1 Phong_Cậu nhóc nghịch ngợm, là cậu chủ nhỏ trong một căn biệt thự to lớn, tổng giám đốc của một công ty bất động sản trong tương lai. Hắn có tất cả mọi thứ mà người khác muốn cũng không có được, muốn gì được nấy (Thiếu gia nhà giàu mà) nhưng, có lẽ cậu ta chẳng bao giờ biết đến cái giá trị của nó và chỉ duy nhất 1 thứ hắn có thể muốn nhưng lại không thể nào chiếm đoạt.
2 Nắng đầu ngày chủ nhật hắt vào gian phòng, ngoài ban công gió lùa vào. . . Khung cảnh quen thuộc. . . nhưng khác lạ so với nó. Mới hôm qua, nó đang còn nghiến răng và nhắm nghiền mắt chịu đựng một cuộc sống khốn khổ, nỗi đau dày vò ngày qua ngày bên người cha dượng tàn nhẫn, ác độc.
3 - Lu Lu Lu Lu Lu Lu!. . . _Hắn động đậy ngón trỏ ra hiệu nó nghe lệnh- Gọi chị có gì. . . - Chậc chậc_Hắn lắc đầu ngắt ngang câu nói của nó- Khi nghe tôi gọi thì chị phải đến ngay rồi cúi đầu và nói to, rõ ràng, rành mạch "Vâng! Thưa cậu chủ"Nó nghe xong rồi bắt đầu thực hành, chỉnh giọng, hít 1 hơi thật sâu rồi hét vào lỗ tai hắn- VÂNG! THƯA CẬU CHỦ!!!! Vầy được chưa?- Á Á Á!!!! Chị âm mưu muốn tôi bị thủng màng nhĩ à!? Nếu bị điếc rồi thì làm sao nghe mẹ tôi chửi được nữa!Nó biết lỗi liền ghé sát lỗ tai hắn xin lỗi - DẠ! SORY CẬU CHỦ!!!- Á Á Á Á Á Á!!!!!!{Bữa cơm trưa.
4 {Chiều. . . }- Lu Lu Lu Lu Lu!. . . _Hắn gọi nó- VÂNG! Thưa cậu chủ!- Đến giờ đi dạo rồi. Nghe được đi dạo, Lu thích lắm vì trước giờ nó có được thảnh thơi dạo chơi hay ung dung ngắm cảnh đâu.
5 Nó ngước đôi mắt to tròn của mình lên, là 1 cậu con trai trạc tuổi nó, dáng người cao, gương mặt anh tuấn, cậu nhìn "Con vật kì lạ" trước mặt mình. - Xin lỗi.
6 Phong diện bộ quần áo quý tộc khá ấn tượng do Lu chuẩn bị (Vì Lu là Osin riêng cho Hắn ta thôi mà)- Xong rồi, bây giờ chị. . . Lu cứ tưởng sẽ được cậu chủ của mình cho nó đi dự buổi tiệc trà, nó hớn hở:- Chị đồng ý!!- Ở nhà, giặt đồ, rửa chén, nấu ăn, lau dọn nhà cửa.
7 Lu lạ lẫm đảo mắt nhìn quanh bởi nó chưa từng đặt chân đến một nơi sang trọng đến thế, không khí nơi đây ngột ngạt, đông đúc, khó chịu, nó dạo quanh hồ cá rồi mải mê với khung cảnh nơi đây, nó vô tình bị lạc vào một vườn hoa, chưa từng thấy ai bã đậu như nó.
8 Sau khi về đến nhà, mẹ Phong đi đến công ty ngay. . . [Động cơ máy "Brừm Brừm" lăn bánh và vừa mới ra khỏi cổng. . . ]Hắn nhìn con Lu vẻ mặt tức giận, gom hết quần áo từ trong tủ quăng hết vào mặt, lên người nó:- Chị đem đống quần áo này đi giặt hết đi, tất cả rèm cửa trong nhà này nữaLu nhìn lại đống quần áo:- Ơ!? Nhưng tất cả chị đều giặt từ hôm qua rồi mà! Cả rèm cửa nữa- Nó dơ lại rồi!_Hắn lạnh nhạt- Sao lại dơ được!_Nó cau mày- Tôi muốn nó dơ thì nó dơ thôi!- Ơ!??- Không nói nhiều, mau làm đi!_Hắn nói rồi quay sang bọn người hầu:- Các cô không được giúp con Lu, rõ chưa!_Nghe vậy, tụi người làm, giúp việc trong nhà cúi đầu rồi im phăng phắcLu thì chạy vắt chân lên cổ bắt tay vào công việc của mình, vừa mới giặt xong đống quần áo thì.
