141 Từng trận gió mãnh liệt thổi qua bên tai, Mặc Ngưng Sơ nằm trên lưng của Thu Nguyệt, vừa nhìn ánh trăng dường như vô tận, lạnh lẽo đến mức giống như muốn hóa thành đầm nước sâu thẳm tĩnh mịch.
142 Lần đầu tiên Thu Nguyệt bị nói là "chậm", hắn là ảnh vệ đứng đầu về tốc độ, hận nhất người khác nói hắn "chậm"! !Ngay lập tức gầm thét giơ chân, giống như một con sư tử xù lông lên nhằm vào đám tử sĩ, con dao vung lên như ngàn chiếc là lượn vòng, thân hình nhanh như điện, điên cuồng không ai có thể ngăn cản nổi!Đập vào mắt là tử sĩ từng bước từng bước bị đánh rơi trong nháy mắt, tiếng kêu gào đau đớn khắp bốn phía vang lên trong không trung, trong phút chốc máu tanh văng lên, trong cơn gió mãnh liệt của mùa hè, giống như sao băng ầm ầm đánh tới, không thể nào chống đỡ được! !Chỉ qua một lát, mọi nơi yên tĩnh như cũ, Thu Nguyệt thu đao, điều chỉnh hơi thở trở lại bên cạnh Mặc Ngưng Sơ, trong mắt có khí thế kiệt ngạo không thể khinh thường, những người đó, đều là một kích ngã xuống, tiểu Chủ tử muốn hắn bắt sống, hắn không đả thương tính mạng một ai, nhưng ít nhất từ nay về sau, bọn họ cũng đừng nghĩ sẽ bò dậy được! !Hắn chưa bao giờ là một kẻ dễ chọc! !Chung quanh lơ lửng mùi máu, mặc dù rất nhạt, nhưng vẫn có chút gay mũi.
143 Bên hồ thanh tịnh và đẹp đẽ, quanh quẩn nhiều đốm sáng của đom đóm. Trăng giữa hè sáng ngời thấu đáo, như gương trên mặt hồ, cái bóng tỏa ra một màu ánh sáng bạc, bốn phía cây cối rậm rạp chằng chịt bao quanh hồ thiên nhiên này, như ngọc lóe sáng bóng.
144 "Đây không phải là điều kiện!" Du Tử Tu mím môi, âm thanh bắt đầu kích động mang theo vài phần giận tái đi, hắn thật sâu nhìn Mặc Ngưng Sơ, con ngươi thâm thúy giống như là muốn đem lấy nàng cuốn vào," tiểu Ngưng Sơ, ngươi cái gì cũng không biết.
145 Mặc Ngưng Sơ gục ở trên lưng Thu Nguyệt, nàng cho là nàng sẽ tức giận mà khóc, nhưng sau khi an tĩnh lại, lại phát hiện nước mắt không chảy được. Nàng chua chát cười, nhắm hai mắt lại.
146 Mặc phụ cũng mở mắt, được Mặc mẫu cẩn thận đỡ dậy, dùng cái đệm tựa vào đầu giường, ánh mắt nhìn nàng ngũ vị trộn lẫn, không biết là vui hay buồn. Không khí thật sự có chút lạnh, Mặc Lưu Vân vội vàng để cho Mặc Li lôi Mặc Ngưng Sơ tới đây, nói: "Tiểu muội chính là tiểu muội, giải thích nhiều như vậy làm cái gì? Tiểu Li không phải đã nói, Tiểu Sơ nhà chúng ta trời sinh thông minh, chỉ sợ bộc lộ tài năng rước lấy phiền toái, mới giấu diếm đến nay, huống chi đêm qua nếu không có Tiểu Sơ, phụ thân chỉ sợ cũng.
147 "Ngưng phi nương nương nói, nàng có lời nhưng không thể nói ——" Thường Tự dừng một chút, khóe miệng khẽ giật: "nhưng sau đấy, nương nương nói, nhưng với người nhà thì lại khác, nếu bọn họ có thể thề không nói chuyện này ra thì nàng có thể bí mật nói cho họ biết.
148 Thường Tự vẻ mặt tươi cười nói: "Ngưng phi nương nương cực kỳ thông minh, chỉ sợ bọn họ cũng không ngờ tới được nương nương có thể giải độc cho tể tướng đại nhân, trái lại còn xử lý toàn đội tử sĩ bọn họ phái đi, thế lực bọn họ vẫn chưa ổn định, lúc này lại thiệt hại nhiều trợ thủ như vậy, chắc chắn đang âm thầm giận dữ.
149 "Ngưng phi rất tốt, mẫu hậu nương nương không cần quan tâm. ""Vậy sao?" Ninh thái hậu nhẹ nhàng cười nhạo, ngón giữa cứng đờ rất nhanh liền trở lại bình thường, không dấu vết gì bưng một ly trà lên, môi mỏng son đỏ thắm khẽ nhấp một ngụm.
