Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiểu Vương Phi Điêu Ngoa Kiêu Ngạo

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 102
Chương mới nhất: Chương 107: Đại Kết Cục (3)
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Nàng là ái phi điêu ngoa lanh lợi dù bị dồn vào chân tường nhưng với bản tính khôn ngoan nàng vẫn có thể thoát khỏi, riêng có một người mà nàng cực kì khổ sở chính là hắn.

Danh sách chương Tiểu Vương Phi Điêu Ngoa Kiêu Ngạo


Chương 62: Là Nữ Nhân Quan Trọng Nhất

61 Bảo Lam chạy nhanh ra khỏi chính sảnh, hướng về phía phát ra âm thanh tìm kiếm, cuối cùng ở boong thuyền phát hiện Băng Phong, nhưng mà, Bảo Lam một bước cũng bước không được rồi, Băng Phong làm sao có thể.


Loading...

Chương 63: Xuất Hiện Manh Mối

62 "Lam Lam, ngươi không cần suy nghĩ vì ta, bất kể như thế nào, nhị ca cũng thật là quá đáng, ta nhất định phải vì ngươi mà đòi lại công đạo! Ngươi yên tâm đi, nhị ca sẽ không làm gì ta đâu!"Bảo Lam một hồi kinh sợ, suy nghĩ vì ngươi? Dường như, không có nha!Được rối, Lam Lam không có lương tâm có chút chột dạ rồi!Cũng không biết dáng vẻ Bảo Lam ngồi đó ở trong mắt Băng Tịch lại có nhận xét là suy nghĩ vì mình! Nghĩ thầm, Lam Lam nhà ta là tốt nhất!"Lam Lam, ngươi cũng phải thông cảm cho nhị ca một chút! Nhị ca như thế cũng không dễ dàng!"Cảm giác áy náy trong lòng Bảo Lam lập tức tan thành mây khói, Bảo Lam đã nghĩ đây mới là Băng Tịch đi! Làm sao có thể vì chút chuyện nhỏ của mình mà lại đi tìm Băng Phong tính toán? Quả nhiên, đây không phải là đang giúp Băng Phong nói chuyện sao!Bảo Lam trợn mắt một cái: "Ta cũng không nói gì nha? Ta cũng nói đi tìm nhị ca bảo bối của ngươi tính toán sao?"Ai ngờ Băng Tịch cười như không cười: "Lam Lam, ngươi có phải là ghen hay không?"Hoàn hảo Bảo Lam không uống nước, bằng không khẳng định phun đầy mặt Băng Tịch!Ghen? Đó là cái gì? Ghen với ai? Băng Phong? Vì ai ghen? Băng Tịch"Trời ạ, sét tới đánh chết ta đi!Băng Tịch cũng là tức chết người không đền mạng tiếp tục bàn luận viễn vông: "Lam Lam a, ngươi phải học rộng lượng một chút, mặc dù nhị ca tương đối có sức quyến rũ, bất quá, ta còn thích ngươi a, ngươi cũng không cần cùng nhị ca so đo! Hơn nữa, giống ta như vậy có sức quyến rũ nam nhân, hấp dẫn người cũng là bình thường đi! Ngươi phải quen a!"Bảo Lam rõ ràng đã nhìn thấy một cái đuôi hồ ly nhỏ đang đong đưa a đong đưa, còn thiếu vểnh lên trời!Bảo Lam cũng lười để ý đến hắn, người này, trình độ tự luyến lại lên một bậc thang a! Không biết cùng Tiểu Ngọc Nhi thì người nào thấp người nào cao?Nghĩ đến Tiểu Ngọc Nhi,vẻ mặt Bảo Lam liền trầm xuống, giọng nói cũng rất thương cảm: "Ngươi nói Tiểu Ngọc Nhi có thể hay không.


Chương 64: Quân Lệnh

63 Thái tử tuyệt đối là người sấm rền gió cuốn, lập tức không chút do dự: "Người tới, điều tra kỹ thị nữ trên thuyền cho ta, bất cứ người nào cũng không thể bỏ qua!""Dạ!"Một đội Ngự Lâm quân lĩnh mệnh, còn lại mấy người đang ở đại sảnh chờ tin tức!Không thể không nói, tốc độ của Ngự Lâm quân rất nhanh, thời gian một ly trà, Tường Vũ liền trở lại bẩm báo tin tức.


