61 “Được. ” Lời này của Mục Trường Sinh vừa hạ xuống, một cái Tỏa Hồn khí như hạt châu xoay tròn trên đầu ngón, loáng một cái liền hút La Phù đứng ở trước mặt hắn vào.
62 Gác lại việc của La Phù, Vinh Thành bị một cú điện thoại từ công ty gọi trở lại, hiện tại trong cửa hàng pháp khí chỉ còn dư lại Mục Trường Sinh, Ứng Thiên, Nhậm Thiên Lý cùng Lục lão.
63 “Phóng viên đưa tin, khoảng chừng tại xế chiều hôm nay lúc 6h37, có người dân phát hiện một bộ thi thể nam tại trong hẻm nhỏ thứ năm ở phố Ngô Đồng, trước mắt cảnh sát xác định là án cướp của giết người, thân phận nạn nhân còn đợi điều tra rõ…”
Phóng viên đài XX đang ở ngoài vòng cảnh giới nơi phát hiện vụ án đưa tin, ở chỗ cách hơn năm mét sau lưng cô, một vòng băng cảnh giới đem mấy hẻm nhỏ xung quanh ở phố Ngô Đồng đều vây lại, nơi đó đều là mấy căn nhà ngang có niên đại lâu đời, kiến trúc bên trong được quốc gia đưa vào bảo vệ, hiện ở bên trong trên căn bản đã không có hộ gia đình.
64 Xe ô tô màu đen dừng lại trải qua bao nhiêu kiểm tra, từ từ lái vào nhà chính Triệu gia.
Túc Thanh Nguyên ngồi ở trong xe, nhìn kiến trúc phảng cổ khổng lồ từ từ tiến vào tầm mắt, trong đôi mắt không hề che giấu chút nào mà toát ra mấy phần thân thiết.
65 “Xin lỗi, hù đến mọi người. ”
Này vừa nói, sắc mặt mọi người khác nhau, mà đều không ngoại lệ, thật là bọn họ nam nhân đột nhiên xông vào này dọa sợ.
66 Thời gian lùi về lúc Mục Trường Sinh rửa chén xong, đi bộ leo lên sân thượng.
Ứng Thiên dưới Ngôn Linh của Mục Trường Sinh rất nhanh liền lâm vào ngủ say, nhưng mà mới vừa ngủ không bao lâu, cấm chế y đặt ở mi tâm sáng lên, tia sáng kia chói mắt đến cực điểm, đồng thời hóa thành một tia xung điện đột nhiên đâm vào óc y.
67 Lý gia Đại tiểu thư? Lý Nhan Mạt? Ánh mặt Mục Trường Sinh phát lạnh, cô ta dĩ nhiên còn sống sót.
Trên vai bỗng nhiên nặng hơn, Ứng Thiên đặt tay trái của y lên vai phải của hắn, như động viên mà ấn ấn.
68 “Quý Trạch ca, anh đến bây giờ còn giận em sao?”
Đêm khuya trong rừng cây nhỏ vắng vẻ, tia sáng yếu ớt, thế nhưng thị lực thức tỉnh giả không phải người bình thường có thể so sánh, cho dù có tối hơn, Mục Trường Sinh cũng có thể thấy rõ Lý gia Đại tiểu thư đứng ở cách đó không xa, đưa lưng về phía hắn, cùng với Quý Trạch dựa vào một cây khô, nhìn qua có chút lười biếng.
69 Yêu ma tự tiện xông vào kia hoàn toàn không cảm giác được nguy hiểm từ trên người Mục Trường Sinh, dưới cái nhìn của nó đây bất quá chỉ là người bình thường thân thể yếu đuối, nhưng mà người bình thường này lại trong chớp mắt liền gọi ra một đầu yêu thú hình thể so với nó lớn hơn rất nhiều lần.
70 Ma giới là nơi như thế nào, lối vào ở nơi nào, mãi cho tới bây giờ, trong Linh giới cũng không có ai có thể nói chính xác.
