61 “Linh, cậu sao rồi bị ba mẹ mắng đến đờ đẫn luôn rồi à?” Diệp Phi ngồi cạnh giường cợt nhả trêu chọc Tiếu Vi. Cô nhếch miệng, cái tên này có chết cũng không thể nào thay đổi cái tính cợt nhả của hắn được! “Có chuyện gì sao?”“Haha cũng không có gì chỉ là hôm nay rảnh rỗi đến thăm cậu tiện thể nói luôn cho cậu một chuyện tôi vừa mới phát hiện ra hôi.
62 Không ngờ thân phận của ba mẹ lại khủng bố như vậy, theo như trong nguyên tác thì họ chỉ là những nhân vật đơn giản không đáng nhắc đến! Cô đã khám phá được hai bí mật lớn mà ít người biết được, như vậy có thể xem như là cốt chuyện đã bắt đầu lệch hướng không?Đối với thân phận của bọn họ Tiếu Vi chỉ hơi ngạc nhiên một chút rồi rất nhanh trở lại bình thường khiến cho ông Phàm hơi khó tin cũng như không biết phải nói gì.
63 “Này tiểu quái, cô có dự định gì chưa? Ý anh là sau khi ra khỏi đây thì cô tính làm gì?” Lam An hỏi“Cũng không có gì đặc biệt, trước mắt thì sẽ phải thi kì thi đại học, sau đó thì còn chưa có kế hoạch gì.
64
“Đó đó, nhìn thấy chưa, cô gái xinh đẹp kia chính là Ngọc Linh, còn chàng trai bên cạnh cô ấy chính là Diệp Phi”
“Aiza Diệp Phi thật là đẹp trai, đúng là hoàng tử trong mơ của tôi!”
“Haiz Ngọc Linh thật là xinh đẹp, này các người có để ý rằng cô ấy thay đổi rồi không?”
“Nhắc đến mới nhận ra nha, hồi trước cậu ấy tuy có đẹp nhưng rất mờ nhạt, bây giờ trông cô ấy có vẻ gì đó rất khác lạ.
65
Dạo gần đây Tiếu Vi có cuộc sống phải nói là hết sức đau khổ, chẳng là thế này, bà Hà sau khi biết cô muốn gia nhập hắc đạo thì vô cùng không thích, bà dùng mọi cách khuyên nhủ cô, cứ hở ra một chút là bà lại tụng kinh bên tai cô, nào là hắc đạo nguy hiểm đen tối thế nào, nào là muốn vào đó cực khổ biết bao, nào là bà sẽ đau lòng như thế nào khi cô gặp chuyện.
66
Tiếu Vi dẫn mọi người đến một bãi tập khá rộng rãi tại địa bàn của thầy Chu, những cao thủ đều đã đợi sẵn, hiện tại cô chỉ việc thay đồ sau đó ra sức thể hiện bản lĩnh của mình là được.
67
Mọi người tưởng rằng Tiếu Vi đã thể hiện xong, nào đâu có ngờ cô còn muốn khiêu chiến với hai người đàn ông còn lại.
Bà Hà sốt ruột lo lắng cho cô không đủ sức, muốn ngăn cản nhưng bị ông Phàm giữ tay lại “Đây là thứ con bé muốn, hơn nữa em không muốn biết con bé đã mạnh đến trình độ nào rồi sao? Chúng ta hãy tin tưởng và chờ đợi con bé thôi!”
Người đàn ông thứ hai này khác hẳn với người đầu tiên, hắn ta cao to lực lưỡng, cả người đều là cơ bắp, hắn ta dùng sức khỏe hơn người làm điểm trụ, chiêu thức có lực sát thương lớn nhất của hắn chính là dùng cánh ép đối thủ.
68
“Linh, con lại đây một chút” ông Phàm lên tiếng gọi TIếu Vi đang uống nước nghỉ ngơi ở gần căn phòng duy nhất trong bãi tập.
Tiếu Vi thấy ông Phàm gọi mình thì đáp một tiếng, từ đằng xa cô để ý sắc mặt của bà Hà không được tốt lắm, lại thấy thầy Chu đứng bên cạnh hai ông bà, cô liền đoán ra được ông Phàm gọi cô có mục đích gì.
69
Cuối cùng thì thầy Chu cũng được đi cùng mọi người đến nhà Tiếu Vi ăn cơm trưa trong sự khó chịu của ông bà Hà. Tiếu Vi, Diệp Phi và Lam An phải dồn hết tất cả vốn liếng biện luận để ngăn chặn, khuyên nhủ ba người, nếu không rất có thể một trận ẩu đả kinh thiên động địa sẽ xảy ra.
