1 "Ngạo Thiên cậu về rồi à ?" Lương Thái Ngọc từ trong phòng bếp đi ra trên tay con cầm chiếc găn tay cao su, bộ dáng rất bận rộn nhưng vừa nhìn thấy hắn liền vui vẻ hỏi hang.
2 ~Hai ngày sau~
Dưới tòa nhà chung cư cao cấp thành phố N tại Bắc Kinh.
"Ngạo Thiên anh nghĩ sao về vụ tai nạn của cô gái 2 hôm trước ở dưới tòa chung cư mà anh đang sống?" đám phóng viên gần như vây kín không chừa cho Lãnh Ngạo Thiên chút không khí tranh nhau hỏi.
3 Lương Thái Ngọc chỉ cảm thấy cả người đau ê ẩm , như bị ai xé ra từng mảnh vỡ. Phía sau ót đau ê ẩm , vô lực từ từ mở mắt ra. Tại sao cô lại ở đây ?. .
4 "Cô Lương tôi có thể nói chuyện với cô một chút được không ?". Giọng nói trong trẻo khe khẽ vang lên.
Lương Thái Ngọc vốn đang ngơ ngẩn suy nghĩ những chuyện xảy ra gần đây thì bị giọng nói ấy làm cho thất tỉnh khỏi những suy tư.
5 2 tuần sau :
Lãnh Ngạo Thiên ngã người nằm trên sân thượng, hai tai đeo phone,thoạt nhìn rất tĩnh lặng. Hắn thích nhất chính là cảm giác này. . . thật yên tĩnh,chẳng cần phải lo chuyện gì cả.
6 3 giờ tối tại thủ đô Luân Đôn của nước Anh, trong một toàn chung cư cao cấp chọc trời. Một cô gái trẻ xinh đẹp,nằm trên một chiếc giường lộng lẫy,hai má ửng hồng,làn da trắng mịn màn không tì vết.
7 Cộng đồng mạng weibo. . . trang Fanclub của Thiên ca (-__-!!)
@Meni : Ai ya. . . nghe nói Jelly sắp tới Đài Loan.
@Fei : Thì có liên quan gì sao?
@Qin : Jelly angel "hàng loạt ánh mắt đủ loại sự ngưỡng mộ đỗ về cô gái xinh đẹp như thiên thần vừa bước ra khỏi sân bay.
8 Buổi sáng ở Đài Loan vẫn là đẹp nhất,nó khiến cho lòng cô cảm thấy rất ấm áp như ánh mặt trời buổi sớm. Dù nói thế nào thì đây cũng là nơi cô sinh ra,nơi cô lớn lên nên có rất nhiều tình cảm và kỉ niệm đẹp ở đây,mãi mãi không thể nào quên được.
9 "Lãnh tiên sinh anh nghĩ sao về lời đề nghị của cô Jelly?". Một phóng viên nhanh nhẹn chạy đến bên hắn hỏi.
"Tôi nghĩ đó có lẽ chỉ là một lời nói đùa của cô Jelly mọi người đứng quá để tâm về chuyện này".
10 "Buổi sáng tốt lành ".
"Sao em lại ở đây ?". Lãnh Ngạo Thiên may hơi nhướng lên,nhìn cô gái trước mặt hỏi. Sao mới sáng sớm mà cô lại đến đây vậy?
"Em muốn đến để cùng anh ăn sáng".
11 "Chúng ta tập đoạn nào trước đây?". Lương Thái Ngọc nhìn người trước mắt hỏi.
"Tập từ đầu tới cuối đi". Như vậy sẽ tiện hơn ,không phải sao?
"Ừ được rồi ,bắt đầu đi".
12 "Có đau không?" Hắn đưa tay khẽ vuốt lên gương mặt của cô,ân cần hỏi. Lúc đó hắn thật sự không ngờ tới Huỳnh Ngọc Hinh sẽ hành động như vậy,nên mới để cho cô bị thương.
13 "Bảo bối ,em đang làm gì ở đây vậy?".
Mọi người không hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn về phía nơi phát ra giọng nói thâm thúy mê hoặc đó. Một người đàn ông tuấn mị trẻ trung,trên người mặt một bộ âu phục màu đen lịch lãm.
14 Sau vụ việc bê bối đó,sự nghiệp của Lãnh Ngạo Thiên dường như xuống dốc trầm trọng,hắn cũng không còn bất kì quyến luyến gì nữa. Và cũng không giải thích gì cho sự việc lần đó,cứ mặc kệ mọi người thích nói sao thì nói,suốt ngày ở một mình trong căn nhà vắng lặng.
15 Sáng hôm sau
"Anh tỉnh lại rồi à?". Một giọng nói trong trẻo nhàn nhạt vang lên.
Lãnh Ngạo Thiên đang mơ màng,chợt nghe có tiếng nói ,hắn liền mơ hồ mở mắt ra,cố gắng nhìn kĩ người trước mắt.
16 Giữa bầu trời đêm đầy sao lộng lẫy ,phồn hoa và nhộn nhịp ,một người đàn ông mặc một bộ đồ tây trang màu xanh nước biển đậm. Đôi mắt hẹp dài ,mũi cao ráo,vòm trán rộng,môi bạc mím chặt.
17 Lãnh Ngạo Thiên vô hồn mà đi tới trước chung cư mà Lương Thái Ngọc đang ở. Tại sao mình lại tới đây chứ?Hắn cau mày,đang định quay người rời đi thì nghe loáng thoáng cuộc nói chuyện phím của nhân viên khách sạn,hắn dừng chân lại trong chốc lát.
18 "Khi con người yêu một ai đó thì trời sẽ đỗ mưa có đúng không?. "Lương Thái Ngọc nhìn lên bầu trời xanh thăm thẳm có chút thẫn thờ nhìn hỏi. Hôm nay,bầu trời rất đẹp.
19 Trước cửa phòng cấp cứu, không khí vô cùng nặng nề. Mà Lương Thái Ngọc cũng không có nói gì, chỉ là trầm mặt nhìn ánh đèn ở phía trên. Lòng thầm suy nghĩ, nếu hôm nay Lãnh Ngạo Thiên thật sự sẽ chết, thì cô có cảm thấy vui hay không? Có cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện hay không?
Cô không biết !Cái cô biết được chính là hiện tại cảm giác của cô rất khó chịu.
20 Cho đến cuối cùng thìDiệp Hân vẫn chấp nhận hiến tặng gan của mình cho Lãnh Ngạo Thiên. Đối với chuyện này, Lương Thái Ngọc không ngừng cười lạnh, không ngờ lại có một người mẹ như vậy! Ngay cả cứu tính mạng của con ruột của mình mà cũng đắn đo suy nghĩ.