21 Quyên Tử bỏ chiếc ly trong tay xuống, nhìn Triệu Hành ở phía đối diện, ánh mắt dừng trên người anh ta một lúc lấu, người đàn ông này luôn luôn xuất sắc, nếu không, mười năm trước, cô cũng sẽ không mù quáng đam mê anh như vậy.
22 Khóa vòi nước, Quyên Tử ngẩng đầu nhìn mình trong gương, trông cũng đâu đến nỗi khó coi. Một chiếc váy dài trắng, trên vai điểm dải lụa màu xanh lục, chiếc ghim bằng kim cương đính trên dải lụa trông vừa có phần lãng mạn lại phong tình.
23 Gót chân truyền đến một trận đau nhói, Quyên Tử cau mày, đôi giày cao gót đáng chết, sáng nay lúc đi ra ngoài không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà cô lại đi đôi giày này.
24 "Thật xin lỗi, cô Trần, tuyển dụng tại công ty chúng tôi đã kết thúc. "Đây là lần thứ bao nhiêu rồi, lại bị lý do này từ chối, Quyên Tử cũng không nhớ rõ nữa, có là tượng đất cũng phải đến ba phần tức tối.
25 Nói thật lòng, trước mặt là một vị thủ trưởng lớn như vậy, Quyên Tử cũng có cảm giác hơi bỡ ngỡ. Mặc dù ông cười hiền lành, nhưng mà vẫn tỏa ra lực uy hiếp một cách tự nhiên như cũ.
26 "Tiểu Trương, nha đầu này quả thật rất kiêu ngạo, phải không? Đi thôi, chúng ta về thôi», trong mắt ông dù có tán thưởng nhưng trong trong lòng lại nói: con bé này, nếu như cháu thật sự là Vân Đan, thì mọi chuyện không phải do cháu quyết đinh, phải nhận lại người thân mới là điều cơ bản.
27 Thật đúng là oan gia! Con cái chính là oan gia kiếp trước của cha mẹ mà! Bà Tả đặt ống nghe điện thoại xuống, sắc mặt đổi thành tức giận, ngẩng đầu oán trách nói với ông chồng đang ngồi trên ghế salon xem báo:“Tiểu Hồng bây giờ càng ngày càng kỳ lạ rồi, ông nghe nói nói xem, thật đúng là gần mực thì đen mà.
28 Hai người lăn lộn từ ghế trước sang đến ghế sau. Quyên Tử bị Tả Hồng nằm đè lên ở ghế sau, áo trắng trên người đã bị mở rộng hơn phân nửa, lộ ra viền áo ngực màu đen, dưới ánh sáng yếu ớt, khe rãnh như ẩn như hiện quyến rũ người đàn ông trước mặt.
29 Phần 4. Càng nghĩ thông suốt càng không có hi vọng trông cậy. Tả Hồng cảm thấy mình càng ngày càng phát triển theo khuynh hướng mẹ già, chỉ là anh cảm thấy như thế này bản thân anh rất vui vẻ.
30 Triệu Hành để điện thoại xuống, quay người lại đã nhìn thấy Tô Đồng đứng cạnh cửa phòng làm việc. Nói thật, Tô Đồng rất đẹp, lần đầu tiên nhìn thấy cô đã nhận ra đây là một cô bé xinh xắn, đã nhiều năm trôi qua, tâm ý của cô lúc ban đầu anh cũng thấy khó hiểu, nhưng về sau cũng rất rõ ràng.
31 Triệu Hành lái xe đưa Quyên Tử về chung cư, từ xa đã nhìn thấy Tả Hồng ngồi ở ở bậc cửa đầu hành lang hút thuốc lá. Lúc này Quyên Tử mới nhớ đã quên không báo cho Tả Hồng, hơn nữa điện thoại di động của cô hình như cũng đã tắt máy.
32 «Thế nào ? Quyên Tử nhà ta muốn theo anh đi làm à ? "Tả Hồng đỗ xe ở chỗ dành riêng cho xe của anh, anh cười híp mắt nhìn Quyên Tử bên cạnh, Quyên Tử cười hì hì :«Nghĩ hay quá nhỉ, chẳng lẽ em là cô gái thích đi theo người khác lắm sao? "Xoay người nháy mắt mấy cái, cánh tay duỗi qua, kéo mặt Tả Hồng lại gần mình, hôn lên môi anh :«Ngoan ngoãn nhé ! Có thể về sau em sẽ kiểm tra thường xuyên "Nói xong, lưu loát đẩy cửa xe đi xuống, Tả Hồng sửng số lúc lâu, đột nhiên cảm thấy trong lòng có bao nhiêu là ngọt ngào, ngọt đến tận chân, chỉ vì một câu thường xuyên kiểm tra của cô.