9 - Nhưng đi đâu?_Hắn cau mày- Ta và con sẽ sang pháp_Mẹ Phong nghiêm ngặt- Để làm gì?- Đào tạo con-Người thừa kế gia tộc họ Vương- Nhưng. . . _Mặt mày hắn nhăn nhó- Vâng, con biết rồi-.
10 Khói tỏa ra nghi ngút từ ly cà phê nóng hổi. . . Vẻ mặt Nó trầm tư. . . - Đang nghĩ về ai sao?_Minh Khang chằm chằm vào LuLàn môi căn mọng quyến rũ nhấp nhấp ly cà phê một cách thưởng thức-.
11 Tại sao ư?. . . . Tại sao?. . . . . _Nó chợt mở mắt sau giấc mộng dài. . -Mình. . . đã ngủ quên?- Khò. . . . . Nó kéo chăn đắp cho hắn. . . Một lúc sau.
12 {9 giờ sáng. . . }- Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á!?!@@!#$%^&()&$#@_Nó hét toáng lên vào tai Hắn ta- Chị làm gì vậy? Đang ngủ ngon mà!- Cậu!! Dậy mau cho tôi!!_Lu xách tai hắn lên rồi kéo đi không thương tiếc- A!? Aya! Đau! Chị làm gì vậy?- Chúng ta cần nói chuyện!Lu và Phong ngồi đối diện nhau- Tại sao cậu lại vào phòng tôi ngủ! Chẳng phải chúng ta đã thỏa thuận rồi sao? Cậu định giở trò hạ lưu với tôi à?_Nó gắt lên- Chị nhìn đồng hồ xem! Bây giờ đáng lẽ chị phải chuẩn bị bữa sáng cho tôi chứ! Chị đã quên vai trò của mình! Chị định gian lận à?_Phong tức tối- Thế thì thay vì chui vào phòng tôi ngủ thì sao cậu lại không gọi tôi dậy?- Thì tại.
13 - Hic. . . Huuu. . . Hu. . Hix. . . _Hắn ngồi đó sụt sùi, hai mắt đỏ hoe, bờ môi run run, nước mắt ứa ra như nước biển"Bà Chằng Lửa" Nhìn chằm chằm vào Hắn ta rồi quay sang nhìn Lu tủm tỉm cười:- Phong.
14 - Chị đứng lại cho tôi!!!_Hắn hét toáng lên- Gì?_Nó bình thản- Chị phải chuẩn bị bữa sáng cho tôi chứ!- Tội hôm trước tôi còn chưa tha cho cậu mà- Thì.
15 {Về đến trước cổng. . . }- Cậu vào đi- Chị lại đi đâu?Brừm Brừm!!!/_Nó vội vã phóng điHắn nhìn theo. . . Vẻ mặt sầu não. . . Nó đang đứng trước căn nhà gỗ tang hoang, cảnh vật không kém phần xơ xác.
16 - VƯƠNG TRIỆU THANH PHONG!!!!!!!!! Cửa phòng tôi vừa mới lắp xong bây giờ đâu mất tiêu rồi!!!!!!Trước đó. . . Đúng thật là Hắn ta rình lúc Nó đang ngủ rồi chuẩn bị đồ nghề tháo ra hết trơn.
17 {Sáng. . . }- Không xong rồi!!? Lu!!!- Tôi đang giặt đồ của cậu đây, gọi tôi có gì không?- Cái. . . Cái. . . Cái quần. . . - Là sao?_Nó ngơ ngác- Đ. .
18 - Tối nay. . . Mục tiêu sẽ là Tiểu Tuyết! Là tiểu thư của nhà họ Lâm!- Rõ!23 giờ 51'. . . Tất cả như chìm vào màn đêm tĩnh mịch. . . Team A đang bắt đầu di chuyển.
19 - Tại sao lại bỏ lỡ mục tiêu!! Các người đã trải qua biết bao nhiêu cuộc tập huấn vậy mà lại. . . - Tôi đã về thưa chỉ huy. . . _Trước những ánh mắt khó chịu của những thành viên trong nhóm, Nó bước vào chậm rãi.
20 - Tôi chuẩn bị bữa sáng xong rồi- Bây giờ chị đi đâu?- Tôi bận chút việc- Khoan đã!_Hắn chặn ngay trước cửa - Gì?- Chị. . . Lau dọn nhà cửa đi- Người làm trong nhà đâu?- Hôm nay tất cả đều nghỉ phép hết rồi- Đồng loạt luôn sao?- Thì.