1 ‘Đừng mà Diệp em chỉ vì quá yêu anh nên mới làm như vậy, đừng đối xử với em như vậy. . . xin anh. . . 'Ngọc Linh quỳ bên chân người đàn ông cao lớn tuấn mỹ khóc lóc, khuôn mặt xinh đẹp nhuốm đầy sự sợ hãi, phải rồi làm sao mà không sợ được đây, 3 người đàn ông uống xuân dược đang đợi cô ta kia mà.
2 Sau khi khóc xong, Tiếu Vi bắt đầu cảm thấy xấu hổ, từ khi nào cô trở nên mít ướt như thế này, chẳng lẽ đây là triệu chứng sau khi xuyên sao. Không những thế còn khóc trong lòng một người xa lạ, mặt cô bắt đầu đỏ lên, trời ơi, bây giờ cô rất muốn vô cùng muốn trốn vào góc tường vẽ vòng tròn a.
3 Đến lúc Tiếu Vi tỉnh lại đã là 7 giờ sáng hôm sau, cô nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, chuẩn bị xong đúng lúc bà Hà gọi cô xuống nhà ăn sáng. Mặc dù cô biết là mình như thế này sẽ làm cho bà Hà nghi ngờ nhưng cô vẫn không quen cảm giác được người khác quan tâm chu đáo như thế, ngay cả cha cô cũng không ân cần như vậy.
4 Hôm nay chính là ngày quay lại trường, Tiếu Vi cả thấy hơi hồi hộp, không phải là hồi hộp theo kiểu học sinh mong chờ ngày tựu trường mà là hồi hộp vì hôm nay cô sẽ phải gặp ‘bọn họ’.
5 Vào lớp học, giáo viên chủ nhiệm chỉ nói ngắn gọn vài câu nhắc nhở cần thiết, xếp chỗ, rồi phát sách mới cho học sinh sau đó cô cho cả lớp ra về. Tiếu Vi cảm thấy hơi buồn cười rằng cô đã tốt nghiệp đại học rồi nay lại phải đi học lại lớp cấp 3.
6 Đang đánh hăng Tiếu Vi làm sao nghe người bên cạnh nói gì. Cái tên lưu manh đó bỗng giơ tay ra bắt lấy cây gậy của cô, sau đó quay mặt lại, Tiếu Vi đứng hình, trời đất quỷ thần ơi, God ơi, thánh Ala ơi, đức mẹ Maria ơi trên đời này thực sự có người đẹp trai như thế này sao.
7 Hai người nhìn theo bóng lưng của Tiếu Vi cho đến khi khi Tiếu Vi khuất vào trong dòng người hỗn độn. Ngọc Lam quay sang ngượng ngùng nói với Diệp Tuấn“Anh Diệp.
8 Bỗng dưng bà Hà ấp úng, muốn nói lại thôi, Tiếu Vi đành phải nói trước“Có chuyện gì mẹ cứ nói đi ạ”Bà Hà cười lúng túng “ Mẹ. . . . . con. . . . . con có chấp nhận việc mẹ đi bước nữa không”Tiếu Vi kinh ngạc, cô chợt nhớ ra trong nguyên tác, mẹ Ngọc Linh thực sự đi bước nữa nhưng không hề thông báo việc này cho Ngọc Linh, mà chính cô ta khi biết tin này cũng không thèm để ý tới.
9 Tiếu Vi thật không ngờ rằng Ngọc Lam lại khóc, cô cũng chỉ đáp trả lại cô ta thôi mà, vậy mà cô ta bỗng dưng òa khóc nức nở ngay trước mặt cô. Chắc ở trường nhân duyên của Ngọc Lam vô cùng tốt, vậy nên lúc cô ta khóc hàng tá người bắt đầu vây xem rồi thì an ủi này nọ, quá đáng hơn còn có người quay sang chỉ trích Tiếu Vi.
10 Tiếu Vi tức muốn nổ đom đóm mắt, tên nhóc này dám gọi cô là trẻ em mẫu giáo? Chán sống! Cô xin rút lại, tên nhóc này không được tí nào, cô ghét! Đời này cô ghét nhất người khác nói cô là trẻ con, cô biết rằng rất nhiều người muốn mình trẻ trung xinh đẹp nhưng có ai biết rằng sở hữu một bộ mặt trẻ con khổ sở thế nào a.