Chương 65: Cả Nhà Ngươi Đều Là Côn Trùng

64 Băng Phong ngồi vững như Thái Sơn, sừng sững bất động, dù cho tỏ rõ hài lòng, hoặc là nhìn căm thù, hoặc là ánh mắt ghen tị không chút kiêng kị gì đều đánh đến trên người của hắn!Trong lòng Bảo Lam tràn đầy cảm động, vô luận là hình dạng gì, người nam nhân này hiểu mình!Bảo Lam tiếp tục nói: "Khởi Bẩm Phong hoàng tử Điện Hạ, tướng sĩ bên ngoài, biết các ngài khổ tâm, ngài không ăn cơm, bọn họ làm sao dám ăn trước?"Băng Phong nâng mắt lên liếc nhìn Bảo Lam một cái, chỉ liếc mắt một cái, liền thấy trong mắt Bảo Lam nồng đậm chân thành cùng thương yêu!"Truyền lệnh!"Hai chữ là đủ!Cuối cùng Bảo Lam hiểu ý cười, đây thực sự là khởi đầu tốt đây!Bọn họ đều là người tinh thông, hôm nay làm sao không hiểu mục đích lới nói của Bảo Lam, chính là nghĩ biện pháp để cho những người tôn quý ở đây lấp đầy bụng!Lý Như Yên âm thầm kêu đáng tiếc, thật là tiếc ột cơ hội tốt như vậy, nếu lời này do tự mình nói ra thật là một chuyện đáng giá hưng phấn cỡ nào! Không khỏi oán hận nhìn Bảo Lam một cái, đều là do tiện nhân nhiều chuyện đáng chết này! Thật là đáng chết, vừa giải quyết một người, như thế nào lại xuất hiện một người?"A, Bảo Lam muội muội thật là thông minh, cho nên nghĩ ra cái biện pháp này đến lấp đầy bụng, ha hả, ngươi nói nếu tâm tư ngươi đặt trên việc tìm người, thì còn có vấn đề khó khăn gì đây?"Lời nói Lý Như Yên kẹp thương đeo gậy, chính là hãm hại Bảo Lam không chút lưu tình, cho là Bảo Lam nói dối vì mình không chịu được đói, cho nên mới dùng kế! Lại nói thẳng Bảo Lam có nhiều tâm tư, then chốt là không có hảo tâm, ngay cả thái tử cùng ba vị hoàng tử cũng bị ngấm ngầm mưu tính!Lần này hình tượng Bảo Lam có thể nói là tràn ngập nguy cơ, phải biết phòng ngừa miệng người còn khó hơn ngăn dòng nước chảy, người người đang nghe, còn là nữ nhi Thừa tướng tự mình nói ra, một truyền mười, mười truyền trăm, có thể tưởng tượng được Bảo Lam ngày sau có danh tiếng xấu thế nào!Nhất là Băng Tịch xem không được có người nói xấu Bảo Lam, đây chính là người mà mình luôn nâng niu ở trong lòng, càng không cần nhắc tới Lý Như Yên mà hắn luôn chán ghét!"Lam Lam để cho chúng ta dùng bữa thế nhưng trở thành người có mục đích, Lý tiểu thư, theo ý của ngươi mấy người chúng ta xác định là kẻ đói khát hả? Thật là to gan!" Một câu cuối cùng, lời nói run lên, vẻ mặt Băng Tịch lập tức nghiêm túc, điều này làm ọi người bên trong phòng nhíu chân mày lên! Đặc biệt là Băng Phong!Băng Phong đang suy nghĩ đã bao nhiêu năm mình chưa từng thấy qua đệ đệ tức giận? Đừng nói là tức giận ngay cả thời điểm xụ mặt, tựa hồ cũng rất ít, lần gần nhất cũng là rất nhiều năm trước đi! Nghĩ tới đây nhẹ nhàng thở dài một cái: Tịch đối với Bảo Lam mà nói, rất là bất thường a! Như thế nào mới tốt đây?Lý Như Yên có thể nói là tình cảnh bi thảm, mình không phải là ứng phó một tiểu nha hoàn sao, thế nào lại đưa tới Tịch hoàng tử bất mãn đây? Phải biết rằng Tịch hoàng tử có tiếng là hữu hảo, nhiệt tình với mọi người, dù cho là nha hoàn cũng chưa từng lớn tiếng qua, thế nào đến nơi này liền.


