21 Đương nhiên, chẳng phải người ta nói chuyện linh tinh, mà là, từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng dầm mưa, nếu bị cảm lạnh, cũng không biết, có thể mất mạng hay không.
22 Nhiệt độ cơ thể cô, cũng lạnh lẽo hệt như anh, ôm Chung Tình ướt sũng, lại có thể cảm giác được chút ấm áp nhàn nhạt trên người cô, khiến cho tim anh, không nhịn được mà xoán chặt lại, sau đó anh cúi đầu, giọng nói phát ra từ cổ họng, mang theo sự kích động cực nhỏ không dễ dàng phát giác.
23 Ngón tay Dịch Giản, rơi vào nơi ngực cô, anh có thể cảm giác được nhịp tim của cô nảy lên thật mơ hồ, người vẫn chỉ xuất hiện trong mộng, giờ này khắc này, lại có thể xuất hiện tại chân thật trước mặt anh.
24 Dáng người linh lung của cô, nằm ở đó, không hề nhúc nhích, bộ sườn xám của cô, hẳn là có thêm miếng lót ngực, nhìn vào đó, vô cùng đẹp mắt, theo từn đợt hít thở, lúc lên lúc xuống, mê hoặc tim can của tất cả đàn ông.
25 Anh đè lên cơ thể cô, không cho cô động đậy, cánh môi lạnh bạc, cách một lớp tơ lụa, liếm lên da thịt cô.
Cô bị ngứa, nhịn không được hàm hàm hồ hồ phát ra âm thanh mị hoặc say lòng người: "Đừng.
26 Dịch Giản cảm thấy toàn thân nóng muốn chết, môi anh, rời khỏi môi cô, sau đó ôm cô, ngón tay vuốt thân thể cô, nhìn cô nhắm mắt lại, bộ dáng như đã ngủ say, anh thở hổn hển.
27 Anh đợi lâu như vậy, tìm lâu như vậy, rốt cục đợi được, tìm được, lúc này, làm sao anh có thể cam lòng mà thả cô đi?
Nếu đã không thể thả cô đi! Như vậy, anh liền.
28 Chỉ cần nơi nào có thiếu tướng xuất hiện, nơi đó liền có người cảm thấy tim đập đập thình thịch.
Mà Cố Viên, từ trước đến nay đều yên tĩnh, bởi vì khi thiếu tướng đi ngủ, không thích bị làm ổn bởi bất kỳ giọng nói nào.
29 Từ Ngang đi lên phía trước, muốn cỡi áo giúp Dịch Giản.
Lại bị Dịch Giản nhẹ nhàng quay người đi, trong cánh môi mỏng nhạt, thốt ra một câu nói vừa khẽ vừa mềm mại: "Tìm người, tắm cho cô ấy.
30 Chương 30: Ngườiphụnữ này là của anh! (10)
Edit + beta: MỹLinh
Nhiệt độônhoàcủaánhmặttrờinhẹnhàngthấmvào da thịtcô, Chung Tình run rẩy, lườibiếnggiậtgiậtthânthể, khôngtìnhnguyệnmàtỉnhlạitừtrongmộng.
31 Chương 31: Em là của tôi, đây là chứng cứ! (1)
Bởi vì, trên thế giới này, chưa bao giờ có bất cứ người nào, khiến cho cô chỉ cần liếc mắt một cái, đã cảm thấy nghẹt thở.
32 Chương 32: Em là của tôi, đây là chứng cứ! (2)
Dịch Giản chỉ vào ga trải giường, vừa vặn chỉ vào vết máu đỏ tươi ở phía trên, lúc này mới chậm rì rì mở miệng nói: "Gả cho tôi.
33 Chương 33: Em là của tôi, đây là chứng cứ! (3)
Nhất thời, Chung Tình kiên quyết lắc đầu, bình tĩnh nói một chữ then chốt: "Không!"
Dịch Giản lười biếng ngẩng đầu lên, ánh mắt đột nhiên trở nên có thể đông chết người.
34
35 Chương 34: Em là của tôi, đây là chứng cứ! (4)
Bờ môi hắn giật giật, giống như muốn nói cái gì, thế nhưng cuối cùng vẫn dùng ngón tay thon dài duyên dáng, che miệng lại, bởi vì tức giận, nên lần ho khan này càng lợi hại hơn.
36
37 Chương 35: Em là của tôi, đây là chứng cứ! (5)
Thế nhưng, ngoại trừ hắn, sẽ không có người nào ở nhà họ Dịch, có thể đảm bảo sự bình an cho cô.
Dịch Giản hơi mở mắt ra, ngước đầu lên, tay hắn nhẹ nhàng đỡ lấy đầu, từ trong vạt áo, lấy ra hai chiếc khăn tay, nhìn vào, ánh mắt bắt đầu tan rã, không một ai biết, hắn đến cùng đang nghĩ cái gì.
38
39 Chương 36: Em là của tôi, đây là chứng cứ! (6)
Nghĩ tới đây, Chung Tình không khỏi vì mình vừa tránh được một kiếp mà âm thầm đắc ý.
Từ nhỏ cô đã thông tuệ hơn người, từ lần đâu tiên bày mưu kếđể khiến cho cha chú ý, đến khi toàn bộ nhà họ Chung đứng ở trên đỉnh vinh quang, cô giỏi về dùng kế, biết làm sao bắt được tâm của cha, người của nhà họ Chung từ trên xuống dưới đều phí hết tâm tư để lấy lòng cô.
40