ tay trước mặt Vũ "Hắn có bị sốt hay ấm đầu không nhỉ?"
- NÈ!!!
Thấy Vũ cứ ngây người ra, Nhi khó chịu bật tiếng làm hắn giật mình vung tay, không may đẩy ngã Nhi xuống nền
- Cái gì vậy trời? Tôi nhỏ nhắn xinh xắn thế này anh thủ hạ lưu tình tí được không? - Cái mông chạm mạnh xuống nền như muốn gãy xương, Nhi từ từ đứng dậy xoa xoa nơi thương tích mà cau có mặt mày.
18 - Hai em kia!!!! Đứng lại!!!!
"Lại thằng cha nào gọi nữa đây" Nhi tức giận định bụng sẽ chửi xối xả đứa nào gọi dám nó lại, hết Thế Kì rồi đến cha này.
19 - Tại sao cậu ở đây? - Cô gái nhíu mày, không ai khác chính là Trương Ái Vân, còn chàng trai kia là Phan Thế Kì.
- Cậu nghĩ chỉ làm như thế là đã thỏa mãn ý nguyện sao rồi sao? - Thế Kì nhếch mép cười
- Ý cậu là gì?
- Trong trường này, tôi hiểu rõ con người cậu nhất đấy.
20 Quay lại thời gian trước.
Sau khi nhờ Lam giúp việc đưa chiếc hộp đến biệt thự họ Trần, Thế Kì nhanh chân chạy đến trường. Cậu chỉ muốn làm rõ sự việc cho Vũ biết, nhưng cậu không muốn người cứu Nhi lại là Vũ.