Chương 66: Hết Thảy Đi Gặp Quỷ Đi

65 Đêm này rất dài, thời gian tựa như không có bình mình!Rõ đã là sáng sớm, nhưng vì sao không có ánh sáng?Cuối cùng!Cả đêm vô cùng lo lắng, đổi lấy chính là rạng sáng vô tận thất vọng!"Khởi bẩm Thái tử cùng ba vị hoàng tử Điện Hạ, chúng ta đã phái người dọc theo hai bên sông Ngạn tìm ba lần, không có.


Chương 67: Hỗn Chiến

66 Cuối cùng Bảo Lam nhớ đến cái gì đó, nhân lúc thời gian quý giá này vội vàng đặt câu hỏi: "Nhị ca, huynh có biện pháp gì tìm được Tiểu Ngọc Nhi không?"Rốt cục Thạch Thiên từ giữa hoàn cảnh vui mừng cũng tỉnh táo lại, hướng về phía ánh mắt Bảo Lam vội vàng nói: "Ta biết!"Quả nhiên trong mắt Bảo Lam tràn đầy vui sướng, Bảo Lam tỏa ra sức sống sáng chói mắt Thạch Thiên!"Ở đâu a? Ở đẩu a? Tiểu Ngọc Nhi như thế nào? Có bị thương không?""Nàng rất tốt, đã được người của chúng ta cứu lên, người của chúng ta không tiện ra mặt đưa nàng trở về, không thể làm gì khác hơn là tạm thời đem nàng an bài trong một hộ nông gia.


Chương 68: Chiến Đấu Đến Tê Dại

67 Cả ngày Băng Phong đều có cảm giác đứng ngồi không yên, lúc nào cũng cảm thấy có chuyện gì lớn muốn xảy ra, bất quá, người Băng Phong trước nay trầm ổn, cho nên cũng không có biểu hiện ra, chính là vẫn ngồi ở chủ vị -- uống trà!Về phần trong lòng phiền não, chỉ cho là do không tìm được nơi Tiểu Ngọc Nhi.


Chương 69: Vương Gia Tỏ Tình

68 Thời điểm đêm khuya vắng người, Băng Phong một cái lắc mình liền tiến vào gian phòng Bảo Lam, trong gian phòng yên tĩnh, chỉ có vài ngọn đèn còn đang lẳng lặng bốc cháy.


Chương 70: Tuyệt Vọng

69 Lý Như Yên phái người canh giữ nơi khuê phòng nàng, sau đó vỗ vỗ tay, một trang phục Ngự Lâm quân, một trang phục hắc bào hai người liền từ bên trong phòng đi ra.