11 Tiếu Vi về nhà tâm hồn bị vây quanh bởi cảm giác kì lạ, cô không biết sao nữa, hôm nay bà Hà sẽ mang chồng sắp cưới của bà về cho cô xem. Cô cảm thấy hơi hụt hẫng và mất mát vì bà Hà sau khi lấy chồng sẽ không ở cùng cô, trong nguyên tác, sau khi bà Hà lấy chồng thì trực tiếp theo chồng đi sang nước ngoài định cư, hầu như không trở về, chỉ là tiền mỗi tháng vẫn gửi đều đặn vào thẻ ngân hàng.
12 Ba người ngồi xuống bàn ăn trong phòng bếp, hôm nay mẹ Hà chuẩn bị một bàn thức ăn rất thịnh soạn, có cả món Tiếu Vi thích ăn, nhưng tâm trạng của cô không được tốt lắm nên cũng không ăn nhiều.
13 Tiếu Vi nhớ trong nguyên tác có xuất hiện hình ảnh của Diệp Phi_ em trai Diệp Tuấn, nhưng hình tượng đó quá mờ nhạt, hầu như không được nhắc đến. Không lẽ vì không muốn cho cô thoát khỏi vận mệnh bi thảm là suốt đời không tách khỏi nam nữ chính nên mới cho nhân vật Diệp Phi này vào sao? Cô không muốn a.
14 Bữa cơm này Tiếu Vi ăn như ăn sáp nến không biết mùi vị gì, cô nghĩ muốn ăn nhanh cho xong để chuồn trước. Bầu không khí của bữa ăn vô cùng đè nén, người vô tư như Diệp Phi cũng nhận ra điều này, ngay cả chính cậu cũng nuốt không vào sau khi nghe cái câu nói chết tiệt của Tiếu Vi.
15 Khi trở về nhà, Tiếu Vi chào tạm biệt với Diệp Phi. Vào nhà gặp ba và mẹ Hà, họ ngồi ở phòng khách nói chuyện gì đó, nhưng trông vẻ mặt có vẻ không được vui cho lắm, tiến lại gần, Tiếu Vi cất tiếng chào hai người“Mẹ, chú Phàm, hai người đều ở đây ạ”“Linh còn về rồi, nhanh lên rửa mặt rồi ăn cơm” mẹ Hà dịu dàng nói với Tiếu Vi “ Không cần đâu con ăn cùng bạn rồi, mẹ và chú Phàm cứ ăn đi không cần quan tâm đến con.
16 Nằm trên giường, Tiếu Vi chìm trong suy nghĩ. . . . lòng cô bây giờ hết sức rối rắm, nhớ lại mấy hôm trước. . . . . . . . . . . . . . . . . . ta là đường phân cách xinh đẹp.
17 Đến trường, Tiếu Vi vừa đặt cặp sách xuống bàn thì Ngọc Lam không biết từ đâu lù lù xuất hiện, đứng trước bàn cô không nói gì. Tiếu Vi cũng không buồn để ý cô ta, không biết hôm nay cô ta bị gì nữa.
18 Khi hai người song song bước đi dạo phố, Ngọc Lam thấp thỏm không yên, cô ta nhìn dáo dác xung quanh như tìm thứ gì đó, Tiếu Vi vờ như không để ý kì thực từ lúc vừa bước vào khu chợ đông đúc cô đã chú ý đến nét mặt của Ngọc Lam.
19 Xuân Cung An tỉnh lại đã thấy mình đang ở trong một căn phòng rộng rãi ngập tràn hơi thở ấm áp, mùi thơm dìu dịu của hoa nhài quanh quẩn nơi chóp mũi.
20 Tiếu Vi một hơi kể cho Xuân Cung An nghe chuyện xảy ra lúc đó, đương nhiên cô đã lược bỏ một số chi tiết ‘không đáng đề cập đến’. Ví dụ như cô sẽ không đời nào nói trên đường đưa hắn về đây cô đã kéo lê hắn từ chỗ đỗ taxi đến phòng cô, lại ví như cô vì sợ ở nhà một mình mà tưởng tượng ra các lí do bậy bạ về xã hội đen để không đưa hắn đến bệnh viện.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Truyện Teen, Khoa Huyễn
Số chương: 100