21 Vào một đêm tối, có một bóng đen nhỏ nhắn lặng lẽ đi ra ngoài doanh trướng. Tô Dung Nhi muốn ra khỏi doanh trại, bởi vì ban ngày cái mông bị ăn đau, đến tận bây giờ vẫn còn đau, nàng muốn đi ngâm mình dưới nước suối để giảm bớt đau đớn.
22 Ân ái qua đi, nàng vô lực nằm trong ngực hắn, cảm thụ nhịp đập trái tim và nhiệt độ cơ thể hắn. Đoàn Ngự Thạch ôm lấy nàng đi vào trong suối nước nóng, hắn nhẹ nhàng giúp nàng tẩy rửa thân mình, hắn cũng biết vừa rồi hắn đã làm nàng mệt đến đi không nổi nữa, hắn cảm thấy đau lòng…“Đau không?” Hắn nhẹ giọng cúi đầu hỏi, lời nói mang theo lo lắng, thân thiết, làm lòng nàng thật ngọt ngào.
23 Đoàn Ngự Thạch thân thể ngày càng khang phục tốt hơn thì thời gian rảnh càng ít đi, vì thế cơ hội nhìn thấy hắn của Tô Dung Nhi ngày cũng càng giảm. TT_TTCó đôi khi cả ngày nàng cũng không thể thấy hắn dù chỉ một lần, nàng chỉ có thể lợi dụng mỗi buổi sáng sớm lúc binh lính thao luyện mới có thể thấy được hình bóng phu quân oai hùng toả sáng từ phía xa.
24 Đoàn Ngự Thạch ngây người… Tô Dung Nhi cũng đã quên giãy dụa…Quả thật, hiện tại trong mắt người khác, nàng đang là nam nhân, bởi vì bây giờ nàng đang hoá trang bộ dáng của tiểu quân y, mà hắn hiện đang… ôm nàng… ^^Này… hiểu lầm này thực sự… >”“Các ngươi hiểu lầm…”“Phi lễ nhaaaa…!!!”Hắn vẻ mặt kinh ngạc, không dám tin trừng mắt nhìn nữ nhân đang trong lòng hắn.
25 “C òn phải mất bao lâu nữa?”“Lát nữa thôi mà!”Một lát sau…“Có được không?”“Đừng nóng vội mà, chậm mà chắc” ^^Tô Dung Nhi vẻ mặt chuyên chú, ánh mắt sắc bén, đầu ngón tay mảnh khảnh như rìu đục đao khắc đưa qua lại trên mặt hắn, một chút ấn ấn nơi này, một chút điều chỉnh chỗ kia, mỗi chỗ của mặt nạ đều là tâm huyết của nàng, không chỉ muốn giống hệt như thật mà nàng còn muốn nó thật đặc sắc.
26 Giặc Bắc Thái nghĩ Đoàn Ngự Thạch đã hồi kinh, đây quả thật cơ hội ngàn năm có một, thừa cơ quay trở lại xâm lấn, không hề biết rằng Đoàn Ngự Thạch vẫn chỉ huy chiến trận.
27 Đoàn Ngự Thạch trở lại biệt quán của Hổ thành, vô cùng khẩn thiết muốn gặp lại Dung Nhi. Từ khi bước vào cửa, câu đầu tiên hắn hướng đám gia nhân nói, chính là nàng.
28 Hôm sau, Đoàm Ngự Thạch đem theo nàng cùng đại quân chuẩn bị hồi kinh thành bái kiến Hoàng Thượng. Đoàn tướng quân thống lĩnh Hổ quân đại thắng trở về, khiến cho địch nhân hoảng sợ phải bỏ chạy về Mạc Bắc, sau đó Thái Bắc Vương đã phái sứ giả sang cầu hoà, thư chiêu hàng được trình lên, nguyện ý quy thuận triều đình, vĩnh viễn không xâm chiếm nữa.