Chương 71: Quân Tử Báo Thù

70 Trương Chí mở ra cặp mắt mờ mịch, là một căn phòng xa lạ, một bàn trà xa lạ, một nền nhà xa lạ, một khung cảnh lạ lẫm. Trí nhớ từ từ quay về, Trương Chí nhớ lại cỗ xe ngựa xa lạ kia, đường phố kia, trên đường phố ngoại trừ người đi đường, tại sao mình lại đi trên đường phố đó? Lại tiếp tục hồi tưởng chính là lời nói của Lý Như Yên!Trương Chí như bị sét đánh, phải a, mình đã bị vứt bỏ!"Xem dáng vẻ muốn chết muốn sống của ngươi này, làm sao còn là một người lính kiên cường?!" Trên đỉnh đầu vang lên âm thanh lạnh nhạt là chuyện gì xảy ra?Ngẩng đầu lên thấy được một đôi giày màu đen bề mặt tinh tế, lại hướng lên trên là trường bào màu đen tinh xảo, lại hướng lên thấy một khuôn mặt hoàn mỹ mà cả đời này Trương Chí khó quên!Là hắn!Nhất Băng Phong!Âm thanh chấn động không chút nào tình cảm của Nhất Băng Phong, lại truyền vào lỗ tai mơ hồ của Trương Chí: "Quên thân phận của ngươi? Quên sứ mạng của ngươi? Thống lĩnh Ngự Lâm quân ngay cả đả kích này cũng chịu không được?"Trương Chí chợt giật mình, ánh mắt hung mãnh bắn về phía Nhất Băng Phong, Nhất Băng Phong lại hoàn toàn không cảm giác chút nào, ánh mắt như vậy, người khác sẽ sợ, nhưng đối với hắn chính là động tác trẻ con!"Xem kiểu dáng mạnh mẽ của ngươi này! Bây giờ mới có chút chuyện, sống nữa đời người, thế nhưng ngay cả chút chuyện này thật cũng không tiếp nhận nổi, ta xem ngươi còn sống cũng là lãng phí không khí, còn không bằng sớm một chút đầu thai thôi!"Đây cơ hồ là lời nói nhục nhã người nhất mà Trương Chí từng nghe, trong lòng oán khí từ từ tăng lên, căn bản cũng mặc kệ đây là Hoàng tử bình thường mình kính yêu tôn kính nhất, quả đấm trực tiếp giáng tới!Nhất Băng Phong một chút cũng không thèm để ý, quả đấm trước mặt giống như là đang biểu diễn, không có chút nào lực sát thương!Giờ phút này Trương Chí hoàn toàn là đánh mất phán đoán, chỉ dựa vào một chút sức mạnh của dã thú, hướng kẻ địch phát động công kích nguyên thủy nhất!Tại thời điểm Trương Chí đánh vào trên mặt Nhất Băng Phong, Trương Chí giống như diều đứt dây bay ra ngoài!Đến lúc nặng nề đụng vào tường, lăn mấy vòng quăng xuống đất miệng phun máu tươi Trương Chí cũng không hiểu mình tại sao sẽ bại! Cũng không hiểu Nhất Băng Phong là thế nào xuất thủ đem mình đánh bay! Nhưng đúng là Nhất Băng Phong ra tay! Bởi vì bên trong phòng trừ hai người bọn họ ra thì không có ai khác! Dĩ nhiên đây chỉ là suy nghĩ của hắn thôi!"Hừ! Ta xem quyền thuật chơi đùa của ngươi cũng đem bản lĩnh chính mình tiến vào chơi đùa đi! Đến như ngươi, ở trong Ngự Lâm quân đầy một bó to, ta ngược lại muốn biết nếu như thủ hạ của ngươi biết ngươi có cái đức hạnh này thì sẽ có phản ứng gì!""Không!" Không có mục đích từ cổ họng Trương Chí vọt ra tiếng gầm lên giận dữ! Hắn không có những thứ phản ứng khác, chỉ là tuyệt đối không thể, tuyệt đối không thể ở trước mặt bọn họ mất mặt! Kia là huynh đệ của hắn a!"Phong Hoàng tử, cầu xin ngươi không cần, cầu xin ngươi không cần!""Ta xem ngươi thật là nhút nhát! Không phải ngay cả mệnh ngươi cũng không cần sao? Còn để ý những giả tạo này, thật là mở rộng tầm mắt!""Không! Không phải như thế! Ta.


Chương 72: Quân Tử Cùng Tiểu Nhân

71 Ban đêm, yên tĩnh!Tiểu Liên như trước hồi báo tình hình một ngày của Bảo Lam, trên căn bản vẫn là như cũ, bất quá, cứ như vậy nghe, Băng Phong cũng cảm thấy thỏa mãn!Băng Phong nhìn Bảo Lam ngủ say trong ngực, trong ánh mặt hiện lên đầy nồng đậm cưng chiều cùng nhàn nhạt sầu bi, Bảo Bảo, khi nào thì nàng mới có thể tỉnh lại đây? Nàng có biết ta đợi rất lâu rồi!Nên đến lúc rồi, thời điểm để cho nàng đối mặt với thực tế!Ngày thứ hai vừa rạng sáng Băng Tịch hấp ta hấp tấp đến ăn sáng với Bảo Lam, Băng Tịch vẫn kiên trì chuyện trò như thế, cứ như vậy nhìn Lam Lam cùng mình ăn cơm, Băng Tịch đã cảm nhận được thỏa mãn trước nay chưa từng có, chỉ có thế giới hai người thật tốt, nếu là vĩnh viễn tiếp tục như vậy, thì càng tốt!Băng Tịch hài lòng ăn xong bữa sáng sau đó rời đi, Tiểu Liên vừa quay đầu lại liền thấy được Băng Phong đã đứng bên cạnh Quận chúa, Tiểu Liên vỗ vỗ tay, hù chết nha hoàn rồi! Làm thế nào còn tới vô ảnh đi vô tung.