150 Ninh thái hậu cười nhẹ: "Bức họa này là Cửu đệ của con không cẩn thận phát hiện ra ở đất Giang Nam, hắn nói, bức họa này rất giống khi hoàng nhi còn nhỏ, mà nét bút màu sắc tỉ mỉ, có thể nhìn ra được là từ tay danh gia vẽ ra, nếu không phải cái lạc khoản ở góc kia bị người nào không cẩn thận đốt trụi, nói không chừng là một vị bậc thầy nào đó làm ra.
151 Thanh âm của hắn khàn khàn, trầm thấp làm cho người ta cảm thấy đau lòng. Mặc Ngưng Sơ nghĩ chống lên xem mặt của hắn, lại bị hắn ôm chặt hơn, nhưng hơi thở lạnh lẽo, hòa lẫn hô hấp lạnh thấu xương phun ở đầu vai của nàng, lạnh lẽo giống như là muốn đem người cắn nuốt.
152 Mặc Ngưng Sơ ngay lập tức sửng sốt, hai con mắt to không nhúc nhích nhìn hắn. Nạp Lan Lân nhắm mắt lại, ôm nàng chặt hơn: "Chỉ là nàng quên, nhưng ta vẫn nhớ.
153 Mà ngày đó, nàng cũng không biết công tử Tịch cũng sẽ không vội tới dạy nàng, cũng không biết ngẫu nhiên hôm đó tài tử giai nhân hơi có tiếng tăm ở đế đô đều tề tụ ở Quy Hoa đài nổi tiếng nhất phía đông đế đô, cùng với hai ca ca hơi lớn hơn mình một chút, nghe nói còn có long tử hoàng tộc, người xuất chúng ở lục viện tư thục, đều ở kết bạn ở hội văn này, kì thực cũng là gặp tên công tử Vụ Tịch tiếng tăm một lần, hắn lưu lại ở đế đô cũng không lâu, ở dạy học tiểu nữ Mặc gia một tháng sau, hắn liền sẽ lên đường rời đi đế đô, tiếp tục vân du tứ hải, không ngừng lịch lãm.
154 Mặc Ngưng Sơ xù lông rồi. Hung tợn nhìn chằm chằm người thiếu niên kia: "Ngươi muốn làm sao mới biến mất?""Ta chỉ là cảm thấy, trong vòng năm năm, tuyệt đối sẽ không xuất hiện người vượt qua khúc này.
155 Mặc Ngưng Sơ chợt mở mắt ra. Vừa ngồi dậy mới phát hiện ra mình thế mà lại ngủ thiếp đi trên giường, trong tay nàng là chiếc khăn đã khô cùng hoa đào mật bị nàng nắm chặt đến vỡ vụn, đường dính trên đầu ngón tay.
156 "Tiểu chủ tử, đã phát hiện người khả nghi. " Đột nhiên, thanh âm Thu Nguyệt lặng lẽ vang lên. Tiếng nói của Mặc Ngưng Sơ liền dừng lại, trên lông mi còn vương lại giọt nước, vừa phản ứng lại, đang định hỏi là ai, Nạp Lan Lân nhẹ nhàng cắt lời nàng.
157 Một bóng dáng chậm rãi tiến vào một quán trà bên trong đế đô thành. Mà trước đây không lâu, Mặc Ngưng Sơ vừa mới tra ra quán trà này có quan hệ với tư nghiệp của Cửu vương gia.
158 Mặc Lưu Vân hít một hơi thật sâu, cắn chặt răng nói: "Cửu vương gia, rốt cuộc ngươi muốn thế nào?""Ta muốn thế nào, chẳng lẽ ngươi không biết?" Nạp Lan Ngôn giống như tiếc hận mà lắc đầu, vỗ vỗ vai hắn: "Lưu Vân, ngươi nên biết, thật ra thì ngươi đã sớm không có đường lui, hai nơi sản nghiệp của Mặc gia mà ngươi quản lý đã sớm bị ta dùng vào việc mờ ám, nếu như bệ hạ tra được, không riêng gì ta, Mặc gia các ngươi cũng không thoát khỏi liên quan.
159 Thời điểm Mặc Ngưng Sơ lại một lần nữa bị Mặc phụ Mặc mẫu kéo đi giáo huấn , có một chút không yên lòng. Nàng không nên vội vàng chạy đến như vậy, trước hết nên nghe Thu Nguyệt báo cáo, rồi nghĩ bước kế tiếp nên làm như thế nào.
160 . Nơi Mặc Lưu Vân đến, cũng là chế y phường của mẫu thân!Trong đầu Mặc Ngưng Sơ thoáng hiện dự cảm xấu, mà Nạp Lan Lân ôm nàng, xoay người một cái, liền từ dưới mái hiên Như Yến rơi xuống, quỷ mị từ trong cửa sổ tiến vào, động tác cũng chỉ như một làn gió, liền lui tới người làm cũng không có bất kỳ phát hiện.