81 Trong phòng vang lên tiếng nức nở, Mặc mẫu rưng rưng gật đầu. Tóc Mặc Ngưng Sơ dài như thác nước phủ ở đầu vai, giống như tơ lụa thượng hạng. Mặc mẫu lại thở dài, cây lược gỗ trượt xuống một bên, trong lời nói không giấu được sầu bi "Sơ Nhi, từ nhỏ con đã ham chơi càn quấy, tài nghệ thi thư cũng không thể so sánh với các nữ tử khác, vì vậy ta rất lo lắng.
82 "Bốp"Một tiếng thanh thúy vang lên ở sau bức tường xà trạm cột điêu, cảnh trí được bày biện đầy vẻ hoa lệ này thật không hợp một chút nào với tiếng tát tai đầy giận dữ vừa rồi.
83 Mặc Ngưng Sơ chỉ cảm thấy trong mộng bị cái gì đó cắn, lúc nhẹ lúc nặng, man mát lành lạnh như bị ngâm trong nước, gắt gao ôm lấy này, một lát lại tiến vào trong quần áo của nàng, sờ lên da thịt tái nhợt của nàng, ngang nhiên du tẩu nhiều lần.
84 Mặc Ngưng Sơ ở trong hoàng cung đã được ba ngày, ngự y quả nhiên có y thuật cao siêu hơn đại phu thông thường, an dưỡng vài ngày, nàng xem như cũng đã khôi phục được bảy, tám phần.
85 Nạp Lan Lân nghiến răng, cười u ám “Nàng rốt cục cũng chịu thức dậy?”Mặc Ngưng Sơ còn đang đắm chìm trong kinh ngạc, làm sao có thể hiểu được trình tự ý nghĩa trong mắt hắn, càng không cảm nhận được đây là bản năng nguy hiểm của nam nhân, chỉ ngơ ngác giơ tay lên nhéo má người trước mắt, sau đó vẫn không sợ chết nhéo thêm một cái “Đau không?”“… Nàng nói thử xem?” Hắn cười khẩy bắn tầm mắt về phía nàng.
86 "Lân ngự y" bị Mặc Ngưng Sơ kinh ngạc nhìn soi mói, lấy ra một lệnh bài khắc chữ "ngự", rồi sau đó hắn khoác lác vô sỉ mặt không đỏ tim không đập mạnh nói tấm lệnh bài đại biểu cho hoàng gia này thành lệnh bài của Thái Y viện, rồi sau đó lại móc ra một tấm lệnh bài bằng vàng ròng, mà cũng là Miễn Tử Kim Bài thứ thiệt, chỉ có người quyền cao chức trọng cùng với những người mà hoàng đế bệ hạ tin tưởng nhất mới có.
87 Hắn cúi đầu, rốt cuộc hôn lên môi nàng. Cánh môi quen thuộc mà lạnh như băng rơi vào trên môi của nàng, gió mát nhẹ nhàng thổi bên tai, cành hoa đào lay động, giống như là váy khiêu vũ của hồng nương, màu hồng đầy trời, nhưng lại làm cho người ta hoảng hốt mơ màng, trời đất quay cuồng.
88 "Ngươi không phải nói là hoàng thượng đang ở Ngự Thư Phòng xử lý chính sự không có ra ngoài sao? Thế nào hiện tại cũng không thấy bóng dáng người? ! !"Chỗ bóng tối, nữ nhân trên người khoác hồng sa, toàn thân mặc cung phục diễm lệ cơ hồ chờ đợi đến sắp nổi điên ,trên đầu châu báu trĩu nặng, thoáng lắc một cái chính là kêu leng keng.
89 Tiểu Mỹ hầu hạ Mặc Ngưng Sơ ăn sáng, thấy nàng chảy nhiều mồ hôi liền đỡ nàng đi ra suối nước nóng ngoài trời để tắm rửa. Lúc Mặc Ngưng Sơ tắm không thích có người khác xung quanh, Tiểu Mỹ tính toán thời gian, chuẩn bị đi ra hậu viện lấy chút cánh hoa khô, muốn dùng phương pháp Mặc Ngưng Sơ dạy làm chút tinh dầu thiên nhiên cho nàng, mà lúc này, cửa liền có tiếng vang, Tiểu Mỹ chạy đến cửa cung vừa thấy, vẫn là những tiểu cung tỳ ở Ngự Thiện Phòng hằng ngày bưng đồ ăn đến Ngưng Lộ Cung.
90 "Ngưng phi nương nương, người không thể đi ra. "Mặc Ngưng Sơ chạy vội đến cửa, lại được trả lời như vậy. Ngự Lâm Quân đứng ở phía ngoài vườn ngự uyển của nàng, nghiêm túc vây quanh thấu đáo, ai cũng không thể đi vào, ai cũng không thể đi ra.