Chương 73: Hạnh Phúc Tử Thần

72 Xong tiết học Băng Tịch liền vội vàng chạy đến dùng cơm cùng Bảo Lam!Tiểu Liên sẽ chờ Băng Tịch tới, phải biết Tịch Điện hạ chính là một ngày ba bữa đều ăn cơm ở đây, dần dà Tiểu Liên sẽ chờ Băng Tịch đến sau đó mới ăn cơm.


Chương 74: Thái Tử Ba Lần Thở Dài (1)

73 Ở nhà ngang ngược thế nào cũng đều không có vấn đề, thế nhưng ầm ĩ ra đến bên ngoài giống như đem chuyện xấu trong nhà ra! Việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, chính là nói một hồi!"Cầu xin ngươi.


Chương 78: Tập Mãi Thành Thói Quen

74 Rốt cục Hoàng Thượng ở giữa đám người Phủ Thái Phó thiên hô vạn hoán (ngàn tiếng hô, vạn tiếng gọi). Bên người Hoàng Thượng Nhất Băng Thác vây quanh năm nữ nhân trang phục tỉ mỉ, Hoàng Hậu đầu đội mũ phượng sít sao vây quanh Hoàng Thượng, một thân phượng bào óng ánh biểu hiện địa vị cùng quyền thế mà nữ nhân thiên hạ đều hâm mộ!Bốn vị khác chia ra mặc màu hồng, màu tím, màu đỏ, có thể xanh lá, vàng nhạt áo mỏng, thật đúng đều là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành!"Tham kiến Hoàng Thượng, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!""Hoàng Hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!""Yết kiến Minh Quý Phi, Ngọc Quý Phi, Lý Quý Phi, Cầm Quý Phi!"Đoàn người Hoàng đế bị vây quanh tiến vào Phủ Thái Phó, chẳng qua cũng là một bộ hiện tượng quỷ dị!Bên trái Hoàng Đế là Hoàng Hậu không thể nghi ngờ!Mà bên phải.


Chương 79: Tài Năng Hé Lộ

75 "Nếu ngay ca Thái Phó cũng khen ngươi, xem ra thật đúng là có chút tài năng, vừa rồi không có dũng khí để phụ hoàng kiểm tra ngươi nha?"Băng Tịch kiêu ngạo vung đầu nhỏ: "Đến đây đi đến đây đi, để cho phụ hoàng nhìn xem bản lĩnh thật sự của nhi thần!"Bất kể kết quả như thế nào, trên mặt Hoàng Thượng hiện lên vui mừng! Quay đầu về phía Ngọc Quý Phi đang ngồi bên dưới, mắt đầy yêu thương!Còn lại bốn vị mù quáng, thật là hận không được Ngọc Quý Phi cứ như vậy biến mất!Đây chính là hoàng cung! Đây chính là hoàng quyền cám dỗ! Đây chính là Nhất Vinh Câu Vinh!Hoàng Thượng hơi trầm tư một chút, buột miệng nói ra:"Đại Giang đông đi, lãng đào tẫn, thiên cổ người phong lưu.


