1 Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải Chap 1 Một mùa đông lạnh lẽo, có 1 thiên thần nhỏ ra đời nhưng sự ra đời của thiên thần nhỏ đó là 1 sai lầm nghiêm trọng đối với người mà sinh ra cô bởi vì mẹ cô không muốn cô có mặt trên cuộc đời này.
2 Vì nhà gần chỗ bán đồ nên hai cô bé đi bộ khỏng 15 phút là đến nơi, Phương và Quỳnh bước vào 1 cửa sang trọng và rất to, bên trong bán đầy đủ các thứ như giày nè, mũ nè, túi xách v.
3 Xong xuôi tất cả, Hiền gọi Quỳnh xuống để chuẩn bị đi -Ê! Con bé kia đâu rồi, có xuống đi không thì bảo? -Chị làm gì mà đi sớm thế, người ta 21h mới biểu diễn, bây giờ mới có 6 rưỡi, đi lên đấy mà giặt váy cho người ta à “ Cốc” -Ăn nói đàng hoàng chút coi_ Hiền gõ vào đầu Quỳnh -Á á, giảm hết IQ của em, tránh ra coi_ nhỏ gào lên_ mà đi sớm thế làm gì? -Dốt lắm em ạ, đi sớm để mua được vé VIP đứng hang trên cùng xem cho rõ, hiểu chưa_ Hiền thuyết minh -À! Ra là thế hihi Hai đứa đang chuẩn bị ra xe thì thấy Phương đang ngồi xem tivi trong phòng cười ầm hết cả lên( thông cảm, em nó đang xem hài).
4 30 phút sau, Hiền và Quỳnh về tới nhà và đã là 1 giờ sáng nhưng 2 cô không hề cảm thấy buồn ngủ hay mệt, trên tay vẫn đang cầm 3 tấm hình mà vừa nãy Nguyên và Thiên Tỉ tặng.
5 Tối hôm đó, sau khi đi mua trà sữa về, 3 cô gái thấy có 1 chiếc xe ô tô dài và to đang đứng ở trước cửa nhà mình, họ vội chạy lại. À! Thì ra chiếc xe đó bị hỏng lốp xe giữa đường.
6 2 phút sau, Phương bê khay nước ra đặt xuống bàn, nghe Nguyên và Thiên nói cảm ơn, tiếp tục cô đi ra phía Tuấn Khải đang ngồi và đặt li nước xuống, bất chợt anh cầm lấy tay cô, ánh mắt như soi xét, anh bắt đầu để ý tới cô ngay từ khi bước chân vào nhà, ánh đèn chiếu sang khuôn mặt xinh đẹp của cô, khuôn mặt này hình như anh đã gặp ở đâu rồi thì phải( thì đúng quá rồi còn gì, giành giật nhau cái khăn hàng hiệu màu xanh dương ở trong quán đó thi) - Này, hình như chúng ta đã từng gặp nhau rồi nhỉ? Bị nắm tay bất ngờ, Phương giật mình quay sang ngắm nghía 1 lúc rồi nói -Ơ, chắc anh bị nhầm với ai rồi, tôi đâu có gặp anh lần nào đâu( thì cũng đúng thôi vì lúc đó Khải đang bịt khẩu trang, đội mũ kín mít thế ai mà nhận cho nổi) -Cô biết nói tiếng Trung????_ Khải vẫn đang dò xét -Ừ, tôi rất giỏi nói tiếng Trung, mà thế thì sao?_ nó “ rõ ràng mình đã gặp cô ta ở đâu rồi, cả giọng nói này nữa nghe quen lắm” Thấy anh vẫn đang ngẩn ngơ, Phương bỏ tay anh ra khỏi tay cô và chuẩn bị đi vào trong con mắt khó hiểu của 2 cô bạn và Vương Nguyên+ Thiên Tỉ.
7 30 phút sau, tại phòng khách - Các anh ăn cơm chưa nhỉ?_ Hiền - Bọn tôi ăn rồi_ Nguyên cười - Các anh muốn đi đâu chơi không?_ Hiền - Muốn, các em đưa chúng tôi đi hả?_ Nguyên - Nếu các anh muốn thì ok_ Hiền - Ừ thế để bọn tôi đi thay đồ đã, các em chờ 1 chút_ cả 3 hoàng tử đồng thanh Nói về cái Phương, nó bức xúc đi lên phòng đóng chặt cửa, phần vì không dám đối mặt với Tuấn Khải phần vì ngại nên nó cũng không xuống, thấy Hiền và Quỳnh đưa họ đi chơi hết rồi nó rón rén đi xuống( có phải trộm đâu mà rón với chả rén).