91 Thần Kiền Điện. Đúng lúc đến ngày các chư hầu vào triều tiến cống, cho nên càng vội vàng hơn so với ngày thường. Sau khi hạ triều, sứ giả các nước liền theo như thường lệ đến Ngự Thư Phòng bái kiến hoàng đề bệ hạ, tìm cơ hội để thông thương giữa hai nước càng nhiều, dựa vào thịnh thế của hoàng triều Xuyên Hạ, để tiểu quốc của mình có thể từng bước lớn mạnh.
92 Mặc Ngưng Sơ lạnh lùng nhìn nàng hồi lâu, từ trong miệng phun ra hai chữ “Người đâu?”“Ngươi chỉ là một giai nhân nho nhỏ, thấy quý phi nương nương còn không quỳ xuống, thật là to gan!!!” Tỳ nữ bên cạnh Phong Nhu Tuyết quát một tiếng lạnh lùng, kiêu căng.
93 Phong Nhu Tuyết chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trong không khí truyền tới một mùi hương ngọt ngấy. Sau đó cảnh vật trước mắt lập tức trở nên méo mó, thân thể không thể điều khiển, cả người lập tức ngã quỵ xuống! Giống như một người tàn phế, tay chân đều mềm oặt không còn chịu sự điều khiển của nàng…Bốp!Nàng té lăn quay thật mạnh trên đất, sắc mặt trắng bệch.
94 Thanh âm thống khổ của Phong Nhu Tuyết không ngừng phát ra ở trong đại sảnh, nhưng nhóm cung tỳ ai cũng không dám đứng lên đi tới giúp, một là sợ chọc vị tiểu chủ Mặc Ngưng Sơ kia, hơn nữa chính là bị hù dọa đến, hai chân căn bản cũng không có biện pháp nhúc nhích.
95 Xem xong náo nhiệt. Cửu vương gia hài lòng bãi giá trở về phủ. Hoàng đế bệ hạ hiện tại vẫn không có rảnh để ý tới hắn như cũ, hắn một tay chỉ bảo đùa giỡn thật tốt nhưng một khi dính dấp tiểu cô nương này, quả nhiên thay đổi đặc sắc phi phàm.
96 Vừa mới xoay người, cả người đã bị bế lên. Nạp Lan Lân rầu rĩ gọi một tiếng "Thường Tự"Từ ngoài cửa liền có một nam nhân mặc áo xanh trấn định tiến vào, hình như hắn luôn đứng ngoài cửa, mà không phải núp ở trên xà nhà, hắn đi vào cửa, khom người hành lễ.
97 Tầm mắt của nàng chăm chú nhìn hắn đến động tác kết thúc lại ngừng lại. Quay đầu lại cười ngốc "Ta làm Quý phi xinh đẹp kia bị thương, hoàng đế bệ hạ nhất định rất giận" Ánh mắt nhìn chằm chằm vào băng vải cực kỳ xinh đẹp quấn quanh tay "Lân Xuyên, chàng nói xem, ông ấy có ném ta vào lãnh cung không?"Nạp Lan Lân ngẩn người, sau đó chợt nhíu mày "Bây giờ nàng mới biết sợ? Lúc nàng lao ra sao không chịu suy nghĩ?"Mặc Ngưng Sơ cười hì hì "Hiện tại sợ.
98 Còn nhớ trước đây không lâu. Tại khoảng thời gian tuyệt vời trên thuyền hoa, nàng ngủ say bên cạnh hắn, sóng nước vỗ vào mạn thuyền, gió ấm áp ngoài cửa sổ điêu khắc xinh đẹp của thuyền hoa, mặt sông trong vắt, đẹp đến mức làm cho người ta khắc sâu trong trí nhớ.
99 Thật lâu sau đó, Mặc Ngưng Sơ không gặp nam nhân kia trong một thời gian dài. Mỗi ngày trôi qua, ngự y vẫn đến như cũ, ngự lâm quân vẫn bao vây chặt chẽ ở bên ngoài như cũ, không có “hoàng thượng” cho phép, ai cũng không được vào.
100 “Ngươi chính là tiểu Sơ?” Tử Uyển điện hạ tính tình chân thật, rất ít khi nghe được có nữ nhân so với mình còn dữ dội ầm ĩ hơn. Bây giờ đã có thể gặp mặt, thật ra nàng đã muốn gặp từ lâu, bất đắc dĩ Mặc Ngưng Sơ từ khi vừa mới tiến cung đã bị hoàng huynh giam lại.