Chương 81: Chuyện Nhỏ

76 Sóng gió yên ổn, sóng gió dao động! Giữa những thăng trầm, thời gian trôi qua!Băng Tịch cũng không có nhiều tâm tư phức tạp như vậy, hắn chẳng qua là thấy chuyện đúng đắn thì sẽ kiên trì, chuyện sai lầm thì sẽ ngăn chặn, sự việc có thể để cho người thân vui vẻ thì sẽ không chút do dự! Tính cách của Băng Tịch là theo tích lũy tháng ngày chung sống với nhau, hiểu rõ người của hắn sẽ vì hắn chân thành cảm động! Không nhất định là phải việc làm vĩ đại kinh thiên động địa, có lẽ chỉ là trong nháy mắt, có thể làm ọi người chấp nhận sự chân thành từ trái tim của hắn!Dĩ nhiên Hoàng Thượng rõ như lòng bàn tay!Cho nên Băng Tịch có thể không chút kiêng kỵ làm nũng như vậy, trừ ở ngoài được phụ hoàng sủng ái, ngoài ra nguyên nhân quan trọng là hắn muốn phụ hoàng vui vẻ! Trong suy nghĩ của hắn phụ hoàng là anh hùng, là hắn kiên cường dựa vào! Mặc dù người ở bên ngoài nhận thấy phụ hoàng làm một số chuyện hồ đồ!Phụ thân có vai trò đặc biệt như vậy, sẽ không quan tâm cái nhìn của người khác, nhưng phía sau sự lặng lẽ của mình lại vì con cái mà chống đỡ một bầu trời xanh!"Tịch Nhi nha, mấy ngày không thấy, ngươi quả thật để cho phụ hoàng nhìn với cặp mắt khác xưa nha! Ha hả, tốt! Thật tốt!"Hai chữ tốt, còn là từ trong miệng Hoàng Thượng nói ra, mấy người nghe được trong lòng đánh bàn tính vang bành bạch, không ít người lo lắng có phải hay không nên lần nữa chọn đội!Có thể đi theo bên người Hoàng Thượng, không phải là đại phú quý, quyền to thế lực có thể không! Bất cứ nhân vật nào đi ra ngoài cũng khiến cho người Thánh Kinh run rẩy, càng quyền thế ngập trời, lại càng đòi hỏi đứng trong đội!Hôm nay, tình thế có chút không thích hợp nha!Trong không khí căng thẳng tràn ngập khói thuốc súng, Băng Phong vẫn bình tĩnh như cũ, chút chuyện nhỏ này vẫn là không cần mình phải động, Băng Tịch vậy là đủ rồi!Mặc dù Băng Tịch hiểu được ít kiến thức sách vở, nhưng thế thái nhân tình cốt lõi không có không biết, lúc này ỷ lại cưng chìu mà kiêu ngạo không nghi ngờ gì chính là hành động tìm đường chết!Liên tục cân nhắc, Băng Tịch vẫn cố tỏ ra ung dung mà lên tiếng: "Phụ hoàng, nhi thần có thể làm cho ngài cao hứng chính là vinh dự lớn nhất của nhi thần!"Hoàng Thượng cười mà không khép được miệng, trước kia thế nào không có phát hiện tiểu nhi con mình chỉ biết làm nũng bây giờ lại hiểu chuyện đây?"Nếu hoàng nhi nói như vậy, ngươi nghĩ muốn cái gì cứ việc nói ra đây, phụ hoàng nhất định sẽ thõa mãn ngươi!"Điều này càng làm cho quần thần phía dưới đứng ngồi không yên, đây không phải Hoàng Thượng công khai muốn nghiêng về vây cánh Nhất Băng Phong Hoàng tử sao? Băng Phong vốn đã rất ưu tú, nếu là lại được Hoàng Thượng trọng dụng, sợ rằng.


Chương 82: Minh Tranh Ám Đấu (1)

77 "Mẫu hậu nha, ngài không biết ba vị ca ca cũng đều thương ta, ba vị ca ca của ta có vật gì tốt đều là hướng Tịch Nhi mà đưa! A, ta biết, ngài đây là ghen tỵ ba vị ca ca đối với Tịch Nhi tốt? Ngài không nên nghĩ như vậy, dù sao vật này của ta cũng chất đống không ít, ngài nếu là thích, chính ngài tới chọn mấy món đi, chỉ cần là ngài thích, nhi thần cũng đưa cho ngài còn không được sao?""Ngươi!" Hoàng Hậu kiều diễm thoáng chốc biến thành trư can sắc (máu gan heo)!Ngươi đây là nói ta ghen tỵ ngươi tiểu tử thối chưa dứt sữa?Ngươi là hướng ta đây khoe khoang ngươi đây có nhiều bảo bối?Ngươi là khoe khoang ngươi có ba vị ca ca yêu thương ngươi?Ý tứ kia của ngươi chính là Bản Cung trắng trợn cướp đoạt vật yêu thích của ngươi?Bản Cung là người quá hẹp hòi?Hỗn trướng!Bản Cung chính là Nhất Quốc Chi Mẫu, muốn cái gì mà không có! Sẽ coi trọng những đồ vật rách nát của ngươi?Thật là không biết sống chết!Ngươi không phải là ỷ vào chỗ dựa của Nhất Băng Phong sao?Ngươi không phải là ỷ vào mẫu hậu ngươi được Hoàng Thượng sủng ái sao?Ngươi có gì tốt mà đắc ý! Thậm chí ngay cả Bản Cung cũng không coi vào đâu! Ngươi chờ, đợi khi Thái tử lên ngôi, nhìn Bản Cung không rút da của ngươi!"Tịch Nhi thật là hiểu chuyện!" Hoàng Hậu ngoài cười nhưng trong không cười.


