1 · GIRL
1. Dương Lãnh Ân Linh ( nó - Biny): 17t, người lai Việt-Pháp.
+Gia thế: Là nhị tiểu thư tập đoàn Dương Hoàng lớn nhất TG về công nghệ và đá quí.
2 -TỤI MÀY CÓ DẬY NGAY KHÔNG HẢ! -Và vâng đó chính là tiếng hét oanh vàng của nó.
Hôm nay là ngày trở về thân yêu, nên nó đã dậy sớm chuẩn bị mọi thứ cho đâu vào đó.
3 *Duyên phận là duyên phận, một khi bánh xe cuộc đời đã lăn thì không một ai có thể né tránh được*DUYÊN do trời định. .
PHẬN do người tạo. .
HẠNH PHÚC do mình tự nắm bắt.
4 -Ai đi mà không nhìn đường vậy, bị mù hả, dám làm Syklet này té hả. . . Ơ. . . Cô tức giận định cho kẻ xấu số đó một bài học đã làm cô té một cách mất mặt như thế này, mà khi ngước lên nhìn thì đập vào mắt cô là một anh chàng vô cùng đẹp trai đang giơ tay ý định đỡ cô dậy.
5 Sau khi gặp lại nhau tại chổ của nhỏ. Tụi nó phóng như bay tới bar Luxey - 1 trong 3 quán bar lớn nhất tại , thuộc 1 trong những chi nhánh quán bar của tụi nó trên khắp thế giới, do sự quản lí của Roepz trong thời gian tụi nó đang ở Hàn.
6 Vừa mở cửa ra thì may thay là nó né kịp nếu không cái đồng hồ bay thẳng vào mặt rồi. Nhìn thấy cái đồng hồ nằm tan nát dưới đất, mặt nó tối sầm lại, nhìn biểu hiện không mấy tốt trên gương mặt của nó, cô nhẹ nhàng lại giường đánh thức con sâu ngủ dậy:
-Pey, dậy đi trễ rổi.
7 -Dạ -cô trả lời rồi cùng nó tung tăng bước xuống chổ ngồi của mình. Trong khi đó, nhỏ đang chật vật leo tường trường vì tội dậy trể, sau khi nhận được tin nhắn của nó rằng khỏi tới phòng hiệu trưởng nên nhỏ cũng thở phào " tưởng hai người đó mách sư phụ với sư mẫu chứ ".
8 -Pặc Pặc Pặc …
Hiện tại, bây giờ nhỏ đang trong tình trạng tay phải bị cô từ đâu chạy tới giữ lại, tay trái bị nó nắm chặt và cái chân chuẩn bị đá thì bị cái tên ‘ chết bầm’ nắm gọn trong lòng bàn tay.
9 -Ba, chờ đã…
-Tút…tút……………………. - đầu dây bên kia vừa nói một lèo xong thì tắt cái rụp, không cho nó kịp ú ớ.
Nó chưa định thần sau những lời nói của người ba đáng kính thì ”Kingcoong… kingcoong…”
-Chờ tí- cô nhanh nhảu chạy ra mở cửa và trước mặt cô bây giờ là ba chàng trai đẹp sang chói đứng ngoài cổng.
10 Việc làm quen với ngôi trường mới đã dần đi vào quỹ đạo với tụi nó. Cô và cậu ngày càng thân với nhau, khiến nó và nhỏ có cơ hội để trêu cô nhiều hơn, lâu lâu chọt vào vài câu khiến cô và cậu phải thẹn đến đỏ mặt.
11 Thời gian cứ như vậy mà trôi qua, tụi nó và tụi hắn sống chung một nhà cũng đã 2 tháng chứ chẳng ít, mọi chuyện vẫn cứ bình thường nhưng có một cái gì đó ngày càng lớn lên bên trong 6 người bọn họ.