8 Đang chửi nhau ầm ĩ trong sân thì cổng nhà mở, hóa ra là Hiền, Quỳnh, Thiên Tỉ và Nguyên về, vừa vào đến sân nhà bọn họ đã trố mắt ngạc nhiên nhìn 2 con người trước mặt đang đấu “ võ mồm” -Hai người làm sao đấy?????_ cả 4 đều đồng thanh, vẫn đang trong cái tình trạng mắt chữ A mồm chữ O Nghe thấy thế, cuộc “ võ mồm” kết thúc và quay ra -À, không có chuyện gì_ nó và Khải đồng thanh rồi lại quay ra lườm nhau -Cô bé này là….
9 Nó bây giờ vẫn còn đang ở trong phòng cùng với bộ mặt đỏ ửng -Hú hồn, suýt nữa là tiêu rồi Cầm chặt cái áo trong tay, sau 10 phút bình tâm lại, nó đứng dậy ra khỏi phòng để làm “ nhiệm vụ cao cả” đó là giặt sạch chiếc áo dính đầy trà sữa đó mà lòng ấm ức Trong lúc đó ở dưới nhà -Trời ơi là trời, con nhỏ Phương và anh Khải….
10 -Ơ ơ làm gì mà vội thế, được rồi, tôi hứa, bây giờ nói điều kiện ra xem nào?_ nó phụng phịu -Thái độ gì thế kia? Tôi không thích đâu nhá! Nếu cô không muốn làm thì thôi? -Thôi thôi, tôi làm là được chứ gì?_ nó nài nỉ -Vậy thì cười lên cái xem nào_ Khải khoanh tay trước ngực như vẻ ra lệnh “ Hì hì”_ nó cười không tự nhiên chút nào làm Khải rất khó chịu nhưng cũng cho qua -Vậy nói 3 điều kiện ấy ra đi nhanh_nó -Nhưng cô phải hứa, tôi sợ cô nuốt lời_Khải -Ê ê anh nghĩ tôi là cái loại người không biết giữ lời hứa sao?_ nó bắt đầu thấy bực mình -Ờ nhìn mặt cô gian thế kia cơ mà_ Khải trêu tức nó -Anh….
11 Sáng hôm sau nó dậy rất sớm để phụ trách gọi bọn họ dậy ( bọn họ ở đây là TFBOYS, Hiền và Quỳnh) " Cộc, cộc. . . " - Hiền ơi, Quỳnh ơi dậy đi nhanh lên, muộn bây giờ -.
12 Đến nơi, bọn họ vào 1 khách sạn gần bãi biển Nha Trang để nghỉ nhưng vào đến khách sạn thì - Chị nói sao? Bây giờ chỉ còn 3 phòng V. I. P thôi á?_ Hiền lo lắng - Ừ, tại bây giờ đang là kì nghỉ hè nên nhiều khách lắm các em thông cảm_ chị nhân viên khách sạn - Ở 3 phòng cũng được chứ sao mà em phải hốt hoảng thế_ TFBOYS đồng thanh - Ôi! Mấy chàng ngốc của tôi ơi, nếu ở 3 phòng thì các anh chia phòng ra sao trong khi 1 phòng chỉ có tối đa là 2 người ở, chả nhẽ 2 người con trai 1 phòng, 2 người con gái 1 phòng thế còn đôi kia đi đâu, đương nhiên là phải ở chung phòng rồi mà ai dám ở chung phòng với 1 người con trai lạ đâu, ông bà đã nói nam nữ thụ thụ bất thân.
13 Còn ở phòng của nó và Khải Nó vào phòng ngồi phịch xuống ghế sofa than thở - Tại sao mình lại bốc trúng phòng với hắn mà không phải là anh Thiên nhỉ????Đang ngồi nói lảm nhảm lung tung thì Khải bỗng bước vào phòng và đã nghe thấy hết những lời nó nói - Cô tưởng tôi muốn ở chung phòng với cô lắm ak mà than với thở, mà vừa nãy tôi nghe không nhầm thì hình như cô có bảo là sao cô không ở cùng phòng với Thiên nhỉ, đúng không????_Khải khoanh tay trước ngực dựa vào tường - Aaaaaaaaaaa, anh vào từ bao giờ thế hả? Dám nghe lén tôi nữa chứ_ nó quay người hét lên - Có phải cô thích Thiên Tỉ nhà chúng tôi đúng không???_ Khải tra hỏi nó như 1 tội phạm - Anh.