Thuyết pháp đáng tin nhất hiện nay, chính là Ma giới là một thế giới song song với thế giới loài người, mà một ít nhân loại cũng không biết vì nguyên nhân gì hay là xuất hiện trùng hợp, mỗi lần đến một thời điểm nhất định, trùng hợp sẽ có một bộ phận vách ngăn vỡ tan, sinh vật từ trong Ma giới sẽ thông qua khe hở đến thế giới loài người.
71 Ứng Thiên tự nhận bộ da của mình vô cùng hoàn mỹ, cho dù lại gần cùng Mục Trường Sinh hôn môi, y cũng không cảm thấy đối phương có thể nhìn thấu ngụy trang.
72 Ầm ầm ầm! Tiếng nổ vang che giấu tất cả động tĩnh ở bốn phía, hơi nóng bao phủ, trong chớp mắt mấy toa đầu đoàn tàu đã bị sóng lửa nóng rực nuốt chửng.
73 Khi đến La gia thôn, đã là lúc trăng vừa lên. 19 giờ đúng.
Máy bay trực thăng hạ xuống khoảng đất trống cách La gia thôn tương đối gần, Mục Trường Sinh cùng Ứng Thiên thì lại đứng trên lưng hắc ưng, dẫn trước một bước đi vào La gia thôn.
74 “Ổn định!” Mục Trường Sinh nhìn độc mộc nói.
Vết rạn nứt trên cầu độc mộc không tiếp tục kéo dài ra nữa, tuy vô cùng khó khăn nhưng cũng chống đỡ được.
75 “Ứng Thiên!” Túc Thanh Nguyên nổ đom đóm mắt.
Dù là ai cũng không nghĩ tới, ngay tại lúc mọi người đồng tâm hiệp lực kháng địch, sẽ có một người từ trong đội ngũ phe mình chạy ra đẩy người vào hố!
Mắt Túc Thanh Nguyên thấy Ứng Thiên bị người khổng lồ lửa kia dùng song chưởng ôm lấy, lập tức nâng kiếm chém về phía thiếu nữ dùng lửa.
76 Nhậm Thiên Lý hóa ra xà hình chồm người lên cao hơn mười mét, tự nhiên có thể cùng đánh nhau với yêu thú hình thể khổng lồ. Cái đuôi màu đen dài đến mười mét tuy rằng hiện đầy vết thương, lại vẫn như cũ rắn chắc mạnh mẽ, một cái đuôi đảo qua, đại thụ che trời xung quanh lúc này phát ra một tiếng trầm muộn rên rỉ, trong tiếng ầm ầm phanh phanh bị chặn ngang tông gãy.
77 “Trường Sinh!”
Một tiếng la lên thê thảm này đem Mục Trường Sinh từ trong giấc ngủ nặng nề thức tỉnh, hắn vừa mở mắt, liền đối mặt hai mắt cực kỳ bi thương của Ứng Thiên.
78 Mục Trường Sinh cùng Ứng Thiên rời xa mọi người cũng chú ý tới cột sáng màu xanh lam.
Mục Trường Sinh nhìn sương trắng không ngừng hướng về cột sáng tuôn tới, trong ánh mắt chợt lóe một tia hiểu rõ.
79 Mới vừa xuyên qua kết giới, hàn khí lạnh lẽo cuốn theo hoa tuyết đập tới trước mặt. Mục Trường Sinh gọi ra lồng phòng hộ ở trước người, chống lại hàn khí thấu xương.
80 “Loại năng lực Ngôn linh này thực sự nghịch thiên. Anh thật có thể bảo đảm tôi có thể ở trước mặt Mục Trường Sinh cướp được Vọng Hư Kính?” Khi đi vào trong tòa dinh thự đặc biệt giữa trời tuyết, Nhậm Thiên Lý đã hỏi một câu như vậy với Diêm Tức.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50