70
Không khí giương cung bạt kiếm bao phủ cả phòng ăn, ông bà Hà cùng thầy Chu đứng hẳn lên tranh cãi, mà cái vấn đề kia cũng đều liên quan đến Tiếu Vi nhà chúng ta.
71 Xuân Cung An và Tiếu Vi nhìn nhau một hồi, đột nhiên Xuân Cung An nhếch môi cười, nụ cười như loài hoa anh túc nở rộ, rực rỡ chói mắt người đối diện. Tiếu Vi nhìn nụ cười của Xuân Cung An mà ngây người, trong lòng thầm than thở “Quả nhiên anh ta vẫn yêu nhiệt như vậy!”
“Đã giải quyết chuyện của em xong rồi, lấy gì báo đáp tôi đây?”
Câu nói của Xuân Cung An đã thành công đánh thức cô cũng đồng thời đánh gục mọi người trong phòng ăn, mọi người đều không biết Xuân Cung An nói thế là có ý gì, Tiếu Vi thì tỉnh ngộ, hóa ra hắn ta nói muốn giúp cô là như thế này đây.
72 Tiếu Vi đang chìm đắm trong nỗi uất hận thì bỗng cảm thấy lạnh gáy, quay đầu lại nhìn Xuân Cung An thì cô không tự chủ được giật mình lùi lại một bước.
73 “Sao mặt mũi đen thui như bao công thế kia?” Diệp Phi không biết từ đâu nhảy tới buông lời chế nhạo Tiếu Vi. Hai người đang đi giữa sân trường, hình ảnh Diệp Phi thân thiết khoác vai Tiếu Vi khiến cho không ít người suy nghĩ linh tinh, nhưng những ánh mắt soi mói của mọi người không hề ảnh hưởng đến hai nhân vật này.
74 Khung cảnh xung quanh được bao phủ bởi ánh sáng và một lớp sương mù nhàn nhạt, cây cối hoa cỏ mọc tươi tốt không có trật tự nhưng lại mang đến một vẻ đẹp tự nhiên khiến người ta say đắm.
75 “Linh. . . . . Linh ơi. . . . . ” từ đằng xa đã nghe thấy âm thanh vui sướng của Lam An gọi cô, thấy thế cô nhanh chóng chuyển động bước chân, tên này thật mất mặt, quân nhân không phải đều cư xử đúng mực nghiêm túc sao? Sao tên này lại mất hình tượng như vậy, nhìn một chút xem, mồm thì gào to, chân thì điên cuồng chạy về phía này, tay cũng không rảnh rỗi mà quẫy đạp không khí.
76 Khi Tiếu Vi tỉnh lại, cô thấy mình đang bị trói chặt trên chiếc dựa bằng gỗ, xung quanh im lặng không tiếng động, ánh sáng le lói của mặt trời hắt vào từ của xổ, yếu ớt mà u ám.
77 Tiếu Vi đang mãi đánh giá xung quanh, lên kế hoạch tìm cách thoát khỏi nơi này thì đột nhiên “Cạch…” cửa nhà kho mở ra một khe sáng. Một con báo to lớn khoan thai bước vào, ánh mắt tím hiếm có trong như nước, hơi híp lại, dáng báo thon thả, bộ lông bóng mượt đen tuyền mềm mại như tơ.
78 Ngọc Lam ngàn vạn không ngờ đến rằng mình trăm phương ngàn kế hại người lại bị người khác cắn ngược lại. . . .
Ngọc Lam ngồi taxi đến chỗ bọn buôn người, điều này khiến cô ta cảm thấy vô cùng nhục nhã, một tiểu thư đài các như cô ta cũng có ngày tù túng đến mức phải ngồi taxi để đi đây đi đó.
79 "Aaaa. . . . . "
"Chúng mày muốn làm gì? Thả tao ra, lũ ch* này. . . . " Ngọc Lam bị bọn buôn người dẫn vào một căn phòng trống trải, trong phòng chỉ chứa duy nhất một chiếc giường lớn, vừa mới bước đến gần cửa phòng, cô ta đã bị bọn chúng lôi xềnh xệch vào.
80 "Waaaa aaaa. . . . . con gì đây?" Lam An hoảng hồn nhìn con báo lớn, hắn lùi lại một bước lớn, nếu không phải Diệp Phi đứng ngay sau hắn thì chỉ sợ hắn đã ngã ngửa ra sau, cũng không trách hắn, vừa vào đã thấy một con báo to lớn hơn hẳn bình thường lại còn đứng ngay cạnh cửa không hoảng mới là lạ.