1 Người tôi thích là một cô gái.
Là người ngồi cùng tôi suốt ba năm Trung học.
Là người bạn cùng bàn thi thoảng lại lên cơn hâm dở.
Là người sớm nắng chiều mưa, tính khí gió mùa.
2 Tôi là học sinh lớp mười, cái độ tuổi thay đổi tâm sinh lí một cách chóng mặt. Cả quãng thời gian ấy, bất cứ việc gì cũng khiến tôi chán nản, vì một phần nào đang thấm thía những khó khăn mà cuộc sống mang lại.
3 Cô ấy sinh vào ngày rất đặc biệt, là ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Đi đến đâu cô ấy cũng khoe mẹ đang dự mít tinh ở trường phải về đẻ. Đúng là phá hoại từ trong trứng.
4 Sáng hôm sau là ngày trường tôi tổ chức mít tinh kỉ niệm. Mới đến lớp mà Huyền Anh đã lôi xềnh xệch cái Vê xuống chỗ ngồi rồi thì thầm to nhỏ rồi.
Cái Vê là bạn thân của cô ấy, thật ra đấy chỉ là tên ở nhà thôi, tên thật là Trang nhưng cứ gọi quen, quên luôn cả tên cúng cơm của nó!
Hai đứa lôi cái điện thoại ra rồi bàn tán ghê lắm, mặt cái Vê thì cứ chuyển từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
5 Thời gian chẳng bao giờ chịu đợi ai cả. Mới ngày này chân ướt chân ráo vào lớp mười, còn cố gắng tìm cách làm quen cô gái có má lúm đồng tiền, cố gắng tìm hiểu xem cô ấy thích gì, ghét gì?! Vậy mà bây giờ đã sang hè, và lại một mùa hè nhảm tệ!
Mùa hè của tôi không được đi đâu chơi nhiều, chủ yếu đi theo town du lịch năm ba ngày hay một tuần rồi lại quay về đèn sách.
6 Lát sau, bọn lớp tôi ồ ạt kéo nhau đi rồi lại ồ ạt kéo nhau về. Con Vê liền chạy theo thật nhanh về chỗ Huyền Anh rồi hỏi:
- Mít, sao mày không nhận lời, nó thích mày ba năm rồi đấy!
Tôi khẽ ngẩng đầu lên, thấy mặt cô ấy rất khó coi, có vẻ, là từ chối rồi.
7 Lên lớp mười hai, bọn tôi bắt đầu ôn thi cử đến mức không còn thời gian để thở. Cô ấy thi ban Xã hội còn tôi thì thi Tự nhiên nên gặp mặt chỉ có những lúc ở trên lớp.
8 Chào các cậu, cuối cùng thì Vì thanh xuân là mày cũng kết thúc một cách mà tớ hoàn toàn không hề mong đợi. Chủ đích mới cái kết SE đúng là tớ đã định hướng từ trước, nhưng trong vòng một chap hết hai năm cuối cấp tớ chưa hề nghĩ tới.