33 Hai vợ chồng Trần Quốc Hoa thật sự không nghĩ đến, hơn hai mươi năm trôi qua, vẫn có người tìm tới cửa. Hai vợ chồng ông bà vốn có một cô con gái ruột, tên mụ cũng gọi là Quyên Tử, cuộc sống hai vợ chồng không tính là giàu có, nhưng với cuộc sống và cô con gái nhỏ như thế này cũng khiến ông bà vui vẻ mừng rỡ.
34 Có tiếng gõ cửa phòng làm việc, thư ký thân cận của Mạc Quan Vinh, Tiểu Trương đẩy cửa đi vào, nghiêm túc nhắc nhở:"Thủ trưởng, hai giờ rưỡi chiều nay ngài có một hội nghị phải có mặt"Mạc Quan Vinh cúi đầu, nhìn đồng hồ rồi gật đầu, đứng lên nói một cách có ý tứ: "Kiêu ngạo không sai, nhưng phải nhìn thời thế, nếu không, đó chính là ngu xuẩn, cháu cứ suy nghĩ thật kỹ đi, còn nữa, mặc kệ cháu nghĩ như thế nào nhưng máu mủ ruột thịt vĩnh viễn cũng không thay đổi được, cháu là người nhà họ Mạc chúng ta, phải nhận tổ quy tông"Lúc này, Chủ nhiệm Thẩm mới giật mình hiểu ra mọi chuyện, không khỏi quan sát cô gái trước mặt, không phải, cô gái này tuổi cũng không hề nhỏ, rất xinh đẹp mà có phong cách, hơn nữa thực sự là có vài phần phong cách của bà Tiết trước đây.
35 Tạm thời nhà họ Mạc quyết định không công khai việc tìm được Vân Đan, vì tính đến địa vị hiện tại của Mạc Quan Vinh, dễ gây ra những phiền toái không cần thiết.
36 Editor: NHÂN MÃLúc Quyên Tử và Tả Hồng đi ra bệnh viện thì bên ngoài trời đang mưa, thời tiết tháng mười, có chút lạnh lẽo xông vào người. Tả Hồng cởi áo khoác của mình ra, khoác lên người Quyên Tử.
37 Phần 5Editor: NHÂN MÃMạc Vân Phong đi qua quán cà phê ngoài trời của khách sạn thì không khỏi hơi dừng ánh mắt, bên kia là Quyên Tử đang ngồi cùng tổng giám đốc thi công khu vực châu Á tập đoàn Worle Triệu Hành, giữa hai người giống như rất quen thuộc, tuấn nam mỹ nữ rơi vào ánh mắt người không quen biết, có vài phần mập mờ.
38 Editor: NHÂN MÃLạch cạch, Tả Hồng đang cầm chiếc muỗng nếm canh trong tay rơi xuống bếp, anh chợt xoay người, bắt lấy bả vai Quyên Tử đang chống đỡ trên tường, gần như là bật ra từng chữ từng chữ một từ trong miệng:“Em có ý gì?”Quyên Tử bị phản ứng của anh hù dọa, chống lại tầm mắt của anh, trong đôi mắt ấy chứa đầy sự tức giận, từ chỗ sâu nhất trong đôi mắt nhuộm một màu lạnh lẽo, khiến cho Quyên Tử không khỏi âm thầm sợ hãi.
39 Editor: NHÂN MÃTả Hồng ở dưới tầng nhìn thấy xe nhà mình, cũng biết là mẹ anh đến. Trong lòng Tả Hồng rất rõ ràng, mẹ anh và Quyên Tử chính là oan gia mấy đời nối tiếp nhau, người nào cũng đều nhìn không thuận mắt người kia, nên anh vội vàng chạy mấy bước lên tầng, vừa mở cửa đã nghe thấy những câu nói kia.
40 Editor: NHÂN MÃMẹ, cô ấy dù sao cũng là con gái của cha, chị gái của con. Cái gì mà chị gái ?Bà Tả đứng lên, âm thanh có chút chói tai sắc bén :Con đúng là bị đứa con gái kia làm hư rồi, con lấy đâu ra chị gái ? Mẹ chỉ có con là con trai, cha con cũng chỉ có con là con trai duy nhất.