1 Nguyễn Bảo Ngọc làm cô dâu ở tuổi 25. Cô không cao nhưng xinh đẹp, lại sinh ra trong một gia đình khá giả, công việc thì nhàn nhã ổn định. Lấy được một anh chàng đẹp trai, dáng dấp như người mẫu, tính tình ôn hòa, gia cảnh không cao sang nhưng cũng thuộc thành phần trung lưu, công việc cũng tốt.
2 Thủ tục ly dị phức tạp hơn Bảo Ngọc tưởng tượng nhiều. Nộp giấy tờ xong thì chờ tòa triệu tập. Gặp thêm hai lần nữa để hòa giải. Cũng may tòa luôn ưu ái cho phụ nữ nên khi thấy cô cương quyết thì ra quyết định ly hôn luôn.
3 Tuy cả công ty có một nhân viên hành chánh, nhưng thật sự khối lượng công việc không nhiều. Bảo Ngọc chỉ bận nhất vào những ngày cuối tháng, làm lương.
4 8h 30 sáng, tất cả yên vị trong phòng họp, không một tiếng động. Nhân vật chính xuất hiện, vẫn phong thái sang chảnh như mọi khi. Anh mặc bộ vest nâu, ao sơ mi màu mỡ gà, ôm sát vào dáng người còn hơn siêu mẫu.
5 Sếp Thắng liên tục tìm cách chiếm dụng thời gian rảnh của cô nhân viên hành chánh. Hôm thì đi mua quà cho mẹ, lúc lại chọn quần áo đi tiệc xã giao. Hôm lại nhờ mua giúp trái cây thăm người bệnh.
6 Hai cơ thể trần truồng dán vào nhau, anh bế cô dựa hẳn lên tường. Hai tay ôm hai bờ mông tròn, mịn màng. Chân cô kẹp chặt vào hông anh. Bảo Ngọc lên đỉnh ngay khi bị anh mút vào ngực.
7 Bảo Ngọc lái xe máy đi làm từ rất sớm. Hôm qua trốn việc, hôm nay cô phải tranh thủ làm bù. Cuối tháng, bảng lương không làm xong, không kịp chuyển lương cho mọi người, cô sẽ rất thảm.
8 Ở một góc khác, bạn sếp hớn hở, tươi rói cám ơn em Hương lễ tân vì lấy cơm hộ anh ấy. Thành công làm cho cô bé này toàn thân nổi da gà. Cô lầm bầm với đồng bọn:
-Thiệt là tà quá đi.
9 Sáng, Bảo Ngọc mở tủ lấy quần áo đi làm thì thấy một hộp giấy to nằm trong đấy. Chắc chắn không phải của cô. Có lẽ vị nào đấy hôm qua quên đem về rồi.
10 Lời phản đối của cô vô hiệu, anh bế bổng cô thả lên giường. Phải công nhận là giường của anh rất to và êm ái. Nằm rất thích, nhưng bị đè bẹp thế này thì không thể thở được.
11 Chiều, cô đứng ở ngã tư đường chờ anh. Hôm nay, họ hẹn sẽ về nhà cô nấu nướng. Cô nấu ăn cũng tốt, sao cứ phải tốn tiền ăn ngoài đường. Ghé siêu thị mua những thứ cần thiết, họ mới về nhà.
12 Bảo Ngọc vừa bước chân xuống xe bus thì trông thấy Hồng Phúc đang đứng lơ ngơ trước cửa tòa nhà công ty cô. Rất may là Minh Hiền chỉ nói chung chung vị trí, không cho anh ta biết cô làm công ty nào.
13 Tâm trạng Quốc Thắng cũng rất tệ. Thật sự anh chỉ muốn ngay lập tức cưới cô, nhưng cô luôn tránh né. Anh hiểu cô là “chim sợ cành cong”. Một lần thất bại trong hôn nhân, cô không muốn lại rơi vào vết xe đổ.
14 Buổi sáng thứ 2, tâm trạng thật vui vẻ.
Bảo Ngọc đi ngang bàn lễ tân, cười chào:
-Chào buổi sáng Hương, Thủy.
-Chào người đẹp. Đầu tuần vui vẻ nhé.
15 Ngày đấy,khi cô yêu Hồng Phúc, dẫn về ra mắt, ông bà tin tưởng vào lựa chọn của cô nên không có ý kiến gì. Ngày gặp mặt cha mẹ Hồng Phúc để bàn việc cưới xin, dù có cảm giác có gì đấy gờn gợn, họ vẫn vui vẻ vun vén cho con gái và con rể.
16 Đã có lúc cô nghĩ, mình chỉ là một món ăn lạ miệng của anh. Chẳng bao lâu, không cần cô nói lời chia tay, anh cũng sẽ tìm vui nơi khác. Cô cũng từng nghĩ, mình không hề yêu anh.
17 Cô lại lắc đầu, nước mắt bắt đầu tràn ra:
-Không, có thể anh không làm tổn thương em, nhưng xã hội này sẽ làm điều đó. Em không phải Lọ Lem, em cũng không có can đảm như Lọ Lem.
18 Ban đầu chia tay trong nước mắt nhưng tình hình hiện tại của hai người là chiến tranh lạnh thật sự.
Thế mới nói, đàn ông ghen tuông thật đáng sợ.
Anh không đã động gì đến cô nhưng lại liên tục moi móc lỗi lầm của tất cả phòng ban.
19 Nghe mọi người bàn luận trên trời dưới đất nhưng Bảo Ngọc không tập trung được. Người đề nghị chia tay là cô, nhưng nghe tin có thể anh có người yêu ở nước ngoài vẫn làm cô bần thần.
20 Bà Chủ Tịch chủ động gọi điện thoại cho cô nhân viên hành chánh nhỏ nhoi:
-Bảo Ngọc phải không con?
-Dạ phải ạ.
-Cô Như, là mẹ Quốc Thắng. Cô cháu mình gặp nhau tí nhé.