14 Sau khi về phòng của nó và Khải - Cô ngồi im đấy, tôi đi tắm trước_ Khải -Anh đi thì cứ việc đi có cần thiết phải báo cáo thế không???_ nó vênh mặt lên cãi - Tôi không nói nhỡ cô mở cửa nhà tắm đi vào thì sao?? - Ê ê anh nghĩ tôi là loại người gì hả???_ nó bực mình hét lên khi nghe thấy Khải nói câu đó - Loại gì à?? Tự cô biết_ Khải - Anh.
15 Sáng hôm sau - Aaaaaaaaaaaaaaaaaa. . . . . . cái gì thế này, tại sao. . . . tại sao. . . . . ????Tiếng hét thất thanh của nó khi mở mắt dậy. Chuyện gì đang xảy ra ở đây thế này? Tại sao nó lại nằm trên giường với Khải? Tại sao nó lại đang ôm Khải mà ngủ thế này? - Aaaaaaaaaa, tại sao cô lại nằm đây, bỏ cái tay của cô ra!!!!!!_ Khải cũng hét lên ( anh Đại à, em tưởng anh phải biết rõ hơn ai hết chứ) - Tại sao? Tại sao tôi lại nằm ở đây, rõ ràng tối qua tôi ngủ trên sofa cơ mà?_ Phương rối rít giải thích, trong đầu vẫn còn có hàng nghìn dấu "???????" - Làm sao mà tôi biết cho được!!!!!!!Có lẽ nào.
16 Phương và Khải cùng nhau đi xuống chỗ tập chung đi ăn, thấy vẻ mặt của Phương cứ bơ phờ, ủ rũ, Hiền và Quỳnh chạy ra hỏi chuyện - Ê! Cậu hôm nay làm sao đấy????_ 2 nhỏ đồng thanh hỏi - Ờ không sao, chỉ thấy hơi mệt chút thôi_ nó cố gượng cườiNghe thấy nó ...
17 Sau khi đi chơi với nhau hết nguyên 1 ngày, chúng nó lại kéo nhau vào quán nước ngồi "tâm sự", đang mải hàn huyên say sưa nói chuyện thì điện thoại của Hiền vang lên"Cây ghi-ta kia khẽ đàn, ngân lên những tia nắng vàng.
18 - Chào các cô chủ cậu chủ_ người phụ nữ trung tuổi cúi đầu lễ phép - Ơ. . . . bác là?_ Quỳnh chỉ tay về phía người phụ nữ hỏi - Tôi là quản gia của các cô ạ, tôi tên Lan rất vui được gặp các cô_ bác Lan lại lễ phép cúi đầu làm cho mấy cô gái thanh niên ấy thấy ngại vì hành động quá lễ phép ấy, dù gì thì bác Lan cũng đáng tuổi mẹ các cô mà làm thế này ai cũng ngại thôi - Ơ, bác đừng có hành lễ thái quá như thế, cứ coi bọn cháu là cháu trai, cháu gái của bác là được rồi chứ như thế này bọn cháu thấy ngại lắm bác_ Phương nóiNhìn mọi người đứng nói chuyện với nhau từ nãy tới giờ, 3 chàng trai của chúng ta cứ ngơ ngác không hiểu họ nói cái gì, trong lòng cũng có chút hiếu kì, Thiên Tỉ nghĩ " nhất định phải học cho kì được ngôn ngữ Việt Nam" - Vâng! Mời mọi người vào nhà đi ạ_ bác Lan đưa tay xách túi hành lí của từng người một về phòng - Oa! Thế là không phải ngủ chung với cái tên đáng ghét ấy nữa rồi_ nó về phòng, thả mình xuống chiếc giường màu trắng thoải mái lăn qua lăn lại trên giườngCơn gió của buổi tối Nha Trang man mát dễ chịu lùa vào mái tóc làm tung bay phấp phới hòa quyện vào cùng mùi hoa hồng trong vườn quả nhiên khiến con người ta dễ chịu.
19 - Ế! Được đấy, bọn em sẵn sàng giúp đỡ hehe_ Hiền bắt đầu giỡn - Thế ai dạy cho ai đây?_ nó nãy giờ ngồi khoanh tay trước ngực bắt đầu lên tiếng - Thế này đi Hiền sẽ dạy cho anh.
20 Xô đi xô lại 1 hồi bỗng Khải đưa người cao hơn để lấy lại cái " dế yêu" của mình thì tự nhiên mất đà ngã nhào xuống ôm lấy con người đang đứng trước mặt.