1 “Phàm điều chi chân thật, điều chi đáng tôn, điều chi công bình, điều chi thanh sạch, điều chi đáng yêu chuộng, điều chi có tiếng tốt, điều chi có nhân đức đáng khen, thì anh em phải nghĩ đến.
2 “Sự trả thù thuộc về ta; ta sẽ báo thù. . . ” Thánh Kinh Tân Ước, Roma, 12:19 “Anh mất trí rồi sao?” Madelyne rít khẽ, giọng hết sức ngạc nhiên. Nam tước không trả lời, nhưng cái quắc mắt cho thấy hắn có chút thích thú với câu hỏi.
3 “Gây ra sự bất công đáng hổ thẹn hơn là chịu đựng nó. ” Plato, Gogias Họ bắt đầu cuộc hành trình đi về phía bắc, cưỡi ngựa nhanh và liên tục suốt khoảng thời gian còn lại của đêm hôm trước và gần hết ngày hôm sau, chỉ dừng lại hai lần cho ngựa nghỉ ngơi để có thể tiếp tục đi với tốc độ mà Nam tước yêu cầu.
4 “Ác quỷ là kẻ biết rõ về danh dự và vứt bỏ nó. ” Nam tước Louddon chỉ mất nửa ngày cưỡi ngựa liên tục đến nơi Duncan và lính của hắn cắm trại. May mắn đồng hành cùng Louddon, vì gã có thể đi suốt đêm dưới ánh sáng soi tỏ của mặt trăng tròn trên cao.
5 “Kẻ ác chạy trốn dầu không ai đuổi theo; nhưng người công bình dũng mãnh như sư tử. ” Thánh Kinh Cựu Ước, Châm ngôn, 28:1 Lạy Chúa, họ sắp bị tấn công.
6 “Vì sự khôn ngoan đời này là sự điên rồ trước mặt Đức Chúa Trời. ” Thánh Kinh Tân Ước, 1 Corinto, 3:19 Rõ ràng là Nam tước Wexton không quan tâm đến yếu tố bất ngờ đang ở bên hắn.
7 “Câu đáp dịu dàng làm nguôi cơn giận” Thánh Kinh Cựu Ước, Châm ngôn, 15:1 Madelyne ngủ gần một ngày một đêm. Khi nàng tỉnh dậy, căn phòng đã chìm trong bóng chiều tà với vài dải lụa mềm mại của ánh sáng cuối ngày len lỏi qua cánh cửa sổ bằng gỗ.
8 “Hãy xem xét mọi việc, điều chi lành thì giữ lấy. ” Thánh Kinh Tân Ước, 1 Tesalonica, 15:1 Madelyne ngồi bên mép giường, đôi chân đã có sức trở lại. Một tiếng gõ cửa rụt rè vang lên chỉ vài phút sau khi Duncan rời đi.
9 “Hãy gớm sự dữ mà mến sự lành” Thánh Kinh Tân Ước, Roma, 12:9 Madelyne kinh hãi với hình ảnh trước mắt. Nàng nhận ra cô ta ngay lập tức vì cô gái trông rất giống em trai Gilard.
10 “Có người cao lớn trên mặt đất” Thánh Kinh Cựu Ước, Sáng Thế Ký, 6:4 Nếu sống thọ đến ba mươi tuổi, Madelyne thề sẽ không bao giờ quên tuần lễ kế tiếp cái ngày nàng quyết định giúp đỡ Adela.
11 "Người giỏi nhất là người được huấn luyện với kỷ luật khắt khe nhất” Vua Archidamus II của Sparta Madelyne không muốn bất kỳ ai bắt gặp mình đang khóc.
12 “Hoa giữa gai nhọn, thiên thần giữa những gai nhọn. . . ” “Đôi khi, Adela à, nếu em bé được sinh ra mà có khuyết tật đáng kể, những người cha Sparta sẽ ném đứa trẻ mới sinh đó ra ngoài cửa sổ hoặc xuống vách đá nào gần nhất để tống khứ đứa trẻ đi.
13 “Kẻ lẹ làng chẳng được cuộc chạy đua, người mạnh sức chẳng được thắng trận…” Thánh Kinh Cựu Ước, Truyền đạo, 9:11 Madelyne tiếp tục thêu thảm nhưng tâm trí lại không tập trung vào công việc, nàng vẫn nhớ đến những lời nói của Duncan.
14 “Trao sự kính trọng cho người vợ, cũng như cho những người yếu hơn. ” Thánh Kinh Tân Ước, 1 Peter, 3:7 “Tôi không kết hôn với ai hết. ” Madelyne hét lên thật to nhưng lời nói như bị bóp nghẹt.
15 “Kho báu ở đâu thì trái tim cũng ở đó” Thánh Kinh Tân ước, Luke, 12:34 Duncan đã luôn tin rằng mình là người thực tế. Hắn biết mình ương ngạnh, cố chấp, nhưng không phải là không nhận ra những khuyết điểm trong tính cách của mình.
16 “Tình yêu chinh phục tất cả, hãy để chúng ta khuất phục trước tình yêu. ” Virgil, Eclogues, X Madelyne chỉ dẫn cho Gerty chuẩn bị bữa tối rồi mới quay lại căn phòng trên tháp.
17 “Giá trị của khôn ngoan cao hơn châu báu…” Thánh Kinh Cựu Ước, Job, 28:18 “Madelyne, có chuyện gì với cậu thế? Cậu ốm à?” Adela đứng lên và nhanh chóng tới chỗ bạn.
18 “Tôi tuyên bố lẽ phải thuộc về kẻ mạnh. Công lý là quyền lợi của kẻ mạnh hơn…” Plato, The Republic, 1 Những ngày đông khắc nghiệt bắt đầu với muôn vàn cơn gió rít, siết chặt lấy vùng đất trong cái lạnh băng tê cóng của sương giá.
19 “Các ngươi sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ cho các ngươi tự do. ” Thánh Kinh Tân Ước, John, 8:32 Mỉa mai làm sao, việc Madelyne bị tấn công lại trở thành chất xúc tác giúp Gerald và Adela hòa hợp.
20 “Các ngươi xét đoán người ta thế nào, thì họ cũng xét đoán lại thế ấy; các ngươi lường cho người ta mực nào, thì họ cũng lường lại cho mực ấy. ” Thánh Kinh Tân Ước, Matthew, 7:2 Duncan là người đầu tiên ngửi thấy mùi nguy hiểm.