Chương 83: Minh Tranh Ám Đấu (2)

78 "Tam Hoàng Tử Phách Băng Quốc Nhất Băng Trạch, làm việc trầm ổn, tâm bình tỉnh, hôm nay khởi phong làm Trạch Vương, đất phong Đông quận, khu vực tự trị, được hưởng quyền sở hữu! Kiêm quản Lễ bộ, trông coi cả nước giáo hóa!" (giáo dục cảm hóa)"Hí!" Này này này! Quyền sở hữu a! Quân đội cũng là tự đi bồi dưỡng đi!Băng Trạch cũng là ngây ngốc nữa ngày, dĩ nhiên chưa có phục hồi lại tinh thần!Chẳng những được phong Vương, còn có thể bồi dưỡng gây dựng quân đội của mình, này là thật sao?Lý Quý Phi vui vẻ!Nhi tử của mình cũng là Vương gia a! Từ hôm nay trở đi có vật chất cùng quyền lợi bảo đảm! Chỉ cần không phải Tịch Nhi một người làm chim đầu đàn là được! Này Tịch Nhi chẳng qua là Tiêu Dao Vương Gia, ngược lại là an toàn.


Chương 84: Vòng Xoáy

79 Hồ Bách Liên này thật là xinh đẹp, không trách được các hoàng nhi luôn quyến luyến quên về, vui đến quên cả trời đất!""Hoàng Hậu tỷ tỷ, tại sao tỷ không ngăn cản Hoàng Thượng phong Vương cho Tịch Nhi? Tỷ biết rất rõ là Hoàng Thượng lúc ấy cũng do dự, chỉ cần tỷ nói thêm vài câu nữa, như vậy hôm nau cũng sẽ không để cho Phong Nhi cùng Tịch Nhi đắc ý như vậy!"Hoàng Hậu vẻ mặt không thay đổi, như trước đi từ từ dọc theo hàng lang dài!"Hả? Lý muội muội vì sao nói ra lời này nha?""Hôm nay tỷ tỷ không nhìn ra cái gì sao? Tịch Nhi có nguyện ý hay không nói sau, rõ ràng chính là Ngọc Vi không muốn Tịch Nhi được phong Vương, Hoàng Thượng đương nhiên không muốn làm khó Ngọc Vi! Người nào không biết hoàng thượng sủng ái Ngọc Vi?"Lý Quý Phi nói xong, lập tức dùng bàn tay bưng kín miệng mình lại, thật là hận không thể tát vào mồm mình hai cái, nói gì không nói, nói Hoàng Thượng độc cưng chiều Ngọc Vi làm chi?Lý Quý Phi cẩn thận nhìn Hoàng Hậu, quả nhiên thấy được sắc mặt Hoàng Hậu không tốt, sắc mặt lúc này so với lúc nghe được để cho Phong Nhi trông coi Hổ Phù càng thêm khó coi!Giờ phút này Lý Quý Phi cái gì cũng không dám nói, người bên cạnh cũng đều tự biết rõ, ai cũng không dám đi đụng họng súng!"Hoàng Hậu tỷ tỷ anh minh!"Đột nhiên một tiếng cực kỳ tương phản, nhất thời hấp dẫn tầm mắt mọi người, nghi ngờ, không hiểu, hoang mang, chỉ có một mình Hoàng Hậu thần sắc lộ vẻ hứng thú.


Chương 85: Hoàng Hậu Già Rồi Đi

80 Đi đến phủ Thái Phó lúc nào cũng không tránh được một phen ca múa giúp vui, mặc dù đây không phải là chủ ý của Thái Phó, lễ bộ cũng sẽ đem chuyện này bố trí!Hôm nay Hoàng Thượng rất vui vẻ, đối với khảo sát bốn con trai khiến cho tâm Rồng cực kỳ vui mừng, nhi tử học có thành tựu, đây là niềm tự hào của bậc làm cha mẹ trong thiên hạ!Trong lúc ca múa, Hoàng Hậu lộ ra cái đuôi hồ ly: "Hoàng Thượng nha, thần thiếp nghe nói Lý Như Yên con gái của Thừa Tướng cũng ở nơi đây học tập, nha đâu kia cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, được mệnh danh là Đệ Nhất Đại Mỹ Nữ Thánh Kinh đấy, người xem Thái tử tuổi cũng không còn nhỏ nữa, người có phải hay không nhìn xem?"Hả? Lý Thừa Tướng, Hoàng Hậu nói đúng là thật chứ?Hoàng Hậu nói có thể không thật sao?"Bẩm Thánh Thượng, tiểu nữ tài sơ học thiển, nào dám cùng so sánh với mấy vị công chúa? Chỉ là vì công chúa hàng năm ở trong cung, không cho người ngoài biết thôi, bằng không làm sao đến lượt Yên Nhi?"Băng Tịch cũng là lạnh lùng hừ một tiếng, ý ngươi là trừ công chúa, nhất định là nữ nhi ngươi! Ngươi đúng thật là nói khoác mà không biết ngượng, ngay cả Tiểu Ngọc Nhi cũng giỏi hơn ngươi gắp trăm lần!"Nếu như vậy, trẫm không ngại tiếp kiến"Thánh Thượng, người có điều không biết, Kim Ngọc tiểu thư con gái của Thái Phó cũng là mỹ nữ thế gian khó gặp, thông minh lanh lợi, hoạt bát đáng yêu, chính là cùng mấy vị Hoàng tử chung đụng đều hết sức tốt!"Trương Ôn Tân, hôm nay ta sẽ để cho ngươi chịu không nổi!"Trẫm đã sớm nghe nói ái nữ của Thái Phó, lần trước thụ thương trở về, trẫm sự vụ bận rộn, cũng không có thăm viếng xem một chút, không biết thân thể Tiểu Ngọc Nhi khỏe chưa?""Cựu thần sợ hãi! Tiểu Ngọc Nhi nào dám làm phiền Hoàng Thượng tự mình thăm! Ngài phái đến ngự y y thuật inh, trị liệu thích đáng, Tiểu Ngọc Nhi sớm đã không còn chuyện, hiện tại đúng là tiểu miêu nghịch ngợm, ngày ngày nhảy múa đây!"Trương Thái Phó nhắc đến nữ nhi, trên mặt kiêu ngạo tất nhiên không cần nói cũng biết, tràn đầy tình cảm cưng chìu!"Trẫm nhưng là không thể chờ đợi muốn nhìn xem thật kỹ Thái Phó đại nhân tự mình dạy nên tiểu dã miêu (tiểu mèo hoang)!"Câu nói trêu đùa, để cho cả triều đại thần không khỏi cùng vui cười, tình thế này bỗng nhiên rõ ràng, hiển nhiên Hoàng Thượng đối với nữ nhi nhà Thái Phó càng thêm coi trọng!Xem ra từ nay trở đi muốn cùng Thái Phó xây dựng tốt quan hệ!Cũng không biết Thái Phó thích gì đây? Kim ngân châu báu? Đồ cổ tranh chữ? Mỹ nhân xinh đẹp?Hoàng Hậu làm thế nào quên mục đích hôm nay tới đây? Vậy cũng cần phải hoàng thành bảng giao phó đây!"Hoàng Thượng, người còn nhớ rõ một tháng trước người phong cái gì Quận chúa sao? Hình như là cái gì Bảo Lục ấy nhỉ? Nàng cũng ở nơi đây đấy, thần thiếp còn chưa từng gặp qua người đó đấy, hôm nay chính là cơ hội tốt nha!""Mẫu Hậu, là Bảo Lam, cái gì Bảo Lục, nếu người không rõ ràng lắm vẫn là không nên nói chuyện lung tung thật là tốt, nói sai chính là ảnh hưởng hình tượng của người trong cảm nhận của phụ hoàng!"Để cho ngươi cố ý nói Lam Lam nhà ta, hừ hừ!"Tịch Nhi nha, Bản Cung chưa từng gặp qua người đó, vừa không có ấn tượng, nhớ không rõ không phải là rất bình thường sao!"Hoàng Hậu ngoài cười nhưng trong không cười, không phải là phong Vương sao, hiện tại liền cuồng lên, sớm muộn gì ngươi cũng biết tay ta!"Mẫu Hậu, theo luật lệ, ngươi hẳn gọi ta là Tịch Vương!.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Bổn Vương Ở Đây 2

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 89


Dịu Dàng Đến Bên Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19


Tô Tiểu Thư Và Cố Tiên Sinh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 4


Tận Xương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Thiếu Nữ Giựt Tiền

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Chồng Tôi Thật Trẻ Tuổi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10



Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 298


Ngài CEO, Ký Tên Kết Hôn Đi!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 92


Nếu Như Không Có Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20