21 Edit: YanaIshi
Beta: LynCáo HTH
***
"Vị đại ca này, anh quản chuyện có phải hơi nhiều quá không?" An An không kiên nhẫn xoay người lại.
Trên người cô đang mặc váy đen của trung tâm thương mại, thoáng dừng lại ở bên eo, bên trong là áo sơ mi màu trắng, cổ hơi rộng.
22 Edit: LynCáo HTH
Beta: YanaIshi
***
An An từ trên sân khấu đi xuống, gọi điện thoại cho La Khôn. Nhưng đối phương không nhận. An An cũng không gọi lại, chỉ nhắn một tin: "Anh La, chuyện lên sân khấu hát, cảm ơn anh rất nhiều".
23 Edit: LynCáo HTH
Beta: YanaIshi
***
Trước mặt Lục Ngang là một quyển album, anh chậm rãi mở nó ra, xem từng tờ trong đó.
Đại đa số là ảnh chụp của La Hồng Thiến cùng La Khôn từ khi nhỏ cho đến bây giờ.
24 Edit: LynCáo HTH
Beta: YanaIshi
***
La Hồng Thiến khóc ướt một đống khăn giấy.
Trắng trắng, xếp thành một chồng.
Cô ta lấy một tờ lên chùi nước mũi, rồi lại lấy thêm một tờ lên chùi lại.
25 Edit: LynCáo HTH
Hốc mắt An An đỏ lên, cô cúi xuống, hôn lên môi Lục Ngang.
Tay Lục Ngang còn đang kẹp nửa điếu thuốc. Bốn phía gió lạnh thổi qua, khói thuốc lượn lờ phiêu tán xung quanh hai người.
26 Edit: YanaIshi
Beta: LynCáo HTH
***
Càng về khuya nhiệt độ càng giảm, áo khoác An An đang mặc không có khuy gài, hai tay cô xỏ vào trong túi áo, chản nản rời đi.
27 Edit: LynCáo HTH
Beta: YanaIshi
Đám người chơi bài kéo nhau lên tầng hai của suối nước nóng. Từ xa có thể nghe được một trận hỗn loạn huyên náo bên trong.
28
29 (Tớ mới edit có nhiều thiếu sót mong mọi người thông cảm. Mình sẽ cố gắng edit tốt hơn)
Đàm Khải đưa Diệp Sơ Hiểu trở lại trường học, giờ là đã qua mười giờ đêm, hai người vẫn đứng hàn huyên hồi lâu ở dưới ký túc xá, không có dấu hiệu từ biệt.
30 Diệp Sơ Hiểu sau giấc ngủ ngoài ý muốn kia kiên định, liền mở mắt ra,thì bây giờ ngoài cửa sổ đã tràn ngập ánh nắng, cô vén màn lên nhìn quanh phòng, trống không sớm mất bóng dáng, nhanh chóng nhìn ra cửa sổ, nhìn không ra dấu vết Trì Tuấn vượt tường hôm qua.
31 Cũng may chỗ xem máy tính cách trường học không xa lắm, không đến 20 phút là đến nơi.
Hai người dừng xe xong, trên mặt Diệp Sơ Hiểu có chút nóng lên,tháo mũ bảo hiểm ra, lén lút hướng mắt nhìn sang Trì Tuấn, chỉ thấy mặt hắn không chút thay đổi, chỉ thấy vẻ mặt hắn có chút kỳ quái không dễ nói ra được, từ hai má đến cổ tai đều đỏ ửng.
32 Tuy rằng Trì Tuấn lúc nãy rời đi như vậy,nhưng DiệpSơ Hiểu vẫn nghĩ hắn trước kia so với bây giờ đều không giống nhau. It nhất trước đây, trong tiềm thức trong hai mươi năm của cô, chưa từng có cảm giác gần gũi khi chung đụng với nhau như vậy.
33 Lúc này mới chín giờ hơn, nhưng Diệp Sơ Hiểu cảm thấy chiếc máy tính này giống như một quả bom nộ chậm vậy, để ở đây ngày nào thì cô cảm thấy bất an ngày đấy.
34 Vào đến trường học, hai người mới thôi đừa giỡn với nnhau.
Chỉ là không gian có chút yên tĩnh quá, làm cho hai người đều có chút ngượng ngập, xấu hổ, mãi cho đến khi Diệp Sơ Hiểu đi đến gần ký túc xá, hai người đều không nói gì.
35 Đàm Khải quả thật không giống trước kia hàng ngày bận rộn, hàng ngày đều đến sớm hơn sáu giờ, liền gọi điện thoại rủ Diệp Sơ Hiểu đi ăn tối. hắn vốn định lái xe đến dưới tầng ký túc xá đón cô, nhưng đều bị cô ngăn lại, cô không muốn quá nổi bật, Diệp Sơ Hiểu nhanh chóng xuống không để hắn đợi quá lâu.
36 Ngày hôm sau, mãi cho đến giữa trưa trên xong giờ học trở lại ký túc xá, Diệp Sơ Hiểu không thấy Trì Tuấn nhắn tin hay gọi điện thoại cho mình.
cô không khỏi khó chịu.
37 Diệp Sơ Hiểu không trở về trường học luôn, mà khi đi ra khỏi công ty Chế dược Hoa Hạ, liền trực tiếp đi vào một tiệm nét gần đó.
không khí trong tiệm nét rất ồn ào, nhưng cô hoàn toàn không lãnh hội được, toàn bộ tâm trí đều trống rỗng, không biết chính bản thân mình đang nghĩ gì nữa.
38 Trì Tuấn chậm rãi thong thả bước vào quán bar, giờ đã là mười hai giờ. Bất quá ở đây, thời điểm về đêm là đông nhất, vừa bước vào đã trông thấy trên sàn nhảy nam nữ đang vui vẻ nhảy nhót.
39 " Được, em nói đi , anh đang nghe. "
Diệp Sơ Hiểu trầm mặc một lát, nghĩ nghĩ: "Em muốn gặp mặt anh để nói trực tiếp. "
Trì Tuấn khẽ cười một tiếng: "Muốn gặp anh liền trực tiếp nói, không phải kiếm cớ chứ, bất quá quán bar giờ có chút việc phải làm, ngày mai anh đi tìm ngươi.
40 Hai ngày sau chính là cuối tuần, sau khi tan học, Diệp Sơ Hiểu gọi điện thoại cho Trì Tuấn bảo mình có chút việc, nên không thể cùng hắn đi ăn trưa, sau đó liền cúp điện thoại, bắt xe bus ra khu mua